Friday, February 27, 2015

Ban điều hành nhà máy điện hạt nhân Fukushima Nhật Bản đã giấu nhẹm nạn rò rỉ phóng xạ tại nhà máy điện hạt nhân trong gần một năm qua

http://danlambaovn.blogspot.com.au/2015/02/ban-ieu-hanh-nha-may-ien-hat-nhan.html

Ban điều hành nhà máy điện hạt nhân Fukushima Nhật Bản đã giấu nhẹm nạn rò rỉ phóng xạ tại nhà máy điện hạt nhân trong gần một năm qua
 
Các ngư dân Nhật đã lên án tập đoàn Tokyo Electric Power Co (TEPCO), sau khi họ biết được tập đoàn này cố ý để cho các chất phóng xạ chết người tự do chảy xuống biển trong thời gian mười tháng qua. Điều hành của nhà máy điện hạt nhân Fukushima Daiichi bị sóng thần gây hư hại nặng nề vừa chính thức thừa nhận rằng một mương thoát nước đã cho phép nước bị nhiễm nặng chất phóng xạ tự do chảy ra biển, và thừa nhận rằng sự rò rỉ này lần đầu tiên được phát hiện từ tháng 5 năm 2014.

Các ngư dân Nhật đã bị choáng váng khi nghe lời thú nhận như vậy từ lãnh đạo tập đoàn TEPCO, họ lên tiếng bày tỏ sự thất vọng đối với công ty TEPCO, chính công ty này đã từng bị chỉ trích về công tác dọn dẹp những hư hại từ thảm họa nổ và nóng chảy các lò phản ứng hạt nhân Fukushima xảy ra cách đây bốn năm.

"Tôi không hiểu tại sao các ông (lãnh đạo TEPCO) đã cố tình giữ im lặng về sự rò rỉ này ngay cả khi các ông biết rõ về nó. Những ngư dân khai thác hải sản hoàn toàn đã bị choáng váng khi biết được tình trạng rò rỉ này," ông Masakazu Yabuki, giám đốc của các hợp tác xã hải sản vùng Iwaki nói.

Một viên chức quản lý của tập đoàn TEPCO biện minh vụ bưng bít, nói rằng công ty đã phát hiện sự rò rỉ trong một cuộc kiểm tra.

"Đây là một phần của một cuộc kiểm tra diễn ra thường xuyên, trong một lần kiểm tra chúng tôi phát hiện ra một vũng nước động bên trên tòa nhà chứa lò phản ứng hạt nhân số 2 có mức bức xạ nguyên tử cao, và vì nơi này cũng là một trong những nguồn nước phế thải của hệ thống thoát nước, chúng tôi đã quyết định phải lập tức báo cáo tất cả mọi thứ."

Một phát ngôn viên của tập đoàn TEPCO nói thêm rằng công ty đã không tiết lộ sự rò rỉ này vì mẫu nước biển lấy từ vùng biển xung quanh khu vực nhà máy cho thấy không có sư gia tăng đột biến của chất phóng xạ độc hại.

TEPCO phải nhận được sự cho phép của ngư dân để xả nguồn nước ngầm vào vùng biển bao quanh nhà máy.

Vào tháng 9 năm 2013, khi Tokyo đã được công bố là nước chủ nhà cho Thế vận hội mùa hè 2020, Thủ tướng Shinzo Abe của Nhật Bản đã hứa với Ủy ban Olympic quốc tế rằng tất cả các rò rỉ phóng xạ tại nhà máy điện hạt nhân bị sóng thần tàn phá là "trong tầm kiểm soát."

Chính phủ Nhật Bản cũng thông báo rằng TEPCO sẽ là nhà tài trợ chính của Thế vận hội năm 2020.

Trong khi đó, TEPCO cho rằng số lượng nước bị ô nhiễm phóng xạ đã được tự do rò rỉ ra Thái Bình Dương không vi phạm các quy định, và Cơ Quan Kiểm Soát Hạt Nhân (NRA) đã không phát hiện ra mức gia tăng đột biến của mức độ độc tố phóng xạ.

Trong tháng 3 năm 2011, nhà máy điện hạt nhân tại Fukushima Nhật Bản đã bị tàn phá bởi trận sóng thần do trận động đất gây ra, dẫn đến tai nạn nổ và nóng chảy của ba trong số sáu lò phản ứng hạt nhân của nhà máy. Bốn người bị thiệt mạng, 37 người bị thương và hai công nhân đã được đưa tới bệnh viện do bị phỏng bức xạ nguyên tử. Toàn bộ số người chết do trận động đất và sóng thần được ước tính là khoảng 20.000 người.

Ngày 28/02/2015

Nguồn:
 
Fukushima operator concealed radioactive leak for nearly a year by Staff Writers Tokyo, Japan (Sputnik) Feb 27, 2015
 
Tokyo Electric Power Co., TEPCO, has been slammed by fishermen, for knowingly allowing radioactive substances to flow freely into the sea for ten months. Operators of the tsunami-stricken Fukushima Daiichi nuclear plant admitted that a drainage ditch allowed highly-contaminated water to flow into the sea, and that the leak was first detected back in May 2014.Fishermen were shocked to hear such confession, voicing disappointment in the company that has been criticized for the cleanup of the Fukushima disaster that happened four years ago."I don't understand why you (TEPCO) kept silent about the leakage even though you knew about it. Fishery operators are absolutely shocked," Masakazu Yabuki, chief of the Iwaki fisheries cooperative said.A TEPCO officials justified the cover-up saying the company found out during an investigation."This was part of an ongoing investigation in which we discovered a water puddle with high levels of radiation on top of the Reactor No. 2 building, and because this also happens to be one of the sources for this drainage system, we decided to report everything all at once."A company spokesperson added that it did not disclosed the leak because samples from ocean water surrounding the area showed no substantial spikes of hazardous material.TEPCO had to get permission from the fishermen to dispose of groundwater in the surrounding ocean.In Sept. 2013, when Tokyo was announced to be the host country for 2020 Summer Olympics, Japan's Prime Minister Shinzo Abe promised the International Olympic Committee that all radiation leaks at the tsunami-ravaged plant were "under control."The Japanese government also announced that TEPCO would be the main sponsor of the 2020 Olympics.Meanwhile, TEPCO maintains that the contaminated water that has been freely leaking into the Pacific Ocean does not violate regulations and the Nuclear Regulation Authority (NRA) has not detected a spike in the level of toxins.In March 2011, the Fukushima I Nuclear Power Plant in Japan was hit by a massive earthquake-triggered tsunami that led to meltdown of three of the plant's six nuclear reactions. Four people were killed, 37 had physical injuries and two were taken to the hospital for radiation burns. The entire death toll from the earthquake and tsunami is estimated to be around 20,000.

Tái Ngộ Quỷ Môn Quan.

From Người Buôn Gió:

Đại Vệ Chí Dị - Tái Ngộ Quỷ Môn Quan.

Nước Vệ triều nhà Sản, năm thứ 70.

Vệ Kính Vương năm thứ tư.

Trăm Xanh tỉnh dậy, thấy mình đang nằm trên con đò, người lái đò mặt xanh như tàu lá, khuôn mặt dường như làm bằng đá, không có một nét cử động nào. Đôi cánh tay chèo mái đò lướt êm trên dòng sông đen thẫm nước chảy cuồn cuộn. Xung quanh là một khoảng âm u, nhờ ánh sáng của những con đom đóm bay quanh đò mà Trăm Xanh nhận ra mình đang ở một chỗ mà ông chưa đến bao giờ.

 Trấn tĩnh một lúc, ông nghe thấy văng vẳng bờ bên kia tiếng khóc của vợ con mình, nghe kỹ một lúc thấy lời ai oán về cuộc đời nghiệt ngã đã khiến số phận ông kết cục bi thảm. Tiếng khóc của vợ con xa dần, lúc được, lúc mất rồi mất hẳn. Trăm Xanh ngồi dậy, hỏi người lái đò.

- Đây là đâu rồi.?

Người lái đò không mở miệng, nhưng rõ ràng âm thanh từ phía người đó thoát ra gằn tiếng khô lạnh.

- sông Mê.

Trăm Xanh giật mình, lâu lắm rồi không ai nói với ông bằng giọng coi thường như vậy, có lẽ phải đến vài chục năm, khi ông mới bắt đầu gia nhập Sản Hội. Buổi kết nạp, tên bí thư chi bộ Sản cũng gằn giọng nhắc nhở ông phải tuyệt đối trung thành với Sản Hội, âm tiết câu nói của hắn cũng y như tên lái đò này. Mỗi điều hắn giỏi hơn tên lái đò là hắn nói tràng giang đại hải mà âm điệu cũng khô lạnh như tiếng đục đá, kém chăng là bọt mép hắn sùi ra, mắt long sòng sọc, chẳng giữ vẻ lanh lùng bất động như gã lái đò.

Vỗ trán nghĩ một lúc, Trăm Xanh biết mình đã rời khỏi cõi trần, trên đường đến cõi âm ty, đang bắt đầu đi qua con sông Mê. Qua con sông này là hồn không nhớ đường về nhập xác. Vậy là chết. Ông tự hỏi mình chết rồi mà vẫn ngủ mơ sao.? Mấy chục năm theo nhà Sản, thuyết học tân tiến từ những nhà lý luận cao siêu về chủ nghĩa duy vật, hiện thực. Làm gì có chuyện âm ty, địa ngục nào.

Đò kịch một tiếng làm ông thoát khỏi mớ hoài nghi chủ thuyết Sản để về thực tại, người lái đò vẫn giọng lạnh lùng.

- Trả tiền đò.

Trăm Xanh loay hoay sờ bên mình, từ khi làm quan trấn thủ đất Quảng đến này, rồi theo lệnh Vua ra kinh thành làm đại tướng quân Nội Chính, có bao giờ ông phải dùng đến tiền đâu. Ông đi đâu cũng có tuỳ tùng, trợ lý, ông cần gì tự chúng mang đến cho ông. Tiền nước Vệ thậm chí nhiều năm ông còn chả nhìn thấy. Ông định tháo cái đồng hồ Omega vỏ vàng khối đưa tên lái đò, đang loay hoay tháo thì tên lái đò gắt.

- Tiền đò người nhà nhét trong miệng chứ có ở tay đâu mà tìm đó.

Trăm Xanh thò tay vào miệng, không thấy đồng nào. Thì ra lúc khâm liệm, tay Đại Thần Nghị Chính Tổng Nhân Sự Tôn Dưa đã chỉ đạo không nhét tiền đò vào miệng ông. Hắn bảo làm thế là mê tín, không đúng tinh thần cách mạng khoa học hiện đại của nhà Sản. Cay đắng, Trăm Xanh đành tháo chiếc đồng hồ quý giá gắn bó nhiều năm đưa cho tên lái đò.

Gã lái đò nhìn Trăm Xanh luyến tiếc chiếc đồng hồ, bèn nói.

- Không có tiền thì thôi, ta chỉ hỏi vậy, năm ngoái có người qua đây, đã trả luôn cho người rồi.  Người lên bờ, cứ theo hướng đom đóm bay mà đi là đến chỗ của người.

Trăm Xanh cúi đầu cảm ơn, lên bờ lững lờ bước như chân dẫm vào mây, theo ánh đom đóm đến một cổng thành có đề ba chữ.

Quỷ Môn Quan.

Xanh dợm bước, tưởng mình nhầm chỗ, định lùi lại. Lính gác trông thấy chạy tới xốc nách nói.

- Đã đến đây rồi thì còn đường nào khác nữa mà đi.

Xanh giơ tay khua khua phân trần.

- Tôi là mệnh quan triều đình, lẽ nào vào nơi cửa quỷ sống.

Lính gác cười nhạt nói.

- Quan lại triều đình nhà Sản, chỉ có vài cửa này thôi. Không tin vào trạm tra sổ là biết.

Đến trạm gác, lính giở sổ, soi đuốc cho Xanh đọc. Sổ ghi rằng

Nguyễn Trăm Xanh, người đất Quảng,  năm 27 tuổi nhập Sản Hội, được làm quan 35 năm. Hơn 30 năm làm quan xứ Quảng, tính tình hà khắc , độc đoán phá mồ mả, làm hại chết giáo dân xứ Gò Dâu. Đính kèm đơn tố cáo của người bị hại. Gia sản do tham nhũng giàu nhất nhì miền Trung. Về công lao có được ghi nhận cải cách chính sách, tiện lợi cho dân, gần gũi bá tính, có nhiều công trạng mở mang đường sá, công trình công cộng, giáo dục, y tế có lợi cho dân. Công tội chưa định nặng nhẹ. Đưa vào phòng đợi, chờ ngày phán xét. Khi chưa đến ngày đó, miễn cho phải đeo gông, đóng cùm.

Lính gác mở cổng thành, dẫn Xanh đi xuống những bậc thang ướt đẫm rêu. Đến một khoảng trống thấy bao nhiêu tù nhân đang đeo gông, chân bị xiềng, trên đầu tù nhân nào cũng đội một hòn đá, to nhỏ tuỳ người. Lính gác bảo Xanh cứ đợi đây để tìm quản phòng đợi lấy chìa khoá. Xanh mỏi mệt, thấy đống đá to chất đó, hòn nào cũng ghi tên người, lựa được hòn to nhất không có tên ai mới đặt mình ngồi nghỉ.

Xanh xem đồng hồ, tính theo dương gian bấy giờ mới vừa hết Ngọ, đám tù được nghỉ, ngồi quanh sân. Xanh nhác thấy một kẻ quen quen, bèn lại gần chào. Kẻ ấy ngước đầu nhìn lên, Xanh nhận ra đó là Báu Mã. Xanh cứng lưỡi không biết nói gì ú ớ, Báu Mã thở dài.

- Rút cục thì cũng gặp ông ở đây, ông chậm mất mấy tháng .

Xanh thấy Mã nói giọng lành, nên cũng hết lo, mới cất lời.

- Sao ông biết tôi sẽ xuống đây chậm ?

Mã cười đau đớn.

- Tôi còn biết ông không có tiền đò nữa cơ.

Xanh điếng người giây lát, rồi vòng tay tạ Báu Mã.

- Tôi vì mệnh Vua, khiến ông thế này, thực là áy náy.

Báu Mã đỡ Xanh dậy an ủi.

- Tôi cũng vì phò Chúa mà ra nông nỗi này, đâu phải nguyên cớ chỉ do ông cả.

Xanh đưa tay sờ cái gông gỗ nghiến nặng trịch trên cổ Báu Mã hỏi.

- Sao ông đeo gông nặng thế này.

Báu Mã não nề.

- Tôi làm quan bộ Hình,  tính chất công việc chỉ làm điều ác , đâu có cơ hội ra những quyết sách làm điều tốt cho dân, ông cứ nhìn đống đá quanh đây mà xem, toàn cho quan bộ Hình nhà Sản hết cả đấy. Hòn đá tôi đội ban nãy mới là tính cái vụ đàn áp nông dân phủ Thiên Trường, cái gông này là tội lừa người lấy gan....còn các tội khác Diêm Vương chưa xét đến, cũng chỉ nay mai là thêm hình phạt nữa thôi.

Xanh ngẩn người thốt.

- Tôi hại đồng môn, giết giáo dân là theo luật lệ nhà Sản, có vua ban. Lẽ nào cũng phải chịu phạt.

Báu Mã cười nhếch mép.

- Tôi cũng theo chỉ dụ Chúa ban, nào có tự nghĩ ra đâu.

Xanh hoài nghi.

- Vua, Chúa là thiên mệnh trời ban, lẽ nào xuống chỉ , chúng ta phận quan lại làm theo, lại bị phạt.

Mã nghe tiếng kẻng báo, đứng dậy vòng tay cáo từ, lúc nhờ Xanh đặt hộ hòn đá lên đầu, Mã chỉ đống đá nói.

- Vua, Chúa tiếm ngôi, bất nhân, bất nghĩa. Trời nào cho thiên mệnh, cái hòn đá to ông ngồi là để Vua và Chúa ai xuống trước thì đội đấy.


Trăm Xanh chợt ngộ, hối hận khóc oà, ôm lấy Báu Mã nói.

- Chúng ta cả đời lầm lạc, theo phường bá đạo, để đến lúc này không biết kêu ai. Xin ông bỏ qua chuyện ngày xưa.

Mã nặng nhọc vì gông, xiềng, đá hổn hển trả lời.

- Tôi đã trả tiền đò cho ông rồi đấy thôi.

Fukushima operator concealed radioactive leak for nearly a year

http://www.terradaily.com/reports/Busted!_Fukushima_Operator_Concealed_Radioactive_Leak_for_Nearly_a_Year_999.html

Fukushima operator concealed radioactive leak for nearly a year by Staff Writers Tokyo, Japan (Sputnik) Feb 27, 2015


File image.
Tokyo Electric Power Co., TEPCO, has been slammed by fishermen, for knowingly allowing radioactive substances to flow freely into the sea for ten months. Operators of the tsunami-stricken Fukushima Daiichi nuclear plant admitted that a drainage ditch allowed highly-contaminated water to flow into the sea, and that the leak was first detected back in May 2014.Fishermen were shocked to hear such confession, voicing disappointment in the company that has been criticized for the cleanup of the Fukushima disaster that happened four years ago."I don't understand why you (TEPCO) kept silent about the leakage even though you knew about it. Fishery operators are absolutely shocked," Masakazu Yabuki, chief of the Iwaki fisheries cooperative said.A TEPCO officials justified the cover-up saying the company found out during an investigation."This was part of an ongoing investigation in which we discovered a water puddle with high levels of radiation on top of the Reactor No. 2 building, and because this also happens to be one of the sources for this drainage system, we decided to report everything all at once."A company spokesperson added that it did not disclosed the leak because samples from ocean water surrounding the area showed no substantial spikes of hazardous material.TEPCO had to get permission from the fishermen to dispose of groundwater in the surrounding ocean.In Sept. 2013, when Tokyo was announced to be the host country for 2020 Summer Olympics, Japan's Prime Minister Shinzo Abe promised the International Olympic Committee that all radiation leaks at the tsunami-ravaged plant were "under control."The Japanese government also announced that TEPCO would be the main sponsor of the 2020 Olympics.Meanwhile, TEPCO maintains that the contaminated water that has been freely leaking into the Pacific Ocean does not violate regulations and the Nuclear Regulation Authority (NRA) has not detected a spike in the level of toxins.In March 2011, the Fukushima I Nuclear Power Plant in Japan was hit by a massive earthquake-triggered tsunami that led to meltdown of three of the plant's six nuclear reactions. Four people were killed, 37 had physical injuries and two were taken to the hospital for radiation burns. The entire death toll from the earthquake and tsunami is estimated to be around 20,000.Source: Sputnik International

Monday, February 16, 2015

Chuyến hải hành trở về Biển Đông và lễ tưởng niệm chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa



Chuyến hải hành trở về Biển Đông và lễ tưởng niệm chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa

http://danlambaovn.blogspot.com.au/2015/02/chuyen-hai-hanh-tro-ve-bien-ong-va-le.html


Chuyến hải hành trở về Biển Đông và lễ tưởng niệm chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa hy sinh trong trận hải chiến bảo vệ Hoàng Sa 01/1974

Nguyễn Hùng và gia đình (Danlambao) - Trong những ngày cuối của tháng Giêng 2015, chúng tôi tham gia chuyến đi du lịch trên một Tàu du lịch xuyên quốc gia (cruise ship). Hành trình ghé thăm các quốc gia nằm bao bọc Biển Đông gồm Việt Nam, Hồng Kông, Philippines, Mã Lai và Singapore.

Tại Việt Nam, tàu du lịch ghé cảng Cái Mẹt (Phú Mỹ) và cảng Chân Mây (Thừa Thiên).

Cách đây nhiều chục năm chúng tôi đã có một vài chuyến hải hành xuất phát từ một bến bải vô danh trong lòng đất nước, trên những chiếc thuyền cây mong manh, không đi du lịch mà phải rời bỏ quê hương xứ sở thân yêu để ra đi. 

Lần này là lần đầu tiên được đi trở lại trên Biển Đông bằng cách đi tàu thủy trên biển, đặc biệt là xuyên qua vùng biển từ Mã Lai Thái Lan và miền Nam Việt Nam từ vĩ tuyến 17. Dù cho được đi trên chiếc tàu du lịch với số lượng người trên 3000 nhưng trong lòng vẫn nao nao khi nhớ lại lúc ra đi trong vùng biển này trên chiếc thuyền cây mong manh và luôn gần kề với sự chết chóc.

Tàu du lịch chỉ cặp bến trong thời gian khoảng 10 giờ tại mỗi bến cảng. Sài Gòn là nơi chúng tôi trưởng thành, nên việc viếng thăm thắng cảnh Sài Gòn không phải là điều cần thiết.

Điều đặc biệt của chuyến hải hành này là thời gian của chuyến đi trùng hợp với thời gian xảy ra trận hải chiến Hoàng Sa giữa các chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa bảo vệ quần đảo Hoàng Sa chống lại bọn xâm lược Tàu cộng cách đây 41 năm, ngày 19/01/1974.

Chúng tôi có ý định sẽ tiến hành thực hiện một lễ tưởng niệm đơn sơ để tưởng nhớ và ghi công ơn những chiến sĩ của quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đã anh dũng hy sinh trong trận hải chiến đánh đuổi bọn xâm lược Tàu cộng tại quần đảo Hoàng Sa. 

Để cho lễ tưởng niệm mang thêm ý nghĩa tình quê hương đất nước, chúng tôi đã cố gắng trong khả năng, thu góp những lễ vật cần thiết ngay tại Sài Gòn và thành phố Đà Nẵng chứ không mang theo từ nước ngoài, ngoài trừ lá cờ vàng Tổ Quốc và những lời tưởng niệm ghi công và nhớ ơn những anh hùng tử sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đã hy sinh tại Hoàng Sa.

Trong lần tàu cập cảng container Cái Mẹt, Phú Mỹ chúng tôi đi cùng đoàn khách du lịch về Sài Gòn. Chúng tôi đến viếng thăm khu tượng đài đức Trần Hưng Đạo, Thánh Tổ của binh chủng Hải Quân Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Tại đây chúng tôi thu nhặt một số lượng đất dưới chân tượng đài. Sau đó chúng tôi đến khu vực chợ Sài Gòn tìm mua vài thước ribbon màu và vài ký trái cây Việt như chôm chôm, măng cụt…

Khi tàu cập bến cảng thứ nhì trong lộ trình di chuyển dọc theo bờ biển Việt Nam, cảng Chân Mây, chúng theo đoàn du khách nước ngoài đi thăm thành phố Đà Nẵng. Kết hợp với chuyến đi thăm viếng những thắng cảnh tại Đà Nẵng, chúng tôi tiếp tục thu nhặt cát tại bãi biển Mỹ Khê và mua một số lễ vật như nhang đèn tại chùa Linh Ứng, Sơn Trà, và mua thêm một vài loại hoa quả tại chợ Hàn cho lễ tưởng niệm sắp được thực hiện trên vùng Biển Đông khi tàu chạy ngang gần quần đảo Hoàng Sa.

Tàu rời cảng Chân Mây và tiếp tục chạy về hướng Hồng Kông. Vào thời điểm hừng đông ngày hôm sau, vị trí của tàu chạy gần quần đảo Hoàng Sa nhất, chúng tôi đã tiến hành thực hiện lễ tưởng niệm chiến sĩ quân lực Việt Nam Cộng Hòa anh dũng hy sinh trong trận hải chiến đánh đuổi bọn xâm lược Tàu cộng bảo vệ quần đảo Hoàng Sa ngày 19/01/1974.

Xin gởi đến bà con những hình ảnh ghi lại buổi lễ tưởng niệm này trên Biển Đông gần quần đảo Hoàng Sa, kỷ niệm 41 năm ngày quần đảo Hoàng Sa bị bọn xâm lược Tàu chiếm đóng.

Lòng quả cảm liều chết quên thân của các chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa luôn luôn được toàn dân Việt tri ơn.

Nguyễn Hùng và gia đình
Ngày 15/02/2015

Sunday, February 15, 2015

Chơi để quên đi nghèo khó

Chơi để quên đi nghèo khó
GS Nguyễn Văn Tuấn
28-01-2015
 Ông Phan Đăng Long - Phó Trưởng Ban Tuyên giáo Thành ủy Hà Nội. Nguồn: báo Soha

Ông Phan Đăng Long – Phó Trưởng Ban Tuyên giáo Thành ủy Hà Nội. Nguồn: báo Soha
Thỉnh thoảng các quan chức tuyên giáo cũng có vài câu nói đáng chú ý. Ví dụ như trả lời câu hỏi về bắn pháo bông có lãng phí quá chăng, một vị quan chức tuyên giáo Hà Nội nói rằng bắn pháo bông là một cách phục vụ cho toàn dân chứ không phải chỉ cho người giàu có. Còn đối với người nghèo, vị này nói thêm rằng bắn pháo bông “giúp [người nghèo] quên đi cái nghèo, cái khó“. Bắn pháo bông nói cho cùng là một trò chơi. Câu nói của vị quan chức đó có thể hiểu rằng trò chơi giúp cho người nghèo khó quên đi thực tại của mình. Suy nghĩ của ông làm nhiều người ngạc nhiên.
Không ai có thể phủ nhận rằng ở VN mình có rất nhiều người nghèo. Nếu chỉ quanh quẩn ở Quận I Sài Gòn thì chắc ai cũng thấy VN bây giờ giàu có quá. Nhưng đó là ấn tượng “phồn hoa giả tạo” – mượn chữ của giới tuyên giáo ngày xưa. Thật vậy, chỉ cần 5 phút ra ngoài khu đó thì sẽ thấy một bức tranh hoàn toàn khác, rất Việt Nam và rất thật. Người dân bươn chãi để kiếm sống qua ngày. Trong khi có đại gia bỏ ra vài tỉ đồng để mua cái túi xách tay, thì 50% người dân phải sống với thu nhập 40,000 đồng/ngày. Đi về vùng quê sẽ thấy buồn hơn nữa. Những căn chòi xiêu vẹo, những đứa trẻ còi cọc, đen đúa, ở truồng, ánh mắt lơ láo trông thật thắt lòng. Chả thế mà có nhạc sĩ từng thốt lên câu “Bao năm giải phóng như thế này phải không anh”.
Câu hỏi đặt ra là những người nghèo khó đó có quên đi thực tại nếu họ xem bắn pháo bông? Nếu họ ở gần cầu Nhật Tân thì may ra (chỉ “may ra” thôi) họ có thể thấy pháo bông. Nhưng nếu họ ở xa cầu Nhật Tân thì làm sao họ có thể thấy mà quên đi cái nghèo của mình? Nhưng hãy giả định rằng 50% những người nghèo ở Hà Nội nhìn thấy pháo bông, và giả định một cách xa xỉ rằng những màu mè của pháo làm cho họ quên đi nỗi buồn nghèo khổ, thì sau đó là gì? Sau niềm vui khi được thấy pháo bông là gì? Dĩ nhiên, sau vài phút hân hoan, họ sẽ quay về với thực tế của cuộc sống: phải bươn chãi kiếm tiền nuôi con và nuôi chính bản thân họ. Pháo bông không làm cho họ giàu hơn đồng nào. Như vậy, bắn pháo bông đâu có giúp gì cho họ về lâu dài; nó chỉ là trò chơi đắt tiền của người có quyền có chức muốn chứng tỏ rằng Hà Nội là thủ đô, là niềm tự hào của cả nước. Xem ra, cách thức thể hiện đó tốn tiền quá. Ai tự hào thì tôi không biết, chứ chắc chắn một điều là 99.9% dân số VN không có dịp xem pháo bông Nhật Tân.
Cái câu nói “ru ngủ” người nghèo của vị quan tuyên giáo làm tôi nhớ đến chuyện xưa. Xưa kia, giới tuyên truyền thường hay lớn tiếng nói chuyện cao đạo rằng bọn Mĩ Ngụy chúng ra sức ru ngủ thanh niên miền Nam bằng cách tạo ra một nền văn hoá ham vui và lai căng. Họ nói rằng mấy phim ảnh và sách báo tràn lan ở miền Nam là chỉ nhằm ru ngủ và dẫn thanh niên đi tìm một lối thoát, lẩn trốn trước thời cuộc.
Xem ra những gì họ lớn tiếng phê phán miền Nam trước kia được lặp lại y chang và với cường độ cao hơn ngày nay. Ngày nay, bật tivi lên chúng ta chỉ thấy toàn là những phim tình cảm sướt mướt của Hàn Quốc, thậm chí của Tàu. Vào nhà sách thì thấy rất nhiều sách tử vi, bói toán, phong thuỷ, sách dịch từ mấy cuốn tiểu thuyết ba xu ở nước ngoài. Sách nghiêm chỉnh của các tác giả VN thì rất khó tìm. Hệ quả là thanh thiếu niên ngày nay chạy theo những cái bóng, cái mốt của Hàn và Tàu. Một Võ Tắc Thiên tàn ác và ghê rợn trở thành thần tượng của thanh niên VN, đến nỗi họ bắt chước cách ăn mặc và nói năng của mụ Võ. Thật khó tin vào mắt mình khi thấy cảnh tượng thiếu niên đứng chờ các ngôi sao nhạc của Hàn Quốc, và khóc như mưa khi được thần tượng họ … cầm tay! Tôi đoán những thanh thiếu niên này chẳng biết đất nước mình đang bị đe doạ bởi cái nước đã sản sinh ra cái mụ mà họ thần tượng. Họ cũng chẳng ý thức rằng VN bây giờ là một trong những nước nghèo trên thế giới và nợ nần chồng chất, và chỉ làm gia công cho người ta làm giàu.
Ai chịu trách nhiệm về sự sao lãng đó, nếu không là những du nhập các giá trị văn hoá lai căng từ ngoài? Đáng lí ra những người có trách nhiệm phải tìm cách để vực dậy tiềm năng của dân tộc, để gieo niềm tự hào văn hoá và lịch sử dân tộc, thì người ta lại đi tìm những biện pháp màu mè và xa hoa để xoa dịu, để làm quên đi thực tại nghèo khó trong vài phút. Phải công nhận rằng đó là một “biện pháp” vừa đắt tiền lại vừa tối dạ.
Nguồn: FB Que Diêm