ĐẠO TRỜI CỦA DÂN VIỆT
Nguyễn Hy Vọng
Qua ca dao, tục ngữ, văn thơ, chuyện tích và di tích để lại, Đạo Trời đã có ở Việt Nam trước khi đạo Phật, Kito...triết lý Khổng Lão truyền vào nước ta.
Tác giả chỉ có thể ghi lại một số bằng chứng. Không ai có thể ghi tất cả bằng chứng về Đạo Trời ở Việtnam, vì có cả vạn quyển sách cũng không đủ. Tác giả hãnh diện vì được là người Việt Nam, một dân tộc hữu thần tôn thờ TRỜI, Đấng sáng tạo vũ trụ và muôn loài vạn vật từ hư vô:
- Trời sinh voi, sinh cỏ.
- Trời sinh, Trời dưỡng. Trời cao có mắt.
- Trời cho ai nấy hưởng; Trời gọi ai, nấy dạ
- Sống nhờ ơn Trời, chêt về chầu Trời.
- Trời cho không ai thấy, Trời lấy không ai hay.
- Trời nào có phụ ai đâu, hay làm thì giàu, có chí thì nên.
- Chỉ có Trời cứu.
- Mong đèn Trời soi xét. Có Trời chứng giám.
- Không có Trời, ai ở với ai.
- Phí của Trời, mười đời chẳng có,
- Biết ơn Trời, mười đời chẳng khó.
- Chê của nào, Trời trao của ấy.
- Trời sinh con măt là gương,
Người gét it ngó, người thương ngó hoài.
- Trời cao đất rộng, em vọng lời nguyền:
Đất trời còn đó, em giữ truyền thủy chung.
- Lưới Trời lồng lộng, thưa mà không lọt.
- Thiên bất dung gian. (Trời không dung thứ kẻ gian ác)
- Thiên sinh vạn vật, duy nhân tối linh (Trời sinh ra muôn loài, loài người thì rất cao trọng)
- Đại phú do Thiên, tiểu phú do cần (Giàu to do Trời cho, giàu nhỏ do cần kiệm)
- Mưu sự tại nhân, thành sự tại Thiên. (Con người tính kế, nhưng thành bại do Trời định đoạt)
- Thuận Thiên giã tồn, nghịch Thiên giã vong (Theo Trời thì sinh tồn, nghịch Trời thì diệt vong)
- Ở hiền thì lại gặp lành, những người nhân đức Trời dành phúc cho.
- Hoàng Thiên bất phụ hảo tâm nhân (Trời không phụ người có lòng tôt)
- Duyên ba sinh Trời đã dành sẵn (duyên vợ chồng do Trời săp đặt)
- Trên rừng có cây bông kiểng,
Dưới biển có cá hóa long,
Con cá lòng tong ẩn bóng ăn rong,
Anh đi Lục tỉnh giáp vòng,
Tới đây, Trời khiến cho lòng thương em.
- Ơn Trời mưa nắng phải thì,
Nơi thì bừa cạn, nơi thì cầy sâu,
Công lênh chẳng quản dài lâu,
Ngày nay nước bạc, ngày sau cơm vàng.
- Lạy Trời mưa xuống,
Lấy nước tôi uống,
Có ruộng tôi cầy,
Có bát cơm đầy,
Có khúc cá kho,
Có rơm đun bếp...
- Nhờ Trời mưa thuận, gió hòa,
Nào cầy nào cấy trẻ gìa đua nhau;
Lạy Trời mưa thuận gió đều,
Cho đồng lúa tốt, cho chìu lòng em.
- Làm trai quyết chí tu thân,
Công danh chớ vội, nợ nần chớ lo.
Khi nên, Trời giúp công cho,
Làm trai năm liệu, bảy lo mới hào,
Trời sinh Trời chẳng phụ nào,
Phong vân gặp hội anh hào ra tay,
Trí khôn rắp để dạ này,
Có công mài săt, có ngày nên kim.
- Con chim nó hót trên cành,
nếu Trời không có, có mình làm sao?
Con chim nó hót trên cao,
nếu Trời không có, làm sao có mình?
- Ngẫm hay muôn sự tại Trời,
Trời kia đã bắt làm người có thân,
bắt phong trần phải phong trần,
cho thanh cao mới được phần thanh cao.
- Duy nhất Thiên Chủ hữu Tam Vị,
Thánh Phụ, Thánh Tử, Thánh Thần Thị,
Tạo thành vạn vật, Tể càn khôn,
Toàn tri, toàn năng, toàn thiện mỹ.
- Trời ơi, sinh giặc làm chi, cho chồng tôi phải ra đi chiến trường.
Trời ơi, có thấu tình chăng, con người nhân ngãi lai căng mất rồi!
Trời sao Trời ở chẳng công, người ba bốn vợ, người không vợ nào!
Trời sao Trời ở chẳng cân, người ăn không hết, người lần không ra.
- Dù ai nói ngược nói xuôi,
Ta đây vẫn giữ Đạo Trời khăng khăng,
Dù ai chác lợi mua danh,
Miễn ta, ta được đạo lành thì thôi.
- Thương người như thể thương thân.
- Lá lành đùm lá rách; Lá rách đùm lá tả tơi.
- Đố ai đếm được lá rừng
Đố ai đếm được mấy tầng trời cao
Đố ai đếm được vì sao
Đố ai đếm được công lao mẹ già.
- Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẹ hiền.
- Ai rằng công mẹ như non
Thật ra công mẹ lại còn lớn hơn.
- Ta đi trọn kiếp con người,
Cũng không đi hết những lời mẹ ru.
- Biển Đông còn lúc đầy vơi
Chứ lòng cha mẹ suốt đời tràn dâng.
- Mẹ già một nắng hai sương
Trải thân làm bóng mát đường con đi.
- Vì con sống, mẹ suốt đời lam lũ
Vì con vui, mẹ gánh hết đau buồn.
- Bao năm gian khổ héo hon
Mẹ luôn cam chịu nuôi con nên người.
- Trăng khuya trăng rụng xuống cầu,
Vì con cha mẹ dãi dầu nắng mưa.
- Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng,
Con nuôi cha mẹ tính tháng tính ngày.
- Con có cha như nhà có nóc,
Con không cha như nòng nọc đứt đuôi.
- Nuôi con chẳng quản chi thân,
Chỗ ướt mẹ nằm, chỗ ráo con lăn.
- Đi khắp thế gian không ai tốt bằng Mẹ,
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng Cha.
- Lòng mẹ như bát nước đầy,
Mai này khôn lớn, ơn này tính sao.
- Con người có tổ, có tông,
Như cây có cội, như sông có nguồn.
- Trời cao, biển rộng, đất dày,
Ơn cha nghĩa mẹ, ơn thầy chớ quên.
- Còn cha gót đỏ như son.
Đến khi cha chết, gót con đen sì.
- Cha là bóng mát giữa trời
Cha là điểm tựa bên đời của con.
- Khi con tát cạn biển Đông
Thì con mới hiểu tấm lòng của cha.
- Cha đưa cả tấm lưng gầy
Chở che con được tới ngày hôm nay
Cha là tất cả cha ơi!
Cha là hình ảnh trọn đời thiêng liêng.
- Bên mi ướt đẫm giọt sầu
Thương cha trăm tuổi sợ câu giã từ.
- Vợ chồng là nghĩa cả đời
Ai ơi nhớ nghĩ những lời thiệt hơn.
- Ngày xưa chỉ biết kêu Trời,
Ngày nay đã biết rằng Trời là Cha;
...
* CHUYỆN TICH
Mai An Tiêm là người thông minh lanh lợi, được Vua Hùng Vương thương mến và gã con gái nuôi. Mai An Tiêm khéo trang hoàng nhà cửa. Cac quan khen thì An Tiêm khiêm tốn nói là do ơn Trời ban. Các quan có lòng ganh tị, nên trình với Vua: “An Tiêm là kẻ vô ơn, được Vua ban cho nhiều của cải, bổng lộc mà không biết ơn, lúc nào cũng bảo là ơn Trời ban.”
Vua nge được thì nổi giận và đày vợ chồng An Tiêm ra đảo hoang. Đến đảo, vợ An Tiêm nói với chồng: “Thức ăn Vua cho chỉ đủ trong vài tháng, sau đó thì làm sao mà sống?”
An Tiêm đáp: “Trời sinh, Trời dưỡng”.
Một ngày nọ nge tiếng chim kêu, An Tiêm chạy đến thì chúng bay đi và nhả lại những hạt đen. An Tiêm đem vùi xuống đât và tưới nươc. Thời gian sau mọc thành những dây bò lan xanh tôt và có những trái lớn. An Tiêm bổ ra, thấy trong ruột đỏ; ăn thì thấy ngon ngọt. An Tiêm nói với vợ: “Đây là của Trời cho”.
Từ đó, vợ chồng trồng nhiều để làm của ăn.
Một hôm có thuyền đánh cá vì gío lớn phải tấp vào đảo. An Tiêm cho người trên thuyền ăn những trái họ trồng. Vì thich, nhiều người đã mang gạo, thịt, vật dụng đến đổi. Vợ An Tiêm nói với chồng, “Trời nuôi chúng ta”.
Ít năm sau, Vua sai người ra hoang đảo để xem vợ chồng An Tiêm sống chết ra sao, thì được biêt: vợ chồng An Tiêm sống sung túc. Vua cho là chuyện lạ, bèn cho hai vợ chồng trở về thuật lại những gì đã xảy ra. Nge xong, Vua nói: “Trời đã nuôi chúng nó thật”.
Trong lúc khát nước, Vua ăn trái cây do vợ chồng An Tiêm mang từ đảo về thì thich lắm. Trái cây đó là qủa Dưa Hấu mà chúng ta được hưởng ngày nay.
Nhiều chuyện tich khác, nói về sự thưởng phạt của Trời, như Sơn tinh Thuỷ tinh, Phù Đổng thiên vương, Tấm Cám, Thạch sanh Lý thông v.v..
Nguyễn HyVọng
<1649189261910blob.jpg>
No comments:
Post a Comment