Anh Trà Viaga tham gia cùng bà con ký tên khán thư/ thỉnh nguyện thư gởi chính phủ và quốc hội Nhật Bản. Số thứ tự 606.
Trà Vigia: Tôi ký tên
* Inrasara & Trà Vigia, Kate 2010.
Trong lịch sử loài người từ khi có văn tự, chắc hẳn ai cũng một lần ký tên để chứng nhận mình đang tồn tại. Không biết chữ thì lăn tay, còn trường hợp những người bất hạnh không có tay thì không biết phải xử lý như thế nào cho hợp lẽ?! Tôi may mắn có tay nên có vinh dự được ký tên, chỉ ký tên mà không đóng dấu. Thời đại vi tính có khác hơn, ký tên trên mạng y như là ký lên trời xanh, một khoảng không bao la vô tận!
Tại sao chữ ký lại quan trọng đến thế? Có người ký tên để xác nhận hoặc cam đoan những lời khai của mình là đúng sự thật. Có người sinh ra chỉ suốt ngày ký tên chứng nhận vụ việc cho người khác. Cực kỳ hơn là những minh tinh màn bạc hoặc siêu sao bóng đá cũng phải ký tên cho những fan hâm mộ cuồng nhiệt. Còn tôi được mời ký tên vào kháng thư phản đối chính phủ Nhật viện trợ nhân đạo Điện hạt nhân cho Việt Nam quê hương ta.
Tại sao mời tôi một phó thường dân da bọc xương mà không mời ai khác nặng ký bảnh bao có phải được việc hơn không? Tôi hỏi. Lời rằng cũng có mời nhiều đối tượng nhưng ngó béo vậy mà xào khét. Ký tên lãnh lương thì sốt sắng, ký tên lãnh nợ kiểu này thì sốt rét! Nhiều vị trông đường bệ ngon cơm hóa ra lại meo mốc cứ như sốt ruột, chỉ thích làm chuyện lớn. Còn chuyện nhỏ như con thỏ thì cứ mặc cho lũ cóc tía loi nhoi. Đơn giản, mời tôi ký cho vui!
Tại sao tôi ký tên? Nếu chữ ký của tôi mang chút niềm vui cho đồng loại hay mang cảm hứng cho một ai đó thì tiếc chi vài nét nguệch ngoạc hèn mọn này. Lợi hại của Điện hạt nhân thì nhiều chuyên gia đã phân tích không cần bàn thêm cho rách việc. Tôi chỉ hơi phân vân về cơ chế xin cho bởi của biếu là của lo, của cho là của nợ! Thời buổi kinh tế thị trường này, không ai cho không biếu không ai một cái gì mà không có mục đích. Anh em cho nhau vài đồng còn tính toán nói chi cả lò hạt nhân hàng tỷ đô. Nếu chính phủ Nhật viện trợ điện nhân đạo thì nên ưu tiên vào điện nước, điện gió, điện trời… mà nước ta chưa đủ điều kiện đáp ứng. Tôi không thích ĐHN và có lẽ nhiều người dân Việt Nam cũng nghĩ thế vì lợi bất cập hại. An ninh năng lượng là cần thiết nếu chúng ta đủ sức, còn dựa vào thế lực nước ngoài thì nguy cơ lệ thuộc hoặc bị thao túng là khôn lường và tiềm ẩn nhiều rủi ro. Tôi ký tên như một bông hoa nhỏ bên lề đường, ai lơ đãng thì cứ đi qua.
Nghĩ chuyện xưa mà thương cho người nay! Thời thịnh bởi trung thần nhiều nên vua sáng, thời loạn bởi gian thần nhiều nên vua tối. Cứ làm láo báo cáo hay làm chay bày ra mặn, hàng giả người dỏm không biết đâu mà lần. Nước nhà có đại sự thì nhiều người liều chết can vua, nay thì nịnh thần đầy rẫy không biết ai địch ai ta ai tà ai chính. Nhiều người liều chết vì miếng ăn, sống chết mặc bây tiền thầy bỏ túi. Tôi không dám liều chết can vua nên đành thôi, ký tên!
It took me a couple of hours before I came across your site.Well, this post would be of great help to anyone who would come to read this one. Thanks a lot for sharing your thoughts. buy tadalafil
ReplyDelete