Thursday, February 27, 2014

"Không còn đảng, không còn mình” hay “Không còn đảng, mình vẫn còn"

http://basam.info/2014/02/27/2393-khong-con-dang-khong-con-minh-va-khong-con-dang-minh-van-con-can-bo-dang-vien-dang-cong-san-viet-nam-va-dac-biet-cong-an-noi-chim-chon-cach-nao/

“Không còn đảng, không còn mình” và “Không còn đảng, mình vẫn còn”: Cán bộ, đảng viên đảng cộng sản Việt Nam và đặc biệt công an nổi chìm chọn cách nào?
Posted by News on February 27th, 2014
Nguyễn Hùng
Trong thời gian vài năm gần đây tại các nước còn bám vào thể chế độc tài chuyên chính dưới bất cứ chủ thuyết hay chiêu bài nào hay lý do nào: cộng sản vua chúa cha truyền con nối như Bắc Triều Tiên-Kim Jong Un; cộng sản mèo trắng miêu đen như Tàu; cộng sản rễ mía râu xồm như Cuba-Fidel Castro; độc tài quân phiệt như Tunisia- Ben Ali, Ai Cập-Mubarak, Lybia-Gaddafi, Syria-Assad, Miến Điện-Thein Sein; độc tài mafia hậu cộng sản như Ukraine-Viktor Yanukovych, Nga-Putin… đã nở rộ phong trào toàn dân xuống đường đấu tranh trong ôn hòa giành lại quyền tự do dân chủ, quyền con người.

Có nước dân chúng đứng lên lật đổ trong hòa bình không hay chỉ gây ra rất ít thiệt hại nhân mạng, đổ máu và hầu như không thiệt hại cơ sở vật chất. Thí dụ điển hình là Tunisia (cách mạng “hoa lài” năm 2011) – nước đầu tiên trên thế giới đã lật nhào chính quyền độc tài tham nhũng, và Ai Cập (năm 2011).

Có nước dân chúng phải dùng đến vũ lực và thiệt hại rất nhiều sinh mạng mới có thể lật đổ chế độ độc tài toàn trị trang bị vụ khí tận răng như Lybia (năm 2011).  Nhà lãnh đạo khét tiếng Gadaffi phải chạy trốn, chui vào ống cống để hòng thoát thân.

Có nước lãnh đạo của chính quyền độc tài sớm thức tỉnh và thức thời, đi tiên phong tự thay đổi thể chế độc tài do họ cầm đầu sang chế độ tự do dân chủ như Miến Điện –Myanmar (từ năm 2011 và đang tiếp diễn), không gây hỗn loạn chết chóc đau thương và đất nước được chuyển hóa tuần tự trong hòa bình hòa giải, thực lòng xóa bỏ hận thù chung sức đưa đất nước nhanh chóng thoát khỏi bế tắc và đói nghèo.

Chỉ còn lại vài nước cố bám vào chế độ độc tài mà hầu hết là những quốc gia theo chế độ cộng sản Mác Lênin cải biên, biến chất tại Á Châu và Trung Mỹ như Bắc Triều Tiên, Tàu, Việt Nam, Cuba,Venezuela và một vài nước Trung Á trước kia thuộc Liên Bang cộng sản Sô Viết nay trở thành độc tài theo phong cách mafia tuy họ vẫn cho tồn tại đối lập bù nhìn như nước Ukraine, nơi có lò điện nguyên tử bị nổ tung tại Chernobyl vào năm 1986, là một ví dụ.
Điều tất yếu của thế giới văn minh tiến bộ của thế kỷ 21 là con người không còn chấp nhận các chế độ độc tài dưới bất cứ hình thức nào, dưới mỹ từ nào, hoặc bám víu vào những ngụy biện phi lý như trường hợp của Việt Nam mà người dân phải chịu cảnh một cổ hai ba tròng: vừa bị cai trị theo kiểu độc tài độc đảng chuyên chính với chiêu bài cộng sản-xã hội chủ nghĩa vừa bám vào lý do dân trí và độc đảng tạo ổn định chính trị để thao túng tài nguyên đất nước bởi một nhóm nhỏ quan chức đảng viên cao cấp. Những quốc gia còn bám víu vào quyền hành độc tôn của cá nhân, bé nhóm, hay các chủ nghĩa cộng sản ảo tưởng đang lần lượt từng nước một, hoặc chính đảng và nhà nước đang cầm quyền tự mình diễn biến sang thể chế dân chủ tự do đa nguyên đa đảng để tồn tại trong sinh hoạt chính trị đa đảng cạnh tranh lành mạnh với tam quyền phân lập không bị lung đoạn như dưới chế độ độc đảng chuyên chế, hoặc bị lật đổ bởi sức mạnh của quần chúng và khi đó thì họ sẽ mất tất cả, mất cả chì lẫn chài, và trở thành tội đồ của dân tộc.

Tại Trung Mỹ nước Venezuela bị cai trị bởi chế độ cộng sản chuyên chính, hà khắc và sắt máu cũng đang bị rúng động với các cuộc xuống đường biểu tình của hằng triệu thanh niên, sinh viên, học sinh và dân chúng chống lại sự cai trị hà khắc độc đoán của nhà nước cộng sản Venezuela bất hợp pháp do Nicolas Maduro lãnh đạo, đòi đảng nhà nước cộng sản thoái vị và trả lại quyền tự do dân chủ và nhân quyền. Dân chúng Venezuela cũng sẽ nhanh chóng tống khứ bọn đảng cộng sản Venezuela.

Vừa mới đây, sau hàng loạt các cuộc biểu tình của hằng trăm ngàn dân chúng Ukraine đòi lại quyền tự do dân chủ thật sự và áp lực nhà nước Ukraine đại tham nhũng phải từ chức. Ngày 22/02/2014 toàn dân Ukriane đã đạt thành công vẻ vang. Chỉ với tấm lòng nhiệt huyết đấu tranh bất bạo động dân chúng Ukraina đã lật nhào nhà nước độc tài tham nhũng của tổng thống Viktor Yanukovych, buộc ông ta phải trốn khỏi nước bỏ lại của cải tài sản kết sù và dinh thự nguy nga được xây dựng từ việc cướp đoạt tài nguyên của quốc gia. Ngay bây giờ ông ta cùng băng đảng lãnh đạo guồng máy chính quyền tàn ác Ukraine phải trốn chui trốn nhủi và đang bị truy nã dẫn độ về Ukraina xét xử. Báo Tuổi Trẻ ra ngày 25/02/2014 cũng công khai đăng hình những tên lính công an cảnh sát cơ động tay sai trước đây khủng bố đàn áp dân chúng phải ra quì xin nhân dân tha thứ.

1
Cảnh sát cơ động ở thành phố Lviv hôm thứ ba quỳ gối xin lỗi người dân vì đã tham gia vào các cuộc đàn áp những người biểu tình tại Quảng trường Độc Lập của Kiev
1
Tương tự như tại Ukraine, công an chìm nổi và cảnh sát cơ động tay sai đắc lực của lãnh đạo đảng CSVN đàn áp và hành hung người dân yêu nước sớm muộn gì cũng phải qùy gối tạ tội như bên Ukraine
3
Dinh thự của Tổng Thanh Tra Nhà nước CS Việt Nam Trần Văn Truyền và Dinh thự riêng của Tổng Thống nước Ukraine Nikolai Viktor Yakunovich bị truất phế. So ra cũng tráng lệ ngang ngửa-tham nhũng đồng hành
 
Đất nước Việt Nam đã bị mất mát kinh khủng cả về sinh mạng đến nguyên khí và tài nguyên vì bị lôi kéo vào cuộc chiến ý thức hệ cộng sản mà cộng sản Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Hồ Chí Minh đã tự nguyện xung phong làm lính tiền phương cho đế quốc cộng sản Nga Tàu dùng Việt Nam làm đấu trường và giết hại nhiều triệu người dân Việt vô tội. Trong khi các nước khác trong khu vực Đông Nam Á Châu giành lại độc lập trong ôn hòa và không bị đầu độc bởi chủ nghĩa cộng sản quái thai nên bản sắc dân tộc được giữ gìn trọn vẹn, đất nước phát triển, dân chúng ấm no. Sau ngày 30/04/1975 người dân của cả nước cứ tưởng rằng sẽ được sống trong hòa bình, trong tình anh em cùng màu da cùng giòng máu “con cháu Lạc Hồng”, nhưng mọi người dân từ Bác vô Nam đã hoàn toàn vỡ mộng, bị đảng cộng sản Việt Nam và Hồ Chí Minh phỉnh lừa. Độc lập tự do dân chủ hạnh phúc chỉ là bánh vẽ, là hàng chữ làm phong làm cảnh cho các giấy tờ đơn từ, chỉ là những khẩu hiệu suông, là bình phong che lấp cho những hành động tàn ác vô nhân đạo của đảng CSVN đối với dân chúng Việt Nam và cả thế giới. Cả nước tiếp tục bị cai trị dưới chế độ cộng sản rập khuôn không những chỉ theo Nga mà theo với Tàu. Để cướp sạch cướp trắng tài sản của dân, đảng cộng sản Việt Nam không ngừng đánh vào dân, hết trận đánh này đến trò đánh khác; đánh vào dân chúng để thu chiến lợi phẩm về cho đảng, cho đảng viên. Người dân bị cướp trắng nhà cửa đất đai ruộng vườn, trở thành tôi mọi cho thiểu số quan chức đảng viên cộng sản. Đất nước bị hoàn toàn phá sản cả về văn hóa và kinh tế, trật tự xã hội bị đảo lộn, cướp được đảng cộng sản cho lên ngôi và là quốc sách của đảng.

Trước khi chế độ cộng sản tại Nga và các nước Đông Âu bị khai tử vào thập niên 90, tuy đảng cộng sản Việt Nam nắm toàn quyền sinh sát nhưng thế hệ đảng cộng sản thời Hồ Chí Minh còn đặt quốc gia trên đảng trong các khẩu hiệu tuyên truyền về đảng cộng sản để mị dân. Từ khi chủ nghĩa cộng sản bị chính nơi khai sinh nó, nước Nga, khai tử thì đảng cộng sản Việt Nam rúng động. Để tiếp tục nằm trọn quyền nhằm tiếp tục vơ vét tài sản của đất nước mà thế hệ đảng viện cộng sản thứ nhì đã quị lụy, tòng phục và nô lệ hoàn toàn với Tàu. Thành phần đảng viên cao cấp của đảng CSVN chỉ lo vinh thân phì gia không màng đến toàn vẹn lãnh thổ hay biển đảo, bí mật cắt đất, biển dâng cho Tàu để được Tàu bao che bảo vệ chế độ độc tài tham nhũng và thối nát của họ. Để bảo vệ quyền hành, đảng cộng sản biến chất và biến thái tạo ra môt lực lượng công an côn đồ tay sai đông đảo, được cám dỗ với nhiều đặc quyền, được nhồi sọ với tư tưởng rất phản động, phản quốc, phản dân hại nước, đó là tư tưởng: “CHỈ BIẾT CÒN ĐẢNG, CÒN MÌNH”, không màng đến còn hay mất tổ quốc và dân tộc. Không có một quốc gia nào trên thế giới lại có lối suy nghĩ ngược đời đầy tính ích kỷ chỉ nghĩ đến mình, thần thánh hóa đảng trên cả dân tộc trên cả quốc gia dân tộc qua các biểu ngữ mừng xuân chói tai gai mắt: “mừng đảng (trước) mừng xuân (sau)”. Đảng cộng sản Việt Nam biến chất lợi dụng lớp công an trẻ vô văn hóa, đầu độc họ đến mức độ không còn tính người hay tình người, mù quáng thi hành mệnh lệnh khủng bố đàn áp người dân bảo vệ lớp quan chức đảng viên để nhận được bố thí chút ơn mưa móc.

4
Tấm bảng tuyên truyền rất phản động, vô văn hóa: (không cần biết còn hay mất nước vào tay bọn xâm lược Tàu) “chỉ biết còn đảng, còn mình”
 
5
Đám cưới vĩ đại con của lớp đảng viên cộng sản đại gia quí tộc thượng tướng công an Phạm Quý Ngọ
Điều tất yếu và rất logic là đảng cộng sản VN không thể nào tồn tại vĩnh viễn. Càng ngày họ càng bị thoái hóa trở thành sâu bọ chuyên sống trên xương máu, trên nổi đau khổ của nhân dân. Nếu thành phần lãnh đạo cộng sản Việt Nam hiện nay vẫn tiếp tục cố chấp, tiếp tục đàn áp dân chúng, khư khư tóm thu quyền hành chỉ cho đảng cộng sản mà không học hỏi các nước tiến bộ khác, điển hình nhất là nước láng giềng Miến Điện-Myanmar, không chóng thì chày họ sẽ bị tiêu diệt. Một khi điều này xảy ra, như đã xảy ra tại các nước độc tài khác mà mới nhất là Ukraina cũng là nước bạn của Việt Nam, thì đảng cộng sản biến chất Việt Nam dù cho có chuyên chính, cực kỳ ác độc hay được bảo vệ bởi một lực lượng công an, côn đồ đông đảo và tàn bạo cỡ nào chắc chắn sẽ bị đào thải và nhóm người lãnh đạo đảng sẽ phải chịu tội trước toàn dân.

Lực lượng cảnh sát công an chìm nổi tại Việt Nam đang làm tay sai của nhóm đảng viên cao cấp nhiều tiền lắm của hãy nhìn vào kết cuộc nhục nhã mà những tên công an tại Ukraina đang hứng chịu trong khi bọn đầu não của chính quyền Ukraine nhanh chóng đào thoát. Cảnh sát công an Việt Nam chỉ có hai lựa chọn:
“KHÔNG CÒN ĐẢNG, KHÔNG CÒN MÌNH” hay là “KHÔNG CÒN ĐẢNG, MÌNH CÒN”.

Những gì mà những người cảnh sát công an làm hay đối xử với dân chúng, với những người yêu nước bất đồng chính kiến với đảng cộng sản Việt Nam trong thời gian qua, hiện nay và trong những ngày sắp tới sẽ định đoạt số phận của họ và gia đình khi không còn đảng cộng sản – đảng cộng sản đi chết đi.

Đừng mù quáng làm tay sai cho những con sâu cộng sản lớn như chủ tịch Trương Tấn Sang từng tự thú và chúng nó ăn của dân không chừa thứ gì, như bà phó chủ tịch Nguyễn Thị Đoan nói, có những hành động tàn ác vô nhân đạo với người dân thì khi “đảng” không còn hay theo chân Tôn Sĩ Nghị chui ống cống đồng sang Tàu thì “mình” cũng tiêu theo.

Bài học từ cái chết bất đắc ký tử của Thứ Trưởng công an thượng tướng Phạm Quí Ngọ mới đây là một bằng chứng: còn đảng chưa chắc còn mình. Một khi chóp bu đảng cộng sản quyết định cho đi tàu suốt thì ngay cả thượng tướng cũng không thoát nói chi những công an tay sai đứng đường làm côn đồ.

Bài học mới nhất từ Ukraine với những tấm hình chụp hàng tá công an cảnh sát quì mọp trước dân xin tha thứ trong khi bọn lãnh đạo chánh quyền Ukraine thì cao chạy xa bay chỉ lo cho bản thân đã được chính các báo chí chính thống trong nước như Tuổi Trẻ, Thanh Niên, Người Lao Động, Tiền Phong, Dân Trí … đăng tải nhằm gián tiếp cảnh báo với lực lượng công an cảnh sát: Ngưng ngay hành động côn đồ ác độc chống lại dân làm tay sai làm bù nhìn cho bọn đảng chóp bu sâu bọ, phải làm đúng chức năng bảo vệ an ninh cho dân chứ không bảo vệ bọn đảng viên cao cấp tham ô thoái hoá.

6
Cảnh sát công an tay sai nhà nước độc tài tham nhũng Yanukovich hùm hổ hôm trước, hôm sau quì tạ tội trước nhân dân
 
7
Cảnh sát cơ động công an chìm đàn áp thô bạo dân. Sẽ quì mọp trước dân xin tha tội khi không còn đảng chỉ còn mình đối mặt với dân
 
Tổ quốc và dân tộc là vĩnh cửu, đảng chỉ là nhất thời. Những đảng viên, công an, cảnh sát hãy hoàn lương trở về với dân chúng, với đất nước, và chỉ biết: “CÒN DÂN, CÒN MÌNH”.

Ngày 27 tháng 02 năm 2914

Tài liệu tham khảo:
- Cách mạng Tunisia (Wikipedia).
- Cách mạng Ai Cập 2011 (Wikipedia)
- Mùa xuân Ả Rập (Wikipedia).
- NHÀ MÁY ĐIỆN HẠT NHÂN CHERNOBYL NỔ, PHỤ ĐỀ TIẾNG VIỆT:PHẦN 1/8 (Video).
- Cải cách Myanmar: 4 lý do để chế độ cũ thay đổi (Vietnamnet).
- Biểu tình tại Venezuela với hằng triệu sinh viên học sinh đòi lại quyền tự do dân chủ 02/14 (Video).
- Ukraine: Chúng tôi muốn tự do! (Video).
- Ukraine phát lệnh truy nã tổng thống bị lật đổ Yanukovych (Dân Việt).
- Toàn cảnh trận chiến đường phố đẫm máu tại Kiev, Ukraine (VOV).
- Ukraine: Tiếp theo sẽ là gì? (RFA).
- Cảnh sát Ukraine quỳ gối xin tha thứ (Tuổi trẻ).
- Cảnh sát chống bạo động Ukraine quỳ gối xin lỗi người biểu tình (Thanh niên).
- Cảnh sát Ukraine quỳ gối xin tha thứ (Tiền phong).
- Cảnh sát chống bạo động Ukraine phải quỳ gối xin lỗi người dân (Dân trí).
- Hình ảnh lễ cưới con trai Thứ trưởng Bộ Công An Phạm Quý Ngọ (Kênh 13).
- Dinh thự “khủng” của ông Trần Văn Truyền qua lời kể của hàng xóm (Soha).
- Cuộc sống vương giả của con trai giám đốc công an Hà Nội: Xin được “miễng bình luận!” (Diễn đàn công nhân).
- Tướng Phạm Quý Ngọ, người bị tố nhận hối lộ, bất ngờ qua đời  (Người Việt).
- Thứ trưởng công an Phạm Quý Ngọ nhận hối lộ 1,5 triệu USD (vietinfo.eu)

Tuesday, February 25, 2014

Biểu tình tại Venezuela với hằng triệu sinh viên học sinh đòi lại quyền tự do dân chủ


http://basam.info/2014/02/25/video-bieu-tinh-tai-venezuela-voi-hang-trieu-sinh-vien-hoc-sinh-doi-lai-quyen-tu-do-dan-chu/

Biểu tình tại Venezuela với hằng triệu sinh viên học sinh đòi lại quyền tự do dân chủ

Bình luận của cộng tác viên thân thiết Nguyễn Hùng, người dịch, thực hiện phụ đề và gửi đến đoạn video:
“Sau Ukraina, nước kế tiếp là chế độ đôc tài cộng sản sắt màu Venezuela của tên trùm cộng sản vùng Trung Mỹ Hugo Chavez, Nicolas Maduro.
Việt Nam là nước tiếp theo thế cờ domino?”

http://www.youtube.com/watch?v=w4fqOaz3m70
http://danlambaovn.blogspot.com.au/2014/02/video-ieu-gi-ang-xay-ra-tai-venezuela.html#more

Một Video clip có tựa đề "What's going on in Venezuela in a nutshell" (Điều gì đang xảy ra tại Venezuela) nói về cuộc biểu tình của sinh viên Venezuela đã thu hút 2,8 triệu lượt xem trên Youtube chỉ sau 10 ngày phổ biến. Bản tiếng Tây Ban Nha sau đó cũng thu hút 1,2 triệu lượt xem.
 
Tác giả đoạn clip là cô Andreina Nash, một nữ sinh viên Venezuela 21 tuổi, hiện đang sống và học tập tại Mĩ. Clip có độ dài gần 7 phút, nêu vắn tắt về cuộc biểu tình của hàng triệu sinh viên Venezuela xuống đường phản đối chế độ tham nhũng của tổng thống Nicolás Maduro.

Thông điệp của những người biểu tình được khẳng định rõ ràng, họ lên án chính phủ yếu kém trong việc bảo vệ người dân, tình trạng tội phạm gia tăng, kinh tế yếu kém, những nhân quyền cơ bản bị vi phạm... Hình ảnh cảnh sát vũ trang Venezuela đàn áp người biểu tình ôn hòa bằng vũ khí cũng được đưa ra ánh sáng.

Ít nhất 3 sinh viên biểu tình đã bị thiệt mạng sau khi cảnh sát nổ súng vào đoàn biểu tình. Một khẩu hiệu ghi: “Mẹ, con đi chiến đấu cho Venezuela, nếu con không trở về, con đã hy sinh cho đất nước”
 
“3 sinh viên bị thảm sát là anh hùng dân tộc của Venezuela. Họ đã anh dũng hy sinh cho sự tự do của Venezuela”.
 
Chính phủ Venezuela kiểm duyệt truyền thông, tin tức về các vụ biểu tình không được phổ biến một cách trung thực đến với người dân, twitter bị chặn. Tác giả video kêu gọi:
 
“Đây là lý do tại sao tôi thực hiện đoàn video này để thông báo cho thế giới. Là người dân Venezuela đang sống tại Hoa Kỳ, trách nhiệm của tất cả người Venezuela đang sống tại Hoa Kỳ là phải đứng lên khi mà Tổ quốc bị khóa kín.
 
Đây là nhiệm vụ của chúng ta: Nói cho thế giới biết về tình trạng bất công, độc tài đang xảy ra tại Venezuela.
 
Chúng tôi cần sự giúp đỡ của các bạn để báo cho thế giới biết về những gì đang xảy ra tại Venezuela, những người đã từng tuyên thệ bảo vệ an toàn cho người dân lại cầm súng bắn giết vào chính người dân."

Những người biểu tình Venezuela khẳng định thông điệp:

"Chúng tôi sẽ đứng lên chống lại sự sai trái này, chống lại tệ nạn tham nhũng và bất cứ ai tước đoạt quyền tự do của chúng tôi. 
Chúng tôi không nhân nhượng
Dân chủ và hòa bình sẽ đạt được thắng lợi".

Video được dịch sang tiếng Việt và tạo phụ đề bởi: Nguyễn Hùng 

Friday, February 21, 2014

Hậu Fukushima: Số người chết từ thảm họa hạt nhân cao hơn số nạn nhân trong thảm họa thiên tai.

http://www.viet.rfi.fr/chau-a/20140221-hau-fukushima-so-nguoi-chet-tu-ba-nam-qua-con-cao-hon-so-nan-nhan-trong-tham-hoa-thi

Hậu Fukushima: Số người chết từ thảm họa hạt nhân cao hơn số nạn nhân trong thảm họa thiên tai.
    
Dò tìm bệnh ung thư tuyến giáp ở trẻ sinh sống tại khu vực thảm họa sóng thần và hạt nhân Fukushima.
Dò tìm bệnh ung thư tuyến giáp ở trẻ sinh sống tại khu vực thảm họa sóng thần và hạt nhân Fukushima.
DR

Đức Tâm
Ngày 11/03/2011, trận động đất cực mạnh, gây sóng thần tàn phá vùng Fukushima Nhật Bản. Ba năm sau, số người tử vong do tâm thần, trầm cảm, sức khỏe suy sụp còn cao hơn số nạn nhân do thảm họa gây ra.


Theo số liệu chính thức, trong trận động đất và sóng thần, 1607 người đã thiệt mạng. Thế nhưng, từ 3 năm qua, do phải hứng chịu hậu quả của thảm họa thiên tai, đã có đến 1656 người qua đời.
Một quan chức của vùng Fukushima giải thích với AFP : « Vấn đề lớn nhất là các nạn nhân đã phải sống quá lâu trong các khu nhà tạm thời ». Đối với những người này, môi trường sống của họ đã bị thay đổi quá mạnh và trở nên tồi tệ. Từ Tokyo, thông tín viên Frédéric Charles cho biết thêm thông tin:
« Rất nhiều người sống sót sau trận sóng thần và phải sơ tán sau thảm họa hạt nhân ở Fukushima, từ ba năm nay, sống trong các khu nhà tạm thời. Họ rơi vào hoàn cảnh chờ đợi thụ động kéo dài. Hậu quả là nhiều người có vấn đề thần kinh, trầm cảm, rối loạn tâm trí, lo âu và chán nản cuộc sống.
Trong vùng Fukushima, số các vụ tự tử ở những người cao tuổi đã tăng vọt. Thực sự là có sự phân biệt đối xử với những người trước đây sống gần khu nhà máy điện hạt nhân.
Nhiều đám cưới bị hủy bỏ bởi vì cha mẹ của cô dâu hoặc chú rể trước đây đã làm việc trong nhà máy điện nguyên tử Fukushima. Một phần tư số trẻ em bị ảnh hưởng bởi trận sóng thần và tai nạn hạt nhân Fukushima cần được chăm sóc, chữa trị về tâm thần.
Các nạn nhân bị mất người thân và nhà cửa.
Nhiều đứa trẻ phải sống xa bố mẹ và chúng cảm thấy như bị giam cầm và có nhiều triệu chứng bệnh khác nhau, như chóng mặt, buồn nôn, đau đầu ».
 

THÀNH PHẦN THỨ BA = QUÁI VẬT


THÀNH PHẦN THỨ BA = QUÁI VẬT

Ở trên trái đất này, không hề có thiên đường. Điều mà anh và tôi tìm kiếm không phải là một xã hội hòan hảo, mà là một xã hội có ít sự bất công hơn, có ít sự lừa dối hơn, và có ít cái xấu hơn.


THÀNH PHẦN THỨ BA

 1. Tôi có một người chú bà con, có học nhất, có tư cách nhất, và được tôn trọng nhất trong dòng họ. Trước năm 1975, ông ấy là một linh mục Công giáo trẻ, là hiệu trưởng của một trường trung học, và có chân trong nhiều tổ chức xã hội có tiếng. Có thể nói, thời ấy, ông có đầy đủ, vừa danh dự, vừa quyền hành, và cả vật chất. Các tổ chức nhân đạo phi chính phủ cấp cho ông kinh phí một cách hào phóng để xây trường học và các cơ sở xã hội mà ông muốn. Ông có đủ các loại xe và phương tiện để phục vụ cho công việc của ông.

Các viên chức chính quyền miền Nam từ quận trưởng, tỉnh trưởng cho đến những cấp cao hơn luôn tỏ ra kính trọng và cả sợ hãi chú tôi. Tôi đã từng chứng kiến một tỉnh trưởng nói với ông: “Xin cha nguôi giận tha cho con”, dù ông tỉnh trưởng này lớn hơn ông trên 10 tuổi. Thế nhưng ông là người thường xuyên tổ chức những cuộc biểu tình chống chính quyền miền Nam một cách quyết liệt. Tôi luôn nhớ cái khẩu hiệu của ông, “chính quyền miền Nam là một chính quyền tham nhũng, và thối nát.”

Ngày 30/4/1975, ông tỏ ra vui vẽ khi bộ đội giải phóng đến mượn trường học và nhà ở của ông làm nơi đóng quân tạm. Sau ba tháng, bộ đội dọn đi và họ dọn luôn toàn bộ cái tài sản công lẫn tư của ông. Họ không chỉ tháo tôn, khung gỗ, mà cạy luôn cả gạch móng của tất cả những trường học và cơ sở của ông. Tám tháng sau ngày miền Nam giải phóng, ông bị đưa đi “cải tạo” trong thời gian hai năm. Vậy mà, suốt ba mươi năm qua, tôi chưa hề thấy ông một lần dám cãi lại anh trưởng công an xã, một học trò của ông đã bỏ học từ năm lớp 7 để theo đám du côn trong vùng, và sau này thường xuyên bắt ông ngối viết kiểm điểm.

2. Hôm nay tôi đọc trên báo Tuổi Trẻ bài “Sự Lựa Chọn Của Người Trí Thức”, nói về Luật sư Nguyễn Hữu Thọ, một trí thức nổi tiếng ở miền Nam đi theo Cộng sản và đã từng giữ chức Chủ tịch Mặt Trận Giải phóng Miền Nam Viện nam. Luật sư Thọ là người gốc Công Giáo và hoàn toàn trưởng thành trong nền giáo dục Pháp. Ở miền Nam , ông đã có tất cả, từ địa vị, vật chất, danh dự, và sự kính trọng. Thế nhưng ông đã bỏ tất cả để đi theo cộng sản.
Sau năm 1975, gần như người ta không còn nghe đến tên ông. Tôi đã từng đến nhà ông trên đường Phạm Ngọc Thạch trong một dịp lễ đặc biệt, và đúng như lời đồn đãi, từ người gác cửa, lái xe, cho đến người y tá của ông, đều do cơ quan “bảo vệ nội bộ” của Đảng cung cấp. Người Sài Gòn kể rằng, trước lúc chết, ông có nguyện vọng được xưng tội với một linh mục. Vì mục đích nhân đạo, chính quyền đã đồng ý với điều kiện là người “thư ký” của ông phải đứng bên cạnh cuộc xưng tội giữa ông với ông linh mục nọ.

3. Thế hệ của tôi đã học chữ quốc ngữ qua dòng nhạc phản chiến đầy hào khí Lạc Hồng của Trịnh Công Sơn. Khi tôi vào đại học, được nghe lời truyền tụng về huyền thoại chống chiến tranh, được cho nhìn những tấm ảnh nhạc sĩ họ Trịnh ốm yếu, với đôi kiếng cận dày, ôm cây dàn ngạo nghễ hát trên một sân khấu phản chiến, giữa Trung tâm Sài Gòn với một “lực lượng cảnh sát và mật thám” dày đặc của một chính quyền Miên Nam “tay sai, tàn bạo, thối nát”; Vì thế, hơn cả sự ngưỡng mộ tài hoa của một nhạc sĩ, trong lòng tôi còn dành cho họ Trịnh sự kính trọng đối với một chí sĩ bất khuất trước cường quyền. Nhưng sau này, khi đi làm và có cơ hội tiếp xúc với ông, tôi hoàn toàn thất vọng. Trịnh Công Sơn rất sợ bị công an “thăm hỏi”. Dù là một người xa lánh với những kẻ quyền lực, Trịnh công Sơn luôn treo tấm hình ông chụp chung với nguyên thủ tướng Võ Văn Kiệt ở phòng khách. Ông đã nhiều lần bày tỏ với bạn bè một ý định ngây thơ và hết sức tội nghiệp là tấm ảnh đó có thể giúp ông tránh bị công an chụp mũ. Một nhạc sĩ hàng đầu của một dân tộc, từng hiên ngang công khai thách thức chính quyền miền Nam, đã trở nên hèn hạ đến mức phải dùng một tấm ảnh để đánh lừa nổi sợ hãi của chính mình. Trước khi ông mất vài năm, tôi đã vài lần gặp ông trong các hội nghị tổng kết của một số cơ quan tổ chức văn hoá tại Sài Gòn. Trong tất cả các hội nghị đó, những hàng ghế danh dự được dành cho các cán bộ văn hoá, tuyên huấn kể cả cấp quận huyện. Những cán bộ này phát biểu, chúc tụng nhau nhưng không ai để ý đến ông. Ông ngồi lọt thỏm ở các hàng ghế sau với một vài người bạn. Tôi xin lỗi vong hồn ông để nói điều này: Cộng sản đã dành cho nhạc sĩ huyền thoại Trịnh Công sơn vị trí của một trong số hàng ngàn “CÔNG NHÂN SẢN XUẤT NHẠC…” không hơn không kém. Thân phận của ông trong hai mươi sáu năm sau 1975, chỉ trừ khi ông chết, còn kém hơn một cán bộ phòng văn hoá quận 1.

4. Tôi đến Mỹ trễ sau khi miền Nam đã được “giải phóng” hơn 20 năm. Ở Mỹ, tôi có hai người bạn. Gọi là bạn nhưng họ đều lớn hơn tôi trên 10 tuổi, và cả hai là người miền Nam , đã đến Mỹ từ trước 30/4/1975. Cả hai đều có bằng tiến sĩ và đều có địa vị cao trong xã hội Mỹ. Hai người bạn tôi nằm trong số những người thường hay về Việt Nam và luôn ao ước cơ hội để giúp đỡ và phụng sự quê hương Việt Nam .

Điều đáng nói là, hai người bạn tôi luôn chỉ trích xã hội Mỹ, hệ thống chính trị Mỹ, và các chính trị gia Mỹ. Nói về bất cứ lĩnh vực nào, họ cũng đều tìm ra cái xấu, cái đáng phê phán của nước Mỹ. Ngược lại, dường như bạn tôi tỏ ra dể dãi hơn đối với tình trạng ở Việt Nam và dường như không có ấn tượng gì lớn đối với tình trạng tham nhũng – thối nát trong xã hội cộng sản Việt Nam hiện nay. Có lần bạn tôi nói rằng, ông mới đến Mỹ mà sao ông chống cộng hơn tôi?

Vì sao?

Tôi đã bỏ Việt Nam ra đi khi tôi ở lứa tuổi đã quá trễ để học một ngôn ngữ mới, để tạo lập một nghề nghiệp mới, để có một mối quan hệ xã hội mới, và để có thể làm quen với khí hậu ôn đới. Thế nhưng tôi đã phải ra đi vì tâm trí tôi không thể chịu đựng nỗi sự hành hạ của những điều bất công, thối nát, lừa dối, và tàn bạo đang xảy ra từng ngày xung quanh tôi.

- Một buổi sáng, tôi thấy anh xe ôm đầu ngỏ nhà tôi trên đường Lê Văn Sĩ, quận 3 dường như đang khóc. Tôi hỏi anh, và anh nói rằng chiếc xe honda cũ của anh đã bị công an thu giữ, không biết làm cách nào để xin lại. Lý do là vì xe honda ôm chỉ đựợc chở 1 người khách nhưng hôm qua, anh đã chở một người khách – môt phụ nữ có đứa con 5 tuổi. Tất nhiên, đứa bé 5 tuổi không thể ngồi một mình sau xe ôm được. Nhưng “luật pháp” không phân biệt lớn nhỏ. Anh xe ôm nói, vì đó là chuyến xe đầu tiên trong ngày, nên anh không có đủ 50 ngàn để “dúi” cho anh cảnh sát giao thông, và vì thế, chiếc xe của anh đã bị tạm giữ. Anh xe ôm này có ba đứa con. Chỉ riêng phải đóng “sổ vàng” để được giữ chổ tại trường công lập gần nhà, mỗi đứa cần có 2 triệu, chưa kể tiền học thêm hàng tháng… Trung bình mỗi ngày anh kiếm được 100 ngàn đồng bằng nghề xe ôm. Vợ anh bán bánh canh trong hẽm mỗi ngày kiếm được khoảng 50 ngàn. Thu nhập của hai vợ chông cộng lại tính ra chưa đủ tiền trường cho ba đứa con, chưa nói đến những bất trắc thường xuyên xảy ra như vụ chiếc xe bị tạm giữ.

Ở Việt Nam , cứ 10 người bạn gặp, sẽ có 7 người có hoàn cảnh như anh xe ôm nói trên.

- Còn anh bạn tôi thì luôn chỉ trích nước Mỹ…

Tôi đã sống ở Mỹ hơn 5 năm, đã có ít nhất hai mươi lần liên hệ với các cơ quan chính quyền. Tôi chưa hề bắt gặp một công chức nào thiếu nhã nhặn và lịch sự với tôi ngay cả khi tôi đến để xin các khoản trợ cấp. Không ai trong số hàng chục gia đình bà con và quen biết của tôi đã sống tại Mỹ hơn 20 năm phàn nàn về một lần phải bị làm khó dể hay phải lo lót cho công chức Mỹ.

Ở Mỹ, không nói đến chương trình phổ thông hoàn toàn miển phí, mà bất cứ ai cũng có đủ cơ hội để đi học đại học. Gần như 100% người Việt Nam di cư đến Mỹ đều đủ tiêu chuẩn hưởng trợ cấp giáo dục (financial aid). Do đó mà đã có tới hơn 45% người Việt đến Mỹ dưới 20 tuổi học xong đại học hoặc trên đại học. (California, Department of Education, 2004-Survey). Ở Việt Nam hiện nay, không dám nói đến bậc đại học, ngay cả vào lớp một thôi, chỉ riêng tiền đóng “sổ vàng” trung bình là 1 triệu đồng cho một học sinh, khoản tiền này không được qui định bởi luật pháp nhưng không phi pháp… Khoản tiền đóng “sổ vàng” này, như báo Tuổi Trẻ từng đưa tin, có trường lên tới 5 triệu đồng cho một quốc gia có mức thu nhập trên đầu người vào khoảng 7 triệu rưởi. Nhưng đó chỉ mới là khoản nhập môn. Tổng các khoản chi học thêm, qùa cáp thầy cô giáo, và phương tiện học hành của mỗi học sinh chiếm tương đương với ít nhất là 1/3 số thu nhập của anh xe ôm kia.

- Ở bất cứ phương diện nào, bạn cũng có thể thấy một khoảng cách rõ ràng giữa hai xã hội.
Dì của tôi, năm nay trên 60 tuổi đang nhận chăm sóc một cháu bé 1 tuổi tại Santa Cruz (CA) cho vợ chồng một kỹ sư người Việt. Hàng tuần dì lái cũng một chiếc Toyota 2004 đi làm 5 ngày, mỗi tháng dì lãnh 1000 dollars tiền lương, chưa kể ăn uống và quà cáp trong các dịp lễ. Mức thu nhập của dì tôi tương đương với mức lương trung bình của 4 kỹ sư điện toán giỏi tại Sài gòn hiện nay.

- Truyền thông Mỹ hôm nay (18/12/2005) xôn xao đưa những chỉ trích và đánh giá gay gắt về việc Tổng thống Bush đã có lần cho phép cơ quan an ninh quốc gia theo dõi điện thoại và email của nghi phạm khủng bố trong nước Mỹ. Cũng trong thời gian này, ở Việt Nam xảy ra một chuyện ngược lại: Công an tống giam biệt tích hai anh em nhà ở đường Nguyễn Kiệm vì tội tham gia diễn đàn Paltalk nhưng không có một dòng tin nào xuất hiện trên 500 tờ báo hiện có tại Việt Nam.

Chỉ cần nhìn sơ qua, bạn cũng có thể thấy, những điều mà bạn chưa hài lòng ở nước Mỹ là những điều mà đồng bào của bạn dù nằm mơ cũng không thấy được. Chỉ cần lướt qua vài hình ảnh và số liệu, bạn cũng có thể thấy cái bất công trong xã hội Mỹ này chỉ bằng một viên bi trong một giỏ bi bất công dưới chế độ cộng sản. Ở trên trái đất này, không hề có thiên đường. Điều mà anh và tôi tìm kiếm không phải là một xã hội hòan hảo, mà là một xã hội có ít sự bất công hơn, có ít sự lừa dối hơn, và có ít cái xấu hơn. Trong ý nghĩa này, thì nuớc Mỹlà một mô hình tốt hơn vạn lần so với cái xã hội Việt Nam cộng sản, nơi mà sự ác, sự bất công, và sự lừa dối đang thống trị xã hội.

Quí vị “Thành phần thứ ba” giống như những đứa bé nhà giàu đang sống êm ấm trong một lâu đài nhưng luôn nhìn qua cửa sổ, mơ tưởng được làm một chú bé mò cua trên cánh đồng đàng xa, dưới bầu trời đầy nắng, và bên cạnh một khu rừng nhiệt đới bí ẩn… Nhưng khi nào quí vị trở thành chú bé nhà nghèo kia, thì quí vị sẽ thấy công việc mò cua hoàn toàn không có mảy may của sự lãng mạn, nhưng là một sự khốn khó đến cùng cực vì lạnh, vì đói, vì nắng, và những những cơn sốt nghiệt ngã do cánh rừng kia mang lại.

Tóm lại

“Thành phần thứ ba” là những người có thừa nhiệt huyết và dũng khí để đấu tranh quyết liệt chống những chính quyền của những xã hội dân chủ nhưng thiếu sự can đãm tối thiểu để bảo vệ một sự công bằng căn bản nhất dưới những chế độ độc tài. Và như thế, dù không chủ ý, “thành phần thứ ba” đã bắt một nhịp cầu cho các chế độ độc tài như cộng sản Việt Nam .

Khánh Hưng

Như thế là trẻ con.

http://badamxoevietnam2.wordpress.com/2014/02/20/nhu-the-la-tre-con/

Như thế là trẻ con.
Bà Đầm xòe

Trẻ con hay người lớn nhìn từ “góc độ” triết học là “đề cập” đến phần “định tính” chứ không ở phần “định lượng”. Vì, có người đã bảy mươi tuổi nhưng có hành động hay lời nói tỏ ra vụng về, khờ khạo, đặc biệt là “ăn theo nói leo”, người ngoài thấy được, nghe được liền nhận đình: “Ông bảy mươi tuổi rồi mà vẫn còn như trẻ con”; lại có “trẻ lên ba” nói năng minh triết, hành động có ý tứ, người ngoài thấy được, nghe được liên nhận định: “trẻ con mà như người lớn”.

Như thế, khái niệm trẻ con mang ý nghĩa là người chưa trưởng thành.

Người đã lớn mà chưa trưởng thành về lý trí thì vẫn cứ là trẻ con.

Ở cái giai đoạn chưa trưởng thành này thì bé học được câu nói nào là cứ nói đi nói lại; ăn được miếng nào là cứ đòi ăn đi ăn lại.

Xét ở khía cạnh “định tính”này thì thấy đảng ta cũng là người chưa trưởng thành, vẫn còn ở giai đoạn “học ăn học nói”. Mà ở cái giai đoạn “ăn chưa nên đọi, nói chưa nên lời” này thì bé lại hay “nói’ hay “ăn” lắm.

Đảng ta khi nghe ông Mác, Le nin nói: chỉ có giai cấp công nhân mới có khả năng lãnh đạo triệt để cách mạng vô sản – đảng ta cũng nói nói theo: giai cấp công nhân Việt Nam, những người con ưu tú của dân tộc, đội tiên phong của giai cấp công nhân đã lãnh đạo cách mạng Việt Nam làm nên Cách mạng tháng tám và đấu tranh thống nhất đất nước, đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác. Đứa trẻ này không cần biết ở Việt Nam đã có giai cấp công nhân hay chưa và ai mới đích thực là người làm nên chiến thắng và cái thắng lợi cho dân được hưởng là cái thắng lợi gì.

Đảng ta nghe thấy ông Mác, Le nin nói: Tư bản đang giẫy chết – đảng ta cũng nói theo: Tư bản đang giẫy chết mà không cần biết nó có đang giẫy chết thật hay không? Nó giẫy chết kiểu gì mà nhân dân các các nước cộng sản tìm cách bổ nhào đến xin tỵ nạn, con em cán bộ, đảng viên xua con cháu mình đến học tập? Hiện tại Canada đã buộc phải tạm dừng “nhập khẩu” người Trung Quốc cộng sản, vì có quá nhiều cán bộ cốt cán của Trung Quốc xin “nhập khẩu” vào nước tư bản đang giẫy chết này.

Đảng ta nghe Mác – Le nin nói: Chủ nghĩa xã hội mãi mãi là mùa xuân nhân loại – đảng ta cũng nói theo mà không biết cái mùa xuân ấy như thế nào? Thế giới ngày nay đã vứt cái mùa xuân đó vào sọt rác ra sao, đảng ta cũng không hay?

Đảng ta nghe Mác – Lê nin nói: chỉ có Chủ nghĩa xã hội mới giải phóng triệt để con người – đảng ta cũng nói theo mà không biết giải phóng con người là giải phóng cái gì ở con người. Cho nên ai nghĩ khác đảng, nói khác đảng là bị khủng bố liền.

Đảng ta nghe Mác – Lê nin nói: chủ nghĩa xã hội có nền dân chủ triệu lần hơn dân chủ tư sản – đảng ta cũng nói theo mà không biết dân chủ triệu lần hơn là hơn là dân chủ ở những điểm gì? Đến cái dân chủ tối thiếu phổ thông đầu phiếu chọn ra người lãnh đạo cũng không có. Thế thì dân chủ là cái củ của các ông ư?

Đảng ta nghe Mác – Lê nin nói: chính quyền mà không phải là chính quyền, nó chỉ là công cụ của dân – đảng ta cũng nói theo mà không hiểu công cụ của dân cụ thể là thế nào. Cho nên, cuối cùng chính quyền của đảng ta chỉ toàn một lũ đầu trâu mặt ngựa đảm nhiệm.

Đảng ta nghe Mác – Lê nin nói: cộng sản khi đã giành được chính quyền thì quyết không chia quyền cho bất kỳ giai cấp nào khác- đảng ta cũng nói theo mà không biết cái sự không nhường quyền ấy sẽ dẫn đến độc tài, tha hóa đảng và nhân dân như thế nào. Thực tế đảng ta đã trở thành một đảng độc quyền đàn áp.

Đảng ta nghe Mác – Lê nin nói: lợi quyền gì cũng qua tay mình – đảng ta cũng hát theo mà không biết rằng, lợi quyền gì cũng qua tay mình sẽ biến đảng thành một đảng độc tôn cướp bóc. Thật sự đảng ta đã trở thành một đảng độc quyền cướp bóc.

Bây giờ thế giới lại đua tranh về nhân quyền – đảng ta cũng căng họng lên nói: Việt Nam rất tôn trọng nhân quyền, bao nhiêu năm đảng ta chiến đấu là vì nhân quyền mà chẳng biết nhân quyền nó là thế nào? Người dân mình tối thiếu được tự do mở miệng ra nói, đảng cũng không cho thì nó là nhân quyền của đảng ta là nhân quyền kiểu gì?

Đỉnh điểm của trẻ con là cứ thấy ai cho một miếng ăn, thì cho ngay người đó là bạn mà không cần biết, đó là miếng ăn nhục, miếng ăn mồi nhử chứ không phải là miếng ăn mang tình người thương nhau. Hiện hữu gần đây nhất là đảng ta còn khuyến khích một số người cũng trẻ con như đảng đến các nơi công cộng tại thủ đô nhảy múa, reo mừng nhân ngày Trung Quốc ồ ạt, bất ngờ đưa 600.000 ngàn quân xâm lược Việt Nam, tàn sát không ghê tay người và tái sản của Việt Nam.

Một số con dân của đảng nhảy múa tại Hà Nội nhân sự kiện ngày 17.2.1979 Trung Quốc đưa 60 vạn quân xâm lược và tàn sát người và của cải của Việt nam
Còn nhiều những ví dụ tương tự như vậy nữa.

Sự thật là, các đảng cộng sản chân chính trên thế giới do không còn là những đứa trẻ nên họ đã không ăn theo nói leo mà trưởng thành bằng cách tự giải tán, chấp nhận giải tán, hoặc bị giải tán; thế giời chỉ còn lại chỉ duy nhất có đảng ta, đảng Cu Ba, đảng Triều Tiên, đảng Trung Quốc là chưa trưởng thành. Vì là chưa trưởng thành, còn là trẻ con nên họ vẫn cứ lảm nhảm nhai đi nhai lại nhưng điều học nói từ cách đây cả trăm năm, và cụ thể hóa cái Chủ nghĩa xã hội mãi mãi là đích hướng đến của nhân loại bằng tuyên bố: chưa chắc hết thế kỷ 21 này nước ta đã xây dựng xong Chủ nghĩa xã hội (Nguyễn Phú Trọng – TBT Đảng Cộng sản Việt Nam).

Thấy người ta nói thì nói theo, chẳng rõ ngô khoai tai nheo gì, thế thì là trẻ con chứ còn là gì nữa?

Có điều đứa trẻ con này lại như Hài đồng trong Tây Du ký biết phun ra lửa, sẳn sàng thiêu cháy bất kỳ ai chọc giận hay phê phán nó. Khốn nạn thay!

Cứ nhìn đất nước, dân tộc bị tàn phá, tàn sát trong mấy chục năm qua dưới sự lãnh đạo toàn diện và triệt để của đảng, để rồi văn minh tiến bộ của xã hội ta lúc nào cũng ngoi ngóp tận đáy của nhân loại thì đã quá rõ.

BĐX

Tuesday, February 18, 2014

GÓP Ý VỚI 74 NHÂN SĨ TRÍ THỨC VỀ “LỜI KÊU GỌI”


GÓP Ý VỚI 74 NHÂN SĨ TRÍ THỨC VỀ “LỜI KÊU GỌI”

Nguyễn Hùng

Qua những lời viết của những cái loa đại diện cho đảng cộng sản Việt Nam tại Hà Nội Ba Đình trên các trang mạng xã hội, toàn dân Việt Nam không còn mảy may một chút hy vọng nào từ đảng cộng sản Việt Nam, từ tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, chủ tịch nước Trương Tấn Sang, chủ tịch QH Nguyễn Sinh Hùng, thủ tuớng Nguyễn Tấn Dũng,16 nhân vật trong bộ chính trị có tên Việt mà lòng dạ Tàu khựa, và hơn 2 trăm quỹ viên tại Ba Đình. Bọn bán nước cầu thân, cầu tiền.

Các nước trên thế giới, cả bên thắng trận và bại trận,  hằng năm đều tổ chức trọng thể lễ tượng niệm nạn nhân và chiến sĩ đã chết trong hai trận thế chiến 1914-18 và 1939-45.

Việt Nam là nước duy nhất trên thế giới nơi đó chánh quyền không chỉ không tổ chức lễ tượng niệm mà còn chính thức đàn áp cuộc tưởng niệm sự hy sinh cao cả của gần một trăm ngàn binh sĩ và thường dân đã liều thân bảo vệ tổ quốc chống lại hơn 600 ngàn quân xâm lược Tàu trong cuộc chiến bảo vệ Tổ quốc tháng 02/1979 trên toàn tuyến đường biên giới của 6 tỉnh phía Bắc Việt Nam.

Đảng cộng sản Việt Nam không chỉ ngăn cấm ngưòi dân tưởng nhớ công ơn của hằng vạn người dân và quân nhân đã hy sinh sinh mạng bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ chống xâm lược tàu trên toàn vùng biên giới phía Bắc, mà từ thành phần lãnh đạo Cộng đảng cao cấp đến lớp đảng viên thấp nhất còn ăn mừng bí mật và công khai trước thanh thiên bạch nhật với các màn khiêu vũ lã lơi khiêu dâm dưới cái rét mưa phùn của buổi sáng Hà Nội ngay tại nơi linh thiêng nhất nước là khu vực tượng đài Lý Công Uẩn, Lý Thái Tổ.

image001
 
Me mìn đảng viên đảng cộng sản Việt Nam đang nhỡn nhơ khoe hàng tại khu vực tượng đài Lý Thái Tổ  Hà Nội, chúc mừng bọn xâm lược Tàu đã giết hại gần trăm ngàn dân Việt tháng 02/1979
 
Chưa thấy nước nào trên thế giới chính quyền lại tổ chức nhảy đầm rềnh rang với nhạc Tàu, ăn mặc củn cỡn, khiêu dâm trông như các me mìn đĩ điếm trước mọi người kể cả người ngoại quốc đang thăm viếng Hà Nội, các phóng viên nước ngoài, ăn mừng cùng bọn xâm lược Tàu đã giết hại dân Việt ngay trong ngày đau buồn của gần một trăm ngàn gia đình người dân Việt có người thân chết trận hay bị sát hại bởi bọn giặc Tàu xâm lược trong những ngày của tháng 2,3 năm 1979.

 Thật là nhục nhã trước việc làm tán tận lương tâm của đảng cộng sản VN. Hành động mà ngay cả súc vật cũng không bao giờ làm với đồng loại của chúng. Đảng cộng sản này đã và đang trầm mình trong bùn nhơ phân thúi của bọn Tàu cộng, làm Lê Chiêu Thống làm Trần Ích Tắc thời nay cho bọn đại hán Tàu xâm lược. Toàn ban lãnh đạo đảng CSVN phải hoàn toàn chịu tội trước toàn dân về hành động tội phạm bán nước này.

Đảng cộng sản Việt Nam không còn dựa vào lý do nào để lý giãi cho hành động nhục nhã, phản quốc, lòn trôn dưới chân bọn xâm lược Tàu.

Đảng cộng sản  Việt Nam không còn lý do nào để tiếp tục tồn tại nói chi cai trị VN.

 Yêu cầu những vị học giả trí thức soạn và ký tên “Lời kêu gọi” nhân kỷ niệm 35 năm cuộc chiến tranh xâm lược của Tàu nhanh chóng đưa ra trước công luận trong và ngoài nước Tuyên bố LÊN ÁN và TỐ CÁO những hành động tội lỗi của đảng cộng sản Việt Nam với toàn dân, phản bội lại Tổ quốc.
 Gia đình của gần một trăm ngàn nạn nhân bị bọn xâm lược Tàu giết hại trong cuộc chiến tranh biên giới tháng 2/1979 đang đặt toàn bộ lòng tin vào quí vị nhân sĩ trí thức đã ký tên vào “LỜI KÊU GỌI”. Lời kêu gọi  không những bị vứt vào sọt rác mà đảng cộng sản Việt Nam này còn thẳng tay và công khai làm theo lệnh của bọn Tàu xâm lược tạt nước thúi vào mặt toàn dân Việt Nam.

Các nước trên toàn thế giới đang khinh bỉ thậm tệ cái đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam này.
Chúng ta không muốn bị thế giới gọp chung với đảng cộng sản Việt Nam cang tâm làm tôi đoài cho bọn sói lang xâm lược Tàu.

 Chúng tôi đặt toàn lòng tin vào hành động yêu nước đầy can trường của các vị nhân sĩ trí thức, tinh hoa của Tổ quốc, gái trai thuộc mọi lứa tuổi trong thời loạn …đảng.
Ngày 17 tháng 02 năm 2014
———–
Tham khảo: Lời kêu gọi của 74 nhân sĩ  trí thức

Saturday, February 15, 2014

Việt Nam từ lâu đã có đầy đủ quyền con người rồi, vạn lần!

http://basam.info/2014/02/15/2334-viet-nam-tu-lau-da-co-day-du-quyen-con-nguoi-roi-van-lan/
http://danlambaovn.blogspot.com.au/2014/02/viet-nam-tu-lau-co-ay-u-quyen-con-nguoi.html#more
Việt Nam từ lâu đã có đầy đủ quyền con người rồi, vạn lần!



Nguyễn Hùng

Đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam luôn tuyên bố người dân Việt Nam đã có đầy đủ nhân quyền rồi và dân chủ còn gấp vạn lần các nước tư bản thì tại sao lại cử cán bộ đảng viên đảng cộng sản Việt Nam tốn công tốn sức tốn tiền đến tận Geneve Thụy Sĩ, một nước tư bản, để điều trần định kỳ về nhân  quyền tại Việt Nam. Đáng lẽ các nước tư bản phải đến Việt Nam để điều trần trước đảng, nhà nước cộng sản và nghiêm túc học tập tính ưu việt của Việt Nam về quyền con người và tất cả các quyền tự do dân chủ khác.

Tại sao lại có chuyện tréo ngoe như vậy! Tại sao một nước có dân chủ, tự do, nhân quyền cao vạn lần lại hạ mình đi điều trần với những nước có dân chủ nhân quyền chỉ được một lần so với nước Việt Nam mình để bị hạch sách đủ điều?

Theo suy nghỉ đơn giản của người dân thấp cổ bé miệng thì phải có sai phạm gì đó thì cả đảng cộng sản Việt Nam và nhà nước là một bộ phận của đảng, mới phải vác chiếu ra trước bá quan thiên hạ trình báo những gì về quyền con người mà đảng đã đang vi phạm đối với dân chúng Việt Nam. Trước mặt các “quan tòa” quốc tế họ đã cuối đầu báo cáo những công việc họ đã thực hiện để chứng minh là đảng cộng sản Việt Nam có thực tâm hối cải về những việc họ đã vi phạm.

Tất nhiên là có việc gì bất thường đảo lộn trật tự kỷ cương gì đây, hay có lẻ đây là việc làm đúng với nguyên lý: cán bộ đảng viên của Cộng đảng Việt Nam không phải đi điều trần tình trạng nhân quyền của toàn dân Việt Nam bị hệ thống cai trị của Cộng đảng Việt Nam tước đoạt mà thật sự  được 106 nước tư bản bỏ tiền bao và cung phụng đoàn cán bộ đảng viên cao cấp đảng cộng sản Việt Nam đến Geneve Thụy Sĩ lên lớp và truyền dạy cho họ về những cách thức, mánh lới, xảo thuật đảng cộng sản Việt Nam đã từng dùng tại Việt Nam, tạo cho người dân sống tuy phải sống dưới chế độ độc tài đảng trị chuyên chế nhưng họ có quyền con người, quyền tự do dân chủ cao gấp vạn lần quyền con nguời của dân chúng tại các nước tư bản, được những lãnh đạo cao cấp của đảng cộng sản Việt Nam thường xuyên hãnh diện khoe trước thế giới. Thí dụ:
Xử án với loại tòa án với quan toà là nhân dân (của đảng); giãi phóng quyền con người bằng quốc sách cải cách ruộng đất (chôn sống);
Chiến dịch nhân văn giai phẩm “giãi phóng” quyền tự do phát biểu của văn thi sĩ miền Bắc;
Cải tạo trí thức tiểu tư sản miền Nam sau 1975 (đốt bỏ toàn bộ văn hóa phẩm miền Nam),
Cải tạo tư sản (tịch thu tài sản của thương nhạn và doanh nhân đưa đi kinh doanh tại vùng kinh tế mới),
Cải tạo công thương nghiệp (tịch thu và phá hủy cơ sở công thương nghiệp);
Phát huy quyền con người của quân dân cán chính miền Nam sau 30/04/75 bằng học tập cải tạo tập trung trường kỳ (đi tù khổ sai nơi rừng thiên nước độc);
Quyền con người của công an được phát huy qua phương châm chỉ còn đảng còn mình (làm côn đồ);
Thực hiện theo chỉ đạo của Cộng đảng Tàu quyền con người 16 chữ vàng 4 tốt với bọn xâm lược Tàu dù cho chúng có tàn sát hằng vạn người dân Việt vô tội trên toàn vùng biên giới phía Bắc trong cuộc chiến tranh xâm lược cách nay đúng 35 năm (từ ngày 17/02/1979 đến ngày 05/03/1979) và thường xuyên khủng bố giết hại ngư dân Việt Nam trên Biển Đông, tiêu diệt lòng yêu nước bằng hành động ngăn cản phá hoại và khủng bố người dân làm lễ tưởng niệm và tri ân các anh hùng tử sĩ hy sinh bảo vệ Tổ quốc Việt Nam (cắt đá tạo bụi, dùng loa tạo tiếng ồn át tiếng nói của những người làm lễ tưởng niệm);  ….

Bài giảng của “thầy” Hà Kim ngọc dài 40 phút, rất sát sao với thời gian trung bình cho một tiết học, không câu giờ. Chúng ta hãy đọc lại bài giảng và rút ra những điều gì mà đại diện của 106 nước học hỏi được từ Việt Nam, hay là họ là những ông bà quan tòa và ông Thứ trưởng Ngoại giao Hà Kim Ngọc là kẻ phạm tội đang trong giai đoạn thử thách, quản chế 4 năm -án treo- như những người Việt Nam bị đảng tố là vi phạm luật lệ về quyền con người của đảng cộng sản Việt Nam bố thí, thí dụ cô Nguyễn Phương Uyên được tòa án Long An trả tự do nhưng bị 3 năm “treo”.

Đọc kỷ bài “lên lớp” của ông trưởng đoàn Việt Nam Hà Kim Ngọc thì không tìm thấy ông nói đến những kỹ năng, xảo thuật, mánh lới mà Cộng đảng Việt Nam sử dụng với dân Việt cho các nước tư bản có mức độ nhân quyền ở mức hạng bét để họ dùng chúng gia tăng quyền con người của nước họ lên trăm, ngàn hay vạn lần như đất nước Việt Nam: ra đường là gặp “nhân quyền”- bọn côn đồ công an còn đảng còn mình.

Giảng viên Thứ trưởng Bộ Ngoại Giao Hà Kim Ngọc “nổ” những gì với 106 học trò từ các nước tư bản dẩy chết mà bác Tố Hải, thi sĩ với bí danh “Nhac sĩ” đã thoát khỏi cái “thỏ đế”, hồ hởi rung đùi hô hoán là “Sắp được làm chủ (hơn vạn lần) rồi! ới 90 triệu dân ta ơi!”?

image001
Quan cảnh phòng học về “kỷ năng, mánh lới, xảo thuật tăng quyền con nguời lên vạn lần”. Giảng viên là Thứ Trưởng Ngoại Giao Hà Kim Ngọc, đảng viên cao cấp đảng cộng sản Việt Nam

Dưới đây là một vài điểm “đinh” trong bài giảng của ông Thứ trưởng Ngoại giao Hà Kim Ngọc:

1.Trong lần họp kỳ I của Hội Đồng kiểm Tra Định Kỳ Nhân Quyền của Liên Hiệp Quốc vào năm 2009, Việt Nam đã được tuyên dương thành tích với 109 vi phạm về các quyền con người nhưng trong lần này thay vì giảm thì tăng lên một kỷ lục mới với 227 tuyên dương thành tích sai phạm về nhân quyền và các quyền khác của người dân Việt Nam.

2.Các nước tham dự thay vì học hỏi được thêm kỹ năng để làm cho dân họ có thêm nhiều quyền con người hơn và tiến đến mức như 87 triêu người dân Việt Nam (90 triệu trừ ra 3 triệu đảng viên Cộng đảng không có quyền con người chỉ có quyền đảng) đang hưởng, họ lại thay nhau đứng lên xếp hàng liên tục “đàn hạch”, hạch tội “thầy” Hà Kim Ngọc, Cộng đảng và nhà nước Việt Nam về đỉnh cao mới của quyền con người tại Việt Nam: 227 thành tích vị phạm nghiêm trọng những quyền con người, tiêu biểu như:
-Vi phạm quyền tự do tư tưởng, tự do báo chí, lập hội.
-Kiểm soát phí pháp, ngăn chặn tiếp cận internet, trang mạng cá nhân, facebook với các điều luật vi phạm công pháp quốc tế,bắt giam và bỏ tù ngững người dùng blog cá nhân có quan điểm tự do dân chủ.
-Vi phạm quyền tự do tín ngưởng với sự kiểm soát khắt nghiệt của đảng cộng sản Việt Nam qua ban tôn giáo của Cộng đảng áp đặt trên các giáo phái không chịu sự khuynh loát của đảng cộng sản Việt Nam.

Hết “học trò” này đến “học trò” khác thay nhau đàn hạch đám “thầy” thiếu học, chỉ biết còn Cộng đảng mafia của ông Hồ Chí Minh là còn mình. Không nói đến các nuớc lãnh đạo về quyền con người như Hoa Kỳ, Anh, Pháp, Gia Nã Đại,Thuỵ Sĩ, Thụy Điển, Nhật; ngay cả những nước trước kia không những là đồng chí mà là thầy của sư tổ Hồ Chí Minh của Hà Kim Ngọc, từ lâu đã đoạn tuyệt cái chủ nghĩa xã hội quái thai như Hung Gia Lợi, Ba Lan, Slovania, Luthunia .. cũng lên tiếng đàn hạch Cộng đảng Việt Nam.

Điều rất thú vị và dí dõm đến cười ra nước mắt (vì hổ thẹn) là Hoa Kỳ chỉ khen lãnh đạo Cộng đảng mafia Việt Nam “tiến bộ về quyền của người đồng tính/song tính/chuyển giới”.

Cuối cùng, thành công mà cộng đảng, nhà nước Việt cộng mà các báo, đài, TV của Cộng đảng Việt Nam không ngượng miệng tung hô đã được nước Ái Nhĩ Lan (Ireland) tặng một chiếc “cúp 3 khỉ” làm quà là:

Ái Nhĩ Lan rất quan ngại về những trường hợp bị đàn áp, bị bắt tù những người đấu tranh bảo vệ nhân quyền, sự vắng mặt của nền báo chí độc lập và sự kiện nhà nước đã gia tăng theo dõi những nhà cung cấp dịch vụ Internet.”

Thấy mà thẹn lòng làm dân của một nước với toàn những lãnh đạo tự phong, chuyên nói phét không biết ngượng miệng rằng: “Nước ta có tự do dân chủ và quyền con người nhiều gấp vạn lần”!

Ngày 15 tháng 02 năm 2014



Tham khảo:

- Việt Nam trình bày Báo cáo quốc gia trong khuôn khổ cơ chế UPR chu kỳ II của Hội đồng Nhân quyền LHQ

- Điều trần của Việt Nam về tình trạng nhân quyền tại LHQ(từ thời điểm 5’:55”)

- Tòa án Long An giảm án cho Phương Uyên và Nguyên Kha. 

- Sắp được làm chủ (hơn vạn lần) rồi! ới 90 triệu dân ta ơi!

- Trực tiếp phiên điều trần UPR về tình trạng nhân quyền Việt Nam 

- Việt Nam bị LHQ khuyến nghị 227 điểm về quyền con người. 

- Cộng sản Việt Nam hết đường nói dối (Phạm Trần)

XUNG QUANH VIỆC VIỆT NAM TRÌ HOÃN XÂY DỰNG NHÀ MÁY ĐIỆN HẠT NHÂN

XUNG QUANH VIỆC VIỆT NAM TRÌ HOÃN XÂY DỰNG NHÀ MÁY ĐIỆN HẠT NHÂN
http://basam.info/2014/02/15/2336-xung-quanh-viec-viet-nam-tri-hoan-xay-dung-nha-may-dien-hat-nhan/#more-127258

THÔNG TẤN XÃ VIỆT NAM (Tài liệu tham khảo đặc biệt)
Thứ Năm, ngày 13/02/2014
Theo mạng tin tình báo Stratfor (Mỹ), Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng đã tuyên bố việc xây dựng nhà máy điện hạt nhân đầu tiên 4.400 MW Ninh Thuận 1, dự kiên khởi công trong năm nay, sẽ bị hoãn đến năm 2020 do lo ngại về an toàn và hiệu quả. Thủ tướng Dũng cũng đã yêu cầu Tập đoàn Dầu khí Việt Nam (PetroVietnam) sớm xây dựng nhà máy điện khí 5.000 MW để bù đắp cho lượng điện thiếu hụt do lùi thời gian xây nhà máy điện hạt nhân. Theo Stratfor, sự chậm trễ này có thể làm suy yếu an ninh năng lượng mà điện hạt nhân cuối cùng sẽ đem lại cho Việt Nam.

Trước mắt, Việt Nam sẽ phải tăng nhập khẩu nguồn thủy điện, than và khí tự nhiên hóa lỏng để bù đắp cho phần cung cấp từ điện hạt nhân. Bức tranh năng lượng này sẽ tạo áp lực lên khả năng của Việt Nam duy trì cán cân thương mại và bảo đảm an toàn chuỗi cung ứng năng lượng bằng đường hàng hải. Tuy nhiên, Hà Nội hy vọng rằng việc kéo dài thời gian sẽ giúp Việt Nam chuẩn bị tốt hơn cho kế hoạch theo đuổi năng lượng hạt nhân về dài hạn.
Ngày 15/1, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã yêu cầu Hội đồng quản trị PetroVietnam lập kế hoạch xây dựng thêm nhà máy điện chạy bằng khí tự nhiên để bù đắp lượng điện thiếu hụt do trì hoãn xây dựng nhà máy điện hạt nhân đầu tiên của nước này tại tỉnh Ninh Thuận. Thủ tướng cho biết nhu cầu về tính hiệu quả và an toàn đã khiến phải trì hoãn việc xây dựng nhà máy. Ông cũng nhấn mạnh rằng Việt Nam sẽ không đẩy nhanh tiến độ dự án nếu không đạt các tiêu chuẩn cần thiết. Bộ trưởng Bộ Khoa học và Công nghệ Nguyễn Quân cũng nói thêm rằng việc khởi công xây dựng nhà máy có thể bị trì hoãn cho tới năm 2016 hoặc 2017. Trước đó, Hà Nội đã tuyên bố sẽ bắt đầu xây dựng nhà máy vào năm 2014 để nhà máy bắt đầu hoạt động vào đầu những năm 2020, Việt Nam đã trì hoãn dự án điện hạt nhân này trước đó – sự trì hoãn là vấn đề phổ biến đối với những quốc gia mới tiếp cận năng lượng hạt nhân – và thông tin từ Hà Nội cho thấy việc xây dựng thực tế có thể bị trì hoãn thêm vài năm. Nghi ngờ về khả năng của Việt Nam trong đảm bảo an toàn năng lượng hạt nhân đã gia tăng thời gian gần đây. Mới đây, Giám đốc Cơ quan Năng lượng nguyên tử Quốc tế Yukiya Amano đã gặp gỡ giới chức tỉnh Ninh Thuận và ban quản lý dự án. Dù bày tỏ ủng hộ kế hoạch của Việt Nam, ông cũng khuyên Việt Nam không nên vội vã với dự án này. Đây là động thái mới nhất trong bối cảnh lo ngại trong nước và quốc tế gia tăng về việc Việt Nam thiếu kỹ năng, công nghệ và cơ sở hạ tầng để vận hành một nhà máy hạt nhân an toàn.
Nga, quốc gia có Tập đoàn điện hạt nhân Rosatom, trúng thầu xây dựng nhà máy, đang tìm cách giải quyết những mối lo ngại này nhằm hỗ trợ xuất khẩu hạ tầng và dịch vụ điện hạt nhân của mình. Các nhà khoa học Nga đang đào tạo các nhà nghiên cứu, nhà khoa học, kỹ sư và lực lượng quản lý để đảm bảo Việt Nam có đầy đủ kỹ năng cần thiết để vận hành một nhà máy hạt nhân dân sự, trong đó có cả bài học về cách thức phản ứng với một cuộc khủng hoảng như sự kiện nhà máy điện Fukushima số 1 tại Nhật Bản. Nga cũng có kế hoạch mở một trung tâm đào tạo khoa học hạt nhân ở Việt Nam.
An toàn hạt nhân là mối quan tâm hàng đầu đối với giới lãnh đạo Việt Nam cũng như cộng đồng quốc tế. Hà Nội cũng đã nhận thức được khó khăn rất lớn sẽ phải đối mặt trong việc quản lý bất kỳ cuộc khủng hoảng hạt nhân nào – thậm chí ngay cả một sự kiện nhỏ hơn nhiều so với Fukushima – vì nguồn lực và khả năng kém hơn nhiều so với Nhật Bản.
Lựa chọn thay thế cho điện hạt nhân
Với kế hoạch chậm mà chắc về điện hạt nhân, Việt Nam phải tìm kiếm các nguồn năng lượng khác để đáp ứng nhu cầu điện cho tới năm 2020 và xa hơn. Hiện nay, phần lớn nguồn điện Việt Nam được tạo ra từ khí tự nhiên, thủy điện và than đá, với lượng điện tự sản xuất chiếm 52% mức tiêu thụ. Nhà máy điện hạt nhân của Việt Nam từng dự kiến sẽ giúp tăng nguồn điện hạt nhân thêm 2% vào năm 2020 và 10% vào năm 2030, trong khi giảm thị phần điện từ khí đốt từ 41% xuống còn 14% vào năm 2030 và thị phần thuỷ điện từ 28% xuống còn 9%. Sản lượng điện từ than đá lại dự kiến tăng từ 20% lên 58%. Kế hoạch của Việt Nam khai thác than đá tại chỗ, tận dụng chi phí thấp để sản xuất điện trong tương lai nhằm giảm nhập khấu năng lượng từ 6% hiện nay xuống còn 4% vào năm 2030.
Các kế hoạch này sẽ phải được điều chỉnh do sự trì hoãn điện hạt nhân, gây ảnh hưởng đến an ninh năng lượng mà Việt Nam đã hy vọng được cải thiện. Nhu cầu điện năng của Việt Nam đang tăng lên nhanh chóng (tốc độ tăng trung bình hàng năm đã vượt 12% trong thập kỷ qua) và bất kỳ sự trì hoãn nào thêm đối với điện hạt nhân sẽ càng buộc Việt Nam phải nhập khẩu năng lượng nhiều hơn đế đáp ứng nhu cầu điện ngày càng tăng. Hà Nội đã nhập khẩu thủy điện từ Lào và Trung Quốc, một sự phụ thuộc chiến lược mà Việt Nam muốn hạn chế tối đa. Hà Nội cũng đang nỗ lực tăng cường sản xuất điện từ than đá nhằm tăng công suất phát điện từ 6.000 MW lên 36.000 MW vào năm 2020. Trữ lượng than đá cũng đã tăng lên, dù chủ yếu tập trung ở phía Bắc, trái ngược với phía Nam, nơi có nhu cầu điện tăng nhanh. Việt Nam sẽ trở thành nước nhập khẩu than ròng trong nửa cuối thập kỷ này để đáp ứng nhu cầu điện than của mình.
Ngoài than, Việt Nam cũng cần phải tăng nhập khẩu khí đốt tự nhiên. Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng yêu cầu PetroVietnam phải bù đắp cho sự trì hoãn xây dựng nhà máy điện hạt nhân bằng một nhà máy điện khí tự nhiên mới với nguồn tiêu thụ khoảng từ 5 tỷ đến 7 tỷ m3 khí mỗi năm. Trong khi con số thực tế có thể sẽ ít hơn, tuyên bố của Thủ tướng Dũng muốn gây sức ép với Petro Vietnam phải đáp ứng mục tiêu sản xuất nội địa. Chi phí để xây dựng một nhà máy điện chạy bằng khí tự nhiên chỉ bằng một nửa so với nhà máy hạt nhân mà cụ thể trong trường hợp này dự kiến sẽ dao động từ 8 tỷ đến 10 tỷ USD. Các nhà máy khí tự nhiên có thể được xây dựng một cách nhanh chóng và với bí quyết công nghệ đã có sẵn trong nước. Tuy nhiên, nhu cầu ngày càng tăng của Việt Nam đối với khí tự nhiên đã gây ra sự thiếu hụt nguồn cung. Việc thiếu khí đốt tự nhiên sẽ ảnh hưởng không chỉ đến mạng lưới điện mà còn tới lĩnh vực tiêu dùng và phân phối. Việc tìm ra một giải pháp cho vấn đề này sẽ đòi hỏi phải có lượng đầu tư đáng kể để khai thác khí đốt ngoài khơi và cơ sở hạ tầng liên quan để đưa khí tự nhiên vào đất liền. Ngoài ra cần có nguồn đầu tư trong tương lai để xây dựng các nhà máy nhập khẩu khí tự nhiên hóa lỏng.
Như vậy, Việt Nam cần các khoản đầu tư rất lớn từ bên ngoài và các thỏa thuận phân chia đầu ra với các tập đoàn dầu khí quốc tế để tìm kiếm nguồn tài nguyên mới. Tuy nhiên, các chính sách kiểm soát chặt chẽ về giá khí đốt tự nhiên của Việt Nam đã cản trở nguồn đầu tư tiềm năng. Nguồn nhu cầu lớn nhất về khí đốt tự nhiên ở Việt Nam đến từ các lĩnh vực năng lượng và Hà Nội đã cố định giá khí tự nhiên cho các nhà máy điện năng cực thấp – khoảng một phần ba so với giá khí đốt tự nhiên hóa lỏng ở châu Á. Đối với nguồn tiêu thụ khác, đặc biệt là trong các lĩnh vực công nghiệp và nông nghiệp, Việt Nam đã cho phép giá khí tự nhiên tăng nhưng vẫn giữ giá dưới mức giá quốc tế.
Trước sự cổ trong đàm phán, Việt Nam dự kiến hầu hết nguồn tăng sản xuất khí tự nhiên trong tương lai là đến từ các lô khí ngoài khơi của Tập đoàn Chevron ở thềm lục địa giáp với Malaysia nhưng do Hà Nội không muốn trả hơn 6 USD cho một triệu Btu (đơn vị nhiệt lượng Anh) khí tự nhiên nên các cuộc đàm phán bế tắc. Tháng 11/2013, Chevron thông báo đang bán đi một số tài sản tại Việt Nam sau vụ tranh chấp giá cả. Nhà đâu tư tiềm năng của Việt Nam đang nổi lên là Tập đoàn dầu khí Ấn Độ, nhưng vẫn còn phải chờ xem việc đàm phán giá cả và tiềm năng khai thác các mỏ dầu khí ở thêm lục địa Việt Nam. Chỉ riêng lô B của Tập đoàn Chevron được dự kiến sẽ bổ sung thêm 5 tỷ m3 khí mỗi năm trước khi các cuộc đàm phán bị phá vỡ.
Tuy vậy, ngay cả khi tối đa nguồn khai thác, Việt Nam vẫn dự kiến thiếu nguồn khí đốt tự nhiên lên tới 6 tỷ m3 vào năm 2020 và 16 tỷ m3 vào năm 2025. Đó là lý do tại sao Hà Nội đã đề xuất xây dựng một số nhà máy phục vụ nhập khẩu khí hóa lỏng và đã ký một thỏa thuận nhập khẩu khí tự nhiên hóa lỏng từ Nga. Dự án đầu tiên Cái Mép – Thị Vải dự kiến sẽ đi vào hoạt động vào giữa năm 2016 với công suất hàng năm từ 1 đến 2 tỷ m3. Dự án thứ hai, Mỹ Sơn, sẽ hoạt động vào năm 2018 với công suất ban đầu 2,3 tỷ m3, tăng đến 8 tỷ m3 vào đầu những năm 2020. Tuy nhiên, điều đáng chú ý là chưa có dự án nào bắt đầu được khởi công sau khi bị trì hoãn nhiều lần. Khí tự nhiên hóa lỏng cùng đắt hơn khí tự nhiên trong nước, và mức giá sẽ vẫn như vậy ngay cả khi Việt Nam tăng giá khí trong nước.
Ý nghĩa chiến lược cho năng lượng Việt
Nhu cầu phải tăng nhập khẩu năng lượng đã làm nổi bật những lợi thế chiến lược mà Việt Nam hy vọng cuối cùng có thể đạt được từ chương trình hạt nhân dân sự. Nhập khẩu năng lượng tăng sẽ tạo ra áp lực lên cán cân thương mại và khả năng quản lý kinh tế của Việt Nam. Hơn nữa, việc khai thác dầu khí ngoài khơi và nhập khẩu năng lượng đều chịu rủi ro an ninh với Trung Quốc. Sức mạnh hải quân ngày càng tăng của nước này khiến Việt Nam lo ngại khi khai thác dầu khí ở các khu vực tranh chấp, đặc biệt là khi các mỏ dầu khí trên thềm lục địa cạn kiệt, buộc Việt Nam phải thúc đẩy thăm dò và sản xuất ở vùng biển xa hơn. Hà Nội không thể không cân nhắc các mối đe dọa chung cho toàn bộ nguồn cung cấp năng lượng trên biển của mình trong trường hợp có xung đột.
Trong khi đó năng lượng hạt nhân sẽ làm tăng cường nguồn năng lượng tự cung tự cấp cho Việt Nam. Sự trì hoãn sẽ ảnh hưởng đến các kế hoạch tăng xuất khẩu công nghệ hạt nhân của Nga và có khả năng ảnh hưởng tiêu cực đến các nhà sản xuất nhà máy điện hạt nhân Nhật Bản, quốc gia hy vọng sẽ xây dựng nhà máy Ninh Thuận 2 sau khi hoàn thành nhà máy đầu tiên.
Bộ Kinh tế, Thương mại và Công nghiệp Nhật Bản cho biết sẽ theo dõi tình hình trong trường hợp sự trì hoãn vượt ngoài tầm dự án của Nga và có thể ảnh hưởng đến dự án 9,6 tỷ USD của Nhật Bản tại Vĩnh Hải, cũng dự kiến sẽ bắt đầu hoạt động vào năm 2020. Sự chậm trễ trong việc phát triển các nhà máy điện hạt nhân do nước ngoài đầu tư của Việt Nam cũng sẽ làm chậm lại chiến lược rằng buộc lợi ích kinh tế của các nước này đối với an ninh năng lượng và ổn định kinh tế của Việt Nam.
An ninh nguồn cung năng lượng và nhu cầu thu hút đầu tư nước ngoài sẽ tiếp tục thúc đẩy kế hoạch khởi động một chương trình hạt nhân trong dài hạn và thiết lập nền tảng cho việc xây dựng thêm nhiều các lò phản ứng hạt nhân và tăng nguồn cung cấp điện từ trong nước. Tuy nhiên, hiện nay bất kỳ kế hoạch điện hạt nhân nào dường như đều có khả năng bị trì hoãn. Điều này khiến Hà Nội phải tập trung đáp ứng nhu cầu năng lượng ngay lập tức càng nhanh, càng rẻ thì càng tốt, chờ thêm thời gian để xây dựng các nền tảng thể chế cho một chương trình hạt nhân trong tương lai. Bên cạnh đó, việc trì hoãn cũng cho thấy nhận thức của giới lãnh đạo Việt Nam về sự cần thiết phải điều chỉnh những tham vọng năng lượng và thấy trước những thách thức nghiêm trọng trong việc quản lý sản xuất năng lượng trong nước, cán cân thương mại và an ninh hàng hải.
(Đài RFI3/2)
Việt Nam đã dự trù bắt đầu xây dựng nhà máy điện hạt nhân đầu tiên Ninh Thuận I ngay từ năm 2014, với sự trợ giúp của tập đoàn hạt nhân Nga Rosatom. Ninh Thuận I dự kiến sẽ đi vào hoạt động vào năm 2023. Ngoài Ninh Thuận I, Chính phủ Việt Nam đã chọn các tập đoàn của Nhật Bản để xây dựng một nhà máy điện hạt nhân thứ hai cũng tại tỉnh Ninh Thuận, với hai lò phản ứng đầu tiên dự kiến sẽ đi vào hoạt động vào năm 2023-2024.
Thế nhưng, theo tờ Tuổi Trẻ số ra ngày 16/1/2014, trong một cuộc họp ngày 15/1, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã tuyên bố phải đình hoãn dự án nhà máy điện hạt nhân Ninh Thuận I cho đến năm 2020 nhằm bảo đảm “an toàn nhất, hiệu quả nhất” cho dự án.
Ông Nguyễn Tấn Dũng đã tuyên bố như trên sau khi trước đó một tuần, trong chuyến viếng thăm Việt Nam, Giám đốc Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Quốc tế Yukiya Amano đã khuỵên Hà Nội không nên vội vàng tiến đến năng lượng nguyên tử và trước hết phải bảo đảm có đủ khả năng để vận hành nhà máy điện hạt nhân.
Trả lời phỏng vấn RFI Việt ngữ, giáo sư Phạm Duy Hiển, nguyên Viện trưởng Viện Nguyên tử Đà Lạt, hoan nghênh tuyên bố của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và theo giáo sư Hiển, nếu thật sự ông Dũng đình hoãn dự án nhà máy điện hạt nhân đầu tiên thì đây sẽ là một quyết định sáng suốt .
- Xin kính chào Giáo sư Phạm Duy Hiển. Là người từ lâu vẫn chủ trương Việt Nam chưa nên xây nhà máy điện hạt nhân, trước hết ông nghĩ gì về tuyên bố nói trên của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.
+ về thông tin ấy, chúng tôi hiểu đó chưa phải là quyết định cuối cùng. Có nhiều người nói rằng quyết định cuối cùng phải thông qua Quốc hội. Tôi không rõ là việc đó có làm hay không, nhưng cách nói của Thủ tướng, người có quyết định khá lớn trong vấn đề này, cho chúng tôi và rất nhiều người khác có niềm tin rằng việc đó sẽ phải là như vậy.
Đó là một quyết định sáng suốt, hợp lòng dân và có thể nói nếu Thủ tướng quyết tâm thi hành quyết định này thì phải nói ông ấy là một nhà lãnh đạo có bản lĩnh chính trị rất cao.
Để hiểu được bối cảnh của việc thủ tướng nêu lên ý kiến như vậy thì chúng ta phải trở ngược lại từ cách đây hơn 10. Cách đây hơn 10 năm, khi bắt đầu nói đến chuyện điện hạt nhân Việt Nam mà chưa có quyết định gì cả, thì tôi có viết một bài đăng trên tờ Tuổi Trẻ: “Điện hạt nhân, tại sao phải vội?”, phân tích rõ là Việt Nam chưa đến mức cần phải làm vội như thế. Điện hạt nhân không phải muốn làm là được, mà phải xem có đủ điều kiện để làm hay không.
Điều lo ngại nhất đó là tính kỷ luật của người Việt mình, từ sản xuất tiểu nông đi lên công nghiệp hiện đại chưa cao. Điện hạt nhân cũng không an toàn, không rẻ như người ta tưởng. Lúc cao trào nhất là vào năm 2009, khi Bộ Công thương trình dự án nhà máy hạt nhân lên Quôc hội, Liên hiệp các hội khoa học và kỹ thuật Việt Nam có gửi Quốc hội một kiến nghị, dựa trên cơ sở bài phát biểu của tôi tại Liên hiệp hội, phân tích rất nhiều khía cạnh cho thấy chưa nên làm vội như thế.
Rất tiếc là Quốc hội vẫn thông qua, và có lẽ đây là lần đầu tiên mà Quốc hội Việt Nam thông qua một quyết định với một phần tư số đại biểu Quốc hội không đồng tình.
- Vậy những lý do nào khiến Quốc hội thông qua dự án này mặc dù có nhiều người không đồng tình như vậy?
+ Lý do thứ nhất là chúng ta rất thiếu điện, và họ đưa ra con số là vào khoảng năm 2020, Việt Nam sẽ phải cân lượng điện tiêu thụ 340 tỷ Kwh. Lý do thứ hai là chúng ta sẽ không còn nguồn năng lượng nào cả, vì đến năm 2020, tất cả sẽ đều được khai thác hết, chỉ còn điện hạt nhân. Lý do thứ ba là điện hạt nhân rẻ so với các loại điện năng khác.
Sau khi có quyết định của Quốc hội, Thủ tướng Dũng đã đi thăm Nga và ký một hiệp định vời Nga vê nhà máy hạt nhân đầu tiên do Nga xây dựng. Tiêp theo là xảy ra thảm họa Fukushima đâu năm 2011, làm cả thế giới sững sờ, thấy rằng điện hạt nhân không an toàn và vấn đề xử lý tai nạn không dễ dàng chút nào. Việt Nàm cũng thầy điều đó, nhưng rất làm lạ là một số giới chức Việt Nam lúc đó vân dứt khoát nói sẽ làm như cũ, không có gì thay đổi. Cả Viện trưởng Viện Năng lượng Nguyên tử, cũng tuyên bô là chúng ta sẽ có công nghệ hiện đại rất nhiều.
Từ đó đến nay, chúng ta đã có những bước chuân bị làm điện hạt nhân nhưng cũng cảm thấy rất khó khăn, nhất là vấn đề đào tạo nhân lực. Nga có hứa giúp đào tạo, nhưng đây chỉ là những sinh viên đại học thôi, còn về vấn đề chuyên gia thì vô cùng lúng túng. Các nhà lãnh đạo Việt Nam cũng thấy là không đơn giản.
Nhưng một sự kiện có tác động cũng có ý nghĩa là chuyến viếng thăm gần đây của Tổng giám đốc Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Quốc tế Amano Yukia. Cuối năm 2011, ông có đi thăm Việt Nam một lân, sau vụ Fukushima. Lúc dó, ông nói một cách đơn giản rằng  Việt Nam làm điện hạt nhân là tốt và ông tin tưởng là Việt Nam sẽ thành công. Cuối năm 2013, khi sang thăm lại Việt Nam thì ông nói khác: Không nên vội vàng làm điện hạt nhân mà phải chuẩn bị rất kỹ.
Ở trong nước mà nói thì các vị lãnh đạo khó mà nghe, nhưng một người có thẩm quỵền như ông Amano nói thì có tác động rất lớn. Vì sao sau hai năm ông ấy lại thay đổi ý kiến như vậy? Đó là vì trong hai năm qua, Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Quốc tế và nhiều nước có cử chuyên gia sang Việt Nam đánh giá tình hình và trợ giúp Việt Nam. Nếu không vì những quyền lợi riêng, nếu không phải là đại diện cho các tập đoàn hạt nhân, thì tôi chắc rằng toàn bộ những người có tâm tốt đều thấy là chúng ta chưa đủ sức để làm điện hạt nhân.
Lực lượng của chúng ta quá mỏng. Luật pháp, cơ sở hạ tầng đều rất yếu kém. Nhiều cái phải được sửa lại toàn bộ, nêu không thì không giải quyết được. Ví dụ như cơ quan về an toàn hạt nhân, các nước yêu cầu phải tách ra, không thể để đi kèm với các Cơ quan quản lý hoặc cơ quan điều hành như ở Việt Nam hiện nay. Còn vê nhà máy hạt nhân ở Việt Nam vẫn là do Bộ Công Thương xét duyệt. Những cái đó họ thây không thể chấp nhận được.
Trở lại vấn đề nhân lực. Nga lúc nào cũng nói là họ sẽ đào tạo, song những người chỉ huy, những người có trách nhiệm khi xảy ra các sự cô, quyết định chuyện này chuyện khác thì chúng ta không có.
Cho nên, việc xây dựng nhà máy điện hạt nhân là hoàn toàn phó thác cho các chuyên gia nước ngoài. Thậm chí Bộ trưởng Bộ Khoa học Công nghệ có nói là giám sát thi cônệ cũng sẽ phải thuê chuyên gia nước ngoài.
Do đó, Thủ tướng nói rat đúng: Chúng ta làm điện hạt nhân là phải an toàn nhất và hiệu quả nhất thì mới làm. Chừng nào chưa đạt được thì chưa làm. Đó là chỉ mới nói về an toàn, còn vấn đề hiệu quả thì sao? Xây một nhà máy điện hạt nhân tốn rất nhiều tiền, ít nhất phải là 10 tỷ USD. Với cách kinh doanh như hiện nay thì làm sao có lãi được? Cho nên, Nhà nước phải bù giá. Trong khi đó, có nhiều nguồn năng lượng khác có thể thay thế được.
- Giáo sư có nói ở trên là nếu Thủ tướng quyết định hoãn xây nhà máy điện hạt nhân đầu tiên thì đây sẽ là một quyết định sáng suốt, nhưng điều này có nghĩa là chưa hoàn toàn chắc chắn là chính phủ sẽ ra quyết định tạm ngưng dự án này?
+ Có một số người không muốn chậm lại. Ngay như Rosatom là tổ chức cung cấp thiết bị nhà máy hạt nhân cho Việt Nam, một ngày sau khi Thủ tướng tuyên bố, đã khẳng định là họ vẫn khởi công vào năm 2017. Vậy thì phải chờ xem quyết định sắp tới phải như thế nào. Nhưng tôi nhắc lại rằng một quyết định như vậy sẽ là một quyết định rất sáng suốt, rât hợp lòng dân.
- Nếu hoãn xây nhà máy hạt nhân, chúng ta phải tìm những nguồn năng lượng nào khác để đáp ứng nhu cầu tiêu thụ điện ngày càng tăng của Việt Nam?
+ Việt Nam không thiếu điện. Có thể một số người không đồng ý với điều này, nhưng bây giờ ngày càng thấy là ý kiến của tôi đúng với thực tế. Dự báo sản lượng điện năm 2020 cân đạt 340 tỷ Kwh là một dự báo rất lớn, không đúng.
Thực tế là dẫu chúng ta có thể thu điện với tốc độ như hiện nay thì cũng không cần đến mức như thế. Tôi đã nói nhiều lần: Việt Nam sử dụng điện rất không hiệu quả. Người Việt Nam làm ra 1 USD thì tiêu thụ gần 1 Kwh điện, trong khi đó người Thái Lan với 1 Kwh điện họ làm ra được 2 USD, Philippines và Indonesia làm ra được gần 3 USD.
Điện dùng vào những công trình không mang lại hiệu quả và điện được tiêu thụ bởi những hãng nước ngoài vào Việt Nam với những công nghệ tiêu tốn rất nhiều năng lượng, cho nên mới xảy ra tình trạng như vậy. Nếu chúng ta biết giải quyết bài toán sử dụng năng lượng hiệu quả, thì nền kinh tế của chúng ta sẽ rất sáng sủa, bởi vì đầu tư sẽ có hiệu quả.
Trong những tháng gần đây, các nhà kinh tế có đưa ra những thông tin cho thấy đầu tư ở Việt Nam không có hiệu quả. Tôi về nông thôn cũng thấy như vậy, tức là người ta xây rất nhiều đường nhưng lại không có xe chạy! Đầu tư như vậy tốn rất nhiều điện. Xi măng, sắt thép đều tốn rất nhiều điện. Hiện nay rất khó giải quyết, vì Tổng công tỵ điện lực quản lý việc này.
Nhưng Thủ tướng cũng có nói là nếu từ nay đến năm 2020 mà thiếu điện thì sẽ xây những nhà máy chạy khí ở miền Nam, tống cộng 5.000 Mw, thay cho hai nhà máy điện hạt nhân. Như thế là hợp lý và đơn giản hơn rất nhiềù, rẻ hơn rất nhiều. Còn khí đốt thì chúng ta vẫn còn để tiêu thụ, Tại sao lại phải vội?
Nểu như Thủ tướng hoãn được trong 6 năm, quãng thời gian ấy sẽ là thời gian thử thách đối với điện hạt nhân trên toàn thế giới cũng như ở Việt Nam. Lý do là vì người ta đang chuyên về sử dụng năng lượng tái tạo, cụ thể ở Việt Nam là điện gió. Ở Việt Nam có một vài nhà máy điện gió. Đan Mạch gần đây có thông báo là điện gió kể từ nay chiếm tỷ trọng lớn nhất trong tổng sản lượng điện của nước này.
Trong 5, 6 năm tới, sự tăng tốc của việc phát triển năng lượng tái tạo, như điện gió, sẽ càng cho thấy điện hạt nhân khó có thể cạnh tranh được. Ngay trong điện hạt nhân, công nghệ cũng sẽ được cải tiến theo hướng rất an toàn, như Mỹ và một số nược khác sản xuất các nhà máy điện hạt nhân, với công suất chỉ vài trăm Mw, nhưng làm thành từng modun, chở thẳng tới lắp tại nơi.
Đến năm 2020 chúng ta bắt đầu xây nhà máy hạt nhân thì cũng không muộn, bởi vì vẫn có đủ nguồn năng lượng. Thủ tướng đã nói là sẽ xây các nhà máy chạy khí, tức là ông bảo đảm sẽ có đủ khí để chạy. Không có gì phải lo lắng. Còn nếu mà từ đây đến đó đẩy mạnh chính sách sử dụng năng lượng có hiệu quả thì càng tuyệt vời hơn nữa, vì lúc đó lượng điện tiêu thụ sẽ giảm rât nhiêu.
Hai năm vừa qua, công nghiệp của Việt Nam đã chuyển sang công nghiệp cao, không phải là do Việt Nam, mà là do nước ngoài đầu tư vào, cụ thể là Hàn Quốc. Xuất khẩu của Việt Nam năm 2013 đạt 14 USD là từ các nhà máy của Hàn Quốc lắp ráp điện thoại di động thông minh, hầu như không tốn điện, so với những nhà máy luyện thép, nhà máy xi măng. Chính vì thế mà trong hai năm vừa qua, mỗi năm sản lượng điện tiêu thụ của Việt Nam chỉ tăng khoảng 9%, so với mấy năm trước là 15%.
Nhu cầu về điện củá Việt Nam từ nay đến năm 2020 sẽ không như trước đây theo như tính toán của những người làm kế hoạch (nhà máy điện hạt nhân). Với tình hình như hiện nay, giá thành của năng lượng ngày càng giảm, trong khi đó chưa có dấu hiệu gì cho thấy giá thành điện hạt nhân giảm. Nếu chúng ta vẫn cứ xây dựng nhà máy công suất rất lớn như thế, thì việc đầu tư để bảo đảm an toàn cho những nhà máy ấy sẽ rất tốn kém./.

Thursday, February 13, 2014

VIỆT NAM QUÊ HƯƠNG TÔI HÔM NAY

http://basam.info/2014/02/12/2323-viet-nam-que-huong-toi-hom-nay/
http://danlambaovn.blogspot.com.au/2014/02/viet-nam-que-huong-toi-hom-nay.html



Việt Nam quê hương tôi hôm nay

Việt Nam quê hương tôi, quê hương của bà con người Việt trong nước, quê hương của khoảng 4 triệu người Việt ly hương mà tuyệt đại đa số là những người tỵ nạn cộng sản, hôm nay ra sao? Đang tiếp tục tuột xuống cống?, đang gượng dậy?, hay đang bắt đầu bò ra khỏi hố sâu suy thoái? 

Một người bạn Việt đã rời quê hương nhiều năm lần này trở về thăm nhà trong dịp Tết, kết hợp  đi thăm viếng đó đây từ Huế, Đà Nẵng  Sài Gòn và đến tận Sa Đéc. Dưới đây là những gì người bạn tôi quan sát và ghi lại. Đây là những điều ghi chép trung thực rất đáng được chúng ta, người Việt trong nước và các nơi, đọc qua. Xin giới thiệu đến bà con gần xa.
Nguyễn Hùng
Ngày 12/02/2014

Một vài điều ghi lại trong chuyến đi ngắn trở lại thăm quê hương của chúng tôi , tháng Một năm 2014

Chúng tôi đã dành 3 tuần đi du lịch qua các thành phố Đà Nẵng, Huế, Sài Gòn, và vùng đồng bằng sông Cửu Long. Quan sát của chúng tôi là hỗn hợp, và phải với đôi mắt quan tâm, trò chuyện với người dân rành tình hình tại địa phương, để hiểu một phần tình hình của đất nước hiện nay. Sau đây là một số điều ghi nhận được:
1. Chúng tôi ở lại 1 đêm tại một khu nghỉ mát ở Phú Lộc, phía bắc đèo Hải Vân. Khu nghỉ mát này là tuyệt vời, với cơ sở hoàn hảo và dịch vụ chu đáo. Chúng tôi đã gặp một cô gái vừa trở về từ New Zealand. Cô được trả lương với mức $150 US một tháng, cô làm việc từ sáng sớm đến hoàng hôn, 5 ngày một tuần. Cô ấy không thích thú, nhưng được coi là may mắn có được một công việc. Khu nghỉ mát này chỉ có được dưới 20% số lượng khách dự trù, và hiện đang chịu lỗ.
2. Chúng tôi ở lại 2 đêm tại khách sạn Morin ở Huế. Một lần nữa, khách sạn thì tuyệt vời. Cô bạn của chúng tôi có trình độ đại học 4 năm, làm việc tại đây với mức lương $150 US một tháng. Cô sắp sữa nghỉ hưu khi được 55 tuổi, không có lương hưu . Tuy nhiên, có một đêm tại nơi này, một bữa tiệc tổ chức cho khoảng 40 “nhà lãnh đạo kinh doanh trẻ có tiềm năng” đã được tổ chức trên tầng 3. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy rất nhiều chai Chivas Regal 15 tuổi thọ hiện diện tại 1 nơi. Hơn 1 chai cho mỗi khách mời. Nhìn vào thấy không phải sao ấy.
3. Chúng tôi đi du lịch 7 ngày qua vùng đồng bằng song Cửu Long. Càng xa Sài Gòn, người dân nghèo hơn, lùn hơn, ốm hơn. Họ là dấu hiệu làm tôi đau lòng. Chúng tôi lái xe qua Sa Đéc, một khu vực thịnh vượng hơn. Đó là ngày 26 Tết, các trang trại vẫn còn đầy ấp hoa và chờ đợi thương nhân nhưng họ vẫn chưa xuất hiện. Cảnh thì đẹp nhưng tai hại cho người nông dân. Một điều mà luôn luôn bắt mắt tại khắp mọi nơi: các tòa nhà đồ sộ dùng làm văn phòng của đảng cộng sản ở cấp huyện, cấp tỉnh, các tòa nhà của chính quyền địa phương. Các trường học thì khá nhỏ, và các bệnh viện thì không tìm thấy đâu.
4. Ngày 29 Tết, chúng tôi đi dạo các đường phố và công viên ở Sài Gòn, trang trí đẹp mắt với hoa. Rất nhiều người tản bộ dọc theo để chiêm ngưỡng những bông hoa đủ loại, nhưng chúng tôi không thấy nhiều người mua hoa. Tôi ghét phải nghĩ về những gì mà những người đã đầu tư tiền bạc và nỗ lực để mang lại đây những bông hoa từ vùng đồng bằng đến Sài Gòn sẽ phải đối mặt. Điều tương tự như vậy cũng xảy ra tại Cần Thơ, chỉ có người xem hoa, không có người mua.
5. Chúng tôi đến Công viên Đại Nam, một dự án lớn tại Bình Dương. Bạn phải đến đó mới tin những gì bạn thấy tận mắt. Nơi đây tương tự như công viên Disney, kết hợp với sở thú, khu du lịch, lâu đài, đền thờ. Một địa điểm rất lớn, 450 mẫu. Tôi ghét phải tìm ra tổng số tiền chi phí xây khu công viên này. Tuy nhiên, chỉ có chúng tôi (tổng cộng 4 móng) là những khách viếng thăm tại thời điểm này. Tôi đã được nói rằng các ngân hàng mới thực tế sở hữu chủ của dự án, chủ đầu tư không còn khả năng ngay cả chỉ trả tiền lời ngân hàng.
6. Chúng tôi đã nói chuyện với người thân của chúng tôi những người đang kinh doanh. Miễn là doanh nghiệp của bạn không phụ thuộc vào ngân hàng, bạn sẽ được an toàn. Nếu bạn đang làm việc cho các công ty nước ngoài, như các kỹ sư được đề cập bởi người bạn của tôi, bạn cũng sống được, và cũng được nếu bạn là quan chức chính phủ. Nếu bạn kinh doanh làm ăn dựa vào các khoản tiền vay ngân hàng, như làm nông nghiệp, kinh doanh nhập khẩu, phục vụ công chúng, hoặc bất động sản, khả năng bạn đối diện với tình trạng xấu và khó khăn là có thật. Một trong những người thân của chúng tôi làm ăn được, xuất khẩu cao su nhưng không có tài khoản vay ngân hàng. Một người khác đã phải đóng cửa cơ xưởng sản xuất xe đạp, khi họ không có khả năng trả tiền lời cho khoản tiền vay ngân hàng .
7. Ở Sài Gòn, chúng tôi đi ngang qua nhiều tòa nhà cao tầng trống rỗng. Đây là những thủ phạm của vấn đề khó khăn kinh tế hiện tại. Chừng nào mà các khoản tiền vay cho dự án xây cất bất động sản không được trả lại thì các ngân hàng sẽ bị bệnh theo, và họ phải tăng mức lãi suất cho các loại vay khác đề bù vào. Vấn đề này kéo theo việc bóp chết toàn bộ nền kinh tế của cả nước. Tôi vẫn chưa nói chuyện được với một người nào trong nước tin rằng kinh tế Viêt Nam đã chạm đáy.
Tôi nghĩ rằng Việt Nam đang trong hoàn cảnh thực sự rất xấu và không ai biết được giải pháp nào để cứu nó. Ai đó nghĩ rằng Việt Nam đang trên đường đi lên, tôi nghĩ rằng đó là một ảo tưởng.

Tháng Hai 2014
——————————–

A few footnotes  during the short trip back to our home land, January 2014

we spent 3 weeks travelling through Danang, Hue, Saigon, and the Mekong Delta. Our observation is mixed, and it takes keen eyes, conversation with people of local knowledge, to partially understand the situation. Following are some cases:
1.We stayed 1 night at a resort in Phu Loc, just north of Hai Van pass. The resort is fantastic, with impeccable facility and service. We ran into a girl just returned from NZ. She made $150 a month, from sunrise to sunset, 5 days a week. She was not happy, but considered lucky to have a job. The resort is less than 20% occupied, and currently losing money.
2. We stayed 2 nights at Morin hotel in Hue. Again, the hotel is fantastic. Our lady friend with 4 year College Degree, makes $150 a month. She will soon retire at 55 years old, no pension. Yet, one night, a party organized for roughly 40 “young potential business leaders” was held on the 3rd floor. I never seen so many 15 years old Chivas Regal bottles at 1 place. More than one for each guess. It did not look right.
3. We travelled for 7 days through the Delta. The further away from Sai Gon, the poorer people, the shorter, the thinner. They are painful sights. We drove through Sadec, a more prosperous area. It was 26 Tet, farms were still full of flowers and waiting for traders who have yet showed up. Beautiful sight but disastrous for the farmers. One thing that always stands out: the imposing buildings of office of communist party at District level, Provincial level, buildings of Local governments, are everywhere. The schools are quite smaller, and the hospitals are nowhere to be seen.
4. On 29 Tet, we walked through streets and parks in Sai Gon, beautifully decorated with flowers. Lots of people strolled along, admired the flowers, yet we did not see many people bought flowers. I hate to think of what will be facing those people who had invested money and efforts to bring the flowers from the delta to Sai Gon. The same thing happened in Can Tho, only flower viewers, no buyers.
5. We went to Dai Nam Park, a huge project in Binh Duong. You’ve got to see to believe. It is kind of Disney land, combined with zoo, resorts, castles, temples. It’s a huge place, 450 Ha. I hate to figure out the total cost. Yet, we (total of 4 soles) were the only visitors of the moment. I was told that the banks practically own the project, with no prospect of any interest payment.
6. We talked to our relatives who are in business. As long as your business does not rely on the bank, you will be OK. If you are working for foreign owned companies, like the engineers mentioned by my friend, you are also OK, and the same applies if you are government officials. If you rely on the bank loans, like farming, import business, serve the general public, or real estate, then the chance that you are in bad shape is real. One of our relatives is doing OK, as he is exporting rubber with no bank loan. The others have shut down the bicycle factory, as they cannot afford the loan interest.
7. In Sai Gon, we passed by many empty high rise buildings. These are the culprits of the current problems. As long as the loans on real estate are not re-paid, then the banks are sick, and have to jack up the interest on other loans. This suffocates the whole economy. I have yet talked to a person who believes that VN has hit the bottom.
I think Viet Nam is in really very bad shape and no one seems to know the solution. Thinking that Viet  Nam is already on the way up, I think it is a kind of delusion.

February 2014