Friday, September 10, 2021

Taiwan - Đài Loan 1

Taiwan 

 English text from the article in Vietnamese: Đài Loan 

It is also China, but it is necessary to distinguish 3 ... Chinese: mainland Chinese, also known as communist Chinese, Hong Kong Chinese and Taiwan Chinese - Taiwanese . Hong Kong now belongs to the mainland China, after a few more generations of being stuffed with communist Chinese propaganda books, it will be part of communist China, only Taiwan exists as the island nation, so it can avoid being cuffed around its neck by the communist Chinese. This “Taiwan” piece of bone jammed shut the throat of the communist mainland China for rather a long time, making the mainland communist China so uncomfortable. This time Mr. Xi determines to remove that stubborn bone from his throat. Lately, the communist Chinese generals have been very aggressive. That's natural, it is so upset as being generals but are not permitted to fight in any battle. But it's funny, both communist China and communist Vietnam (Vietcong) are in the same boat. During the war time, there were only very few generals running the show; but in the time of peace, the generals were sprouted up like mushrooms after the rain. Only until recently it is discovered and understood that during peacetime in communist regime countries, the enemies is either the people or their own comrade factions. In democratic countries, today one party is in power, next day the other party is in power, so the army belongs to the people, not the party. Politicians can do whatever they want, the generals and their army only care about protecting the country and its citizens. The army in communist countries has the duty to protect the party and the regime, so there must be many generals, not just one or two generals in charge so to divide power of controlling the armed force among the many generals to avoid upsurge or coups, purging. Hundreds of army officials are promoted to the rank of general is a very profound way to protect power of party leaders, folks! The drill that included live ammunition was a preparatory step. Many people are sure that communist China never dares to invade Taiwan, seeing that the US and other countries have brought warships toward the sea around Taiwan in the Pacific.... So now be a little more aware... Uncle Biden's America and the charcoal-faced US Secretary of Defence are worried and preoccupied with the problem.... race, worried about withdrawing of troops, worried about contracting its armed forces, worried about getting votes for the next election. Not that the mighty America won two World wars. People keep saying they hate sophisticated military technology or something..., but something also requires human. So is war. If there is a war, there must be death in small or large numbers. The American life is now very expensive. So for politicians whoever are peace lovers (make love not war) they are popular with the people. Everyone knows that, but Uncle Xi doesn't concern! So uncle Xi is not scared of The US. Why does Xi keep practicing naval war games? Because China has never fought an amphibious assault before. In many thousand years of its history, China only fought with its neighbours with infantry, while the great powers of Britain and America had developed their navy for many generations. Everything has to be learned and practiced. The best practice is the war with Taiwan, anyway this is the internal conflict, which is to unify the country, not to invade another country, not to worry about embargoes. After Taiwan, there may be a few countries nearby, may be Japan. Past history proves that when a country is economically powerful, the next step is always wars. Europe, America, Japan used to be like that. Now China is the second strongest economy after the US, and would be on top in no time. In the immediate future, let the US and Western capitalist countries take care of the China’s origin Covid pandemic, if you have "deep freezers", I will send "Delta" to the battle. Where ever you invest, I'll drop Delta commandos there to see if you can avoid collapses. Forget about fighting, punching. This is a conspiracy theory but world history says anything is possible. Just look at the two atomic bombs were dropped on Japan. A series of articles on Taiwan (about 3 articles) will be posted next week. I've always written articles, never looked up reference books, only wrote according to my thoughts and memories, so ... I made errors, but I was reminded a lot by readers. In the past, school teaching was the same, arriving at the class without prepared notes. Just asked what topic it was last time, I then continued. It had both good and bad outcomes. The thing is, writing articles in the style of looking up books and giving a bunch of links is not my way, when you look up a lot, the article will be unnatural and make you bored. It's like listening to “uncle in law” (Trump) speak without a piece of paper or with someone a heading down reading texting words from a piece of paper, who would you want to hear? Of course, if you don't prepare it before hand, you'll sometime make mistakes. But a person who shows so complete is perhaps loved by just a few. The person who is liked must be someone who has flaws as long as he doesn't lie. I won't write anymore about the COVID virus because I don't want to bring more stress to the readers. Writing other funny doe not mean that I’m insensitive to the current dreadful situation in Vietnam and also in Australia. Please look forward to next week. I promise not to be as dry as politics. Looking forward for your support (continued) Translated by Hung nguyen 
Vietnamese text: Jimmy Nguyen nguyen 

 Đài Loan 

 Tui biết cái quốc gia này hồi học tiểu học, lúc xem tv đài Mỹ. Cái thời đó lính Mỹ nhóc ở VN nên trên tv của họ cũng có nhiều quảng cáo về du lịch. Lính Mỹ được ngày phép có thể đi ĐL hoặc Hồng Kông. Một thời mấy vùng đất này ăn nên làm ra nhờ chiến tranh VN. ( Hồi đó thế giới công nhận ĐL đại diện cho nhân dân Trung Hoa. Đến năm 71 thì ĐL bị " đá văng " khỏi Liên Hiệp Quốc và thế giới công nhận TQ là đại diện cho đến bây giờ. Đầu têu cũng là mấy anh Mỹ chứ không ai khác ). Được biết vì vị trí chiến lược giữa Thái Bình Dương nên mọi hàng hoá từ Mỹ đến VN đều đi qua ĐL , xem như là nơi trung chuyển. Tất cả các chuyến bay từ VN đi Mỹ và ngược lại đều đổi máy bay từ phi trường Đài Bắc. Lúc bấy giờ Nhật đứng trung lập trong chiến tranh VN nên những gì dính dáng đến quân sự đều không ghé Nhật Bản. Hoà bình lập lại, nhiều đường bay được mở. Lúc này đi Mỹ có rất nhiều chuyến bay dùng HK, Hàn Quốc, Nhật làm nơi quá cảnh. Nhưng ĐL vẫn được nhiều người chọn lựa vì từ đó đến Saigon rất gần và giá vé rất mềm. ĐL luôn là đồng minh của VNCH. Trước tháng 4/75 họ có nhiều gợi ý về việc nhận sĩ quan và binh sĩ VNCH đến tị nạn nhưng lúc hỗn loạn đó không ai nghĩ đến, đôi lúc còn xem họ chỉ là một đảo quốc lạc hậu. Thời đó mấy ai đi đến đó đâu. Nhớ lịch sử của đảo này hồi học thế giới sử vào năm đệ tam. Khi thi tú tài hai , môn công dân sử địa cũng có vài câu hỏi dính dáng đến hòn đảo này ( thi trắc nghiệm). Đại khái gọi là hòn đảo chớ nó cũng bự lắm, có điều so với lục địa TQ thì nhỏ xíu. Họ đã từng bị nhiều nước chiếm làm thuộc địa trong đó có Nhật Bản. Có một thời kỳ là một tỉnh của Nhật. Sau khi Nhật thua trong thế chiến thứ hai, đảo này trả về cho TQ dưới chính quyền Tưởng Giới Thạch. Rồi phe cộng sản do Mao Trạch Đông cầm đầu giành được quyền làm chủ lục địa. Tưởng Giới Thạch thua nên chạy ra đảo ĐL mang theo bao nhiêu triệu người chạy trốn cộng sản. Những người ấy đã lập nên một ĐL bây giờ. ( tui nhớ sao ghi ra vậy. Rất mong các huynh comment bổ sung giúp bà con biết chính xác hơn. Thks). Vì đã từng là thuộc địa của Nhật cùng với chính sách bao vây cộng sản của Mỹ nên ĐL được viện trợ rất nhiều. Khác với các quốc gia nhược tiểu khi nhận viện trợ tái thiết thì hay bị tham nhũng, mấy ông lớn " lụm " hết trơn. ĐL may mắn có một chính quyền biết lo cho mảnh đất còn lại và lo cho dân chúng, mọi người đoàn kết xây dựng hòn đảo mà bây giờ trở thành là con rồng hay con hổ gì đó của Châu Á. Còn kế đó có một dân tộc anh hùng chỉ là ....con meo meo. Kinh tế của ĐL có một thời gắn chặt với sự phát triển của Nhật vì Nhật đặt rất nhiều nhà máy gia công ở đây. Dân tộc tầu copy rất giỏi nên một số kỹ thuật của Nhật đã chuyển qua họ. Nhất là trong lĩnh vực xe hơi. Đồ phụ tùng của các hãng xe Nhật đều sản xuất ở ĐL. Mấy bạn đi sửa xe đều được hỏi chọn hàng gì ? : hàng Nhật, hàng ĐL và hàng China. Đa phần chọn... khúc giữa vì giá cả chấp nhận được và cũng yên tâm. Tui hồi ở Nhật có làm nghề " lụm ve chai " nên cần một máy ép. Máy Nhật trên 3 chục ngàn đô, máy ĐL chỉ bảy ngàn, máy China khoảng ba ngàn. Máy ĐL giá gấp đôi so với máy China nhưng xài yên tâm hơn. Sau này ăn nên làm ra, tiền lời phải đóng thuế nhiều mới dám xài máy Nhật cho .... bớt đóng thuế. Nhưng bản lĩnh dân tộc của họ không cam chịu làm gia công hoài. Cũng như Hàn Quốc. Khi có tiền kha khá là họ chú trọng vào việc học và có những phát minh làm ra tiền, nhờ vậy mới vươn mình thành con rồng con hổ được. Hàn Quốc làm được con chip có bộ nhớ khủng ,từ đó sản phẩm điện tử tiêu dùng của họ vượt qua Nhật, đánh cái nền kỹ nghệ điện tử của Nhật chết queo. Nhật đau đớn lui về làm xe hơi tiếp, làm cực thấy mẹ mà kiếm hỏng bao nhiêu. ĐL cũng vậy, họ tiến vào ngành kỹ nghệ vi tính và gặt hái nhiều thành quả, biến một đảo quốc sản xuất cơ khí thành nơi sản xuất mạch vi tính cho toàn thế giới. Không giàu sao được. Những ngành lời ít, ô nhiễm, tốn nhiều sức lao động họ chuyển qua nước khác mà nhiều nhất là VN. Nên sau này các doanh nhân ĐL đến VN rất nhiều. Có thời kỳ họ là nguồn đầu tư lớn nhất giúp Saigon hồi sinh. Họ uyển chuyển với luật lệ sơ khai của một nước cộng sản và thành công. Sự thành công này kéo theo các quốc gia khác nhảy vào và biến miền nam thành một diện mạo công nghiệp phát triển . Tứ giác Long An , Saigon, Đồng Nai và Bình Dương trở thành một " đầu tàu " kéo thịnh vượng của các tỉnh khác đi lên. Hà Nội hưởng lợi nhiều nhất vì là trung ương tập quyền, làm hành chánh nhưng " ăn trên đầu cha " người ta. Xui xẻo cho họ. Cái bệnh dịch lại tàn phá ngay cái mỏ vàng của họ. Ngày tàn cũng không xa đâu. Riêng tui cũng có một kỷ niệm với người xứ Đài. Năm 03, 04 gì đó, lúc này tui ....single bên Nhật nên rảnh cũng vô mạng kiếm vợ VN chớ bên Nhật không có. Vô cái Vietfun thấy một cô dễ thương và đẹp quá. Tuổi ngoài 40 nên cũng hợp gu, mails làm quen, gởi hình gởi ảnh ( lúc đó chưa có smartphone nghe , nên người sao ảnh vậy, xấu là đành chịu xấu thôi ). Về VN ra mắt, dắt đi chơi tá lả. Cổ có chồng làm lớn trong chính quyền, li dị êm thắm để chồng cặp em khác, cổ giữ căn nhà mặt tiền đường đã xây mấy tấm, ở với hai con . Tui giống như con chuột sa hũ nếp : cái tương lai vợ giàu với con ...người ta ngoan là trong tay. Cổ nói anh về VN ở với em cũng được, hay em qua ở với anh, nhà để cho con gái, khi mình già thì về ở cũng được hén . Tui về VN không cần khách sạn, cổ lại nấu ăn ngon, anh em bên vợ rất quý mến chú vk đẹp trai mà hiền hậu.... chậc chậc.... Lúc về lại Nhật đi làm mà nghĩ mình thật diễm phúc. Khổ quá rồi, cũng phải được hưởng phước chút chớ.... Nhà mặt tiền đường lúc này có giá trị, một chú ĐL xin thuê để làm cửa nhôm. Chú nhập bên ĐL qua các thanh nhôm dài, được đúc khuôn sẵn, chỉ cần cưa theo kích thước rồi ráp lại , gắn tấm kính là thành cái cửa rất mắc tiền. Công việc có vẻ phát đạt vì lúc này Saigon bắt đầu xây dựng các chung cư cao tầng. Để dễ dàng cho công việc, chú này hợp tác với cổ lập một công ty mà cô làm giám đốc, chú lo sản xuất. Công ty làm ăn rất khá, cổ trở nên giàu có mà cái giàu này không tưởng tượng nổi. Dĩ nhiên là chú ấy còn giàu hơn nữa vì họ nắm đầu vào và đầu ra của sản phẩm , có những cái mà người giám đốc cũng không thể biết được. Và để cho tiện bề sổ sách, hai ngưởi .....lấy nhau luôn ( cô làm bé vì chú cũng có dzợ bên ĐL rồi , nhưng đâu có sao, ai cũng có lợi ). Tui là đàn ông nên " nhạy " lắm, nghe cổ kể chuyện gặp may mắn có người giúp làm ăn là tui lo âu rồi. Sau này cổ ngỏ ý có người bạn gái muốn giới thiệu cho tui... Tui đành xin lỗi. Mộng lấy vợ giàu tan theo mây khói, tiếp tục nghề " lụm ve chai " chứ biết làm sao....
( còn tiếp )

No comments:

Post a Comment