Daddy 73/25
Merchant
(English text of the original article in Vietnamese: 73/25: Con Buôn
English Translation: Hung Nguyen
Vietnamese text: Jimmy Nguyen Nguyen
This term appeared date back to the time of the post-1975 capitalist crackdown after the stealing of the government of South Vietnam. Before that, Southerners called traders as “business person/thuong gia”. The Sino-Vietnamese term implies respectful. In 1963, another term was added, “cheating business person/gian thuong”. Referring to merchants who speculated and hoarded, getting rich by trickery. After 1975, good and bad people were grouped together as “cheating trader” for convenience. The communist rulers replaced the words “sirs/ladies” with “low-liners” so local traders fled far away them. Now the communist rulers… know what’s good for them. Changed the names to “business merchant/doanh nhan”.
The achievements of my Daddy in the past few days regarding tariffs with countries that used to be allies have made the left “hot-noses”. So many anti-Trump critics have written about him with the down-grade term similar to communists about private business persons: That president who used to be a “merchant”. He raised the stakes very high and then lowered them. Anyone can do it….
Australia also has one Viet guy. Proud and showing off to be an educated refugee, claiming to understand every English words and texts. He’s old and hopeless in doing anything fruitful. Reading the newspaper all day, seeing any article that “drags Trump down”. He is so happy as if I has found gold. He quickly translates it, not forgetting to “tip in” a few sour taste sentences of comments. Post it on his Facebook. Always got curse but he kept writing. In the US, there are many like him. The other day I read an article by a girl with a very beautiful name. I heard that she came to the US as a refugee during Trump’s first term. She was welcomed by him but found ways to curse him without hesitation. So every now and then her uncle has to recite the poem “the snake” to vent his anger. In general, I don’t understand why they hate him so much. But it’s really pitiful. Because my Uncle has been so successful lately. He hasn’t put America in crisis like they wanted.
The tariff issue is an example. During the time I was traveling in Japan. I heard that the US-Japan trade negotiations were successful. Japan paid 15% tax. They also had to invest more than five hundred billion dollars in the US. The surprising thing is about the profit from that investment. The US “picked up” 90%. They gave Japan 10% to sooth their pain. Add to the wound, the Japs have to open the door for American goods to enter tax-free. Only those who have been to Japan know. To protect farmers, they have to pay a lot for buying rice. I craved Japanese rice so I bought 10kg to bring back to Australia. The price of 10kg was 100 dollars (Australian). When I got to Melbourne airport, the rice was thrown in the trash because Australia did not allow it to be brought in. If we open the door for American agricultural products to flood in, the price will drop a lot. And the government will lose all the votes of farmers. The same goes for Europe. They have to pay 15% tax but still have to charge zero for American goods. It is true that... negotiating on top of the head of government officers and its people. People complain a lot.
Why do allied countries have to follow Mr. Trump's will? This is a different scope. It is politics. A commitment not to abandon allies is enough for any negotiation or negotiation to succeed. Mr. Trump has proven that "saying is doing". Attacking Iran on his 61st day. No need to ask for a UN resolution. Coming up is the 13th day for Russia. He also has to make himself worthy of being a… Big Brother. Japan needs an umbrella against China. Europe against Russia. Since Mr. Trump attacked Iran. When he went to Europe, people warmly welcomed him. He just needed to sit in his house (grandfather) and let them come to “pay homage”. Or play golf while… chatting on the phone…. But how many problems have been solved? This is done openly in broad daylight. Don’t say I’m “crazy about Trump” and talk nonsense. The announcement of “Liberation Day” in April. Then a 90-day extension to “deal” with Iran. When negotiations resumed, everything went “in order”. That is the wisdom and ability of a president. It’s not about being sweet-talking or “bowing” to get results. Just look at Mr. Macron. No one listens to what he said. The term “Little boy” sticks with him. Of course, for non-ally countries like China, India or Brazil. And then… Canada (
). He just sent a letter. It was polite but it felt like a slap. After all, nothing ever gets to 100%. 50% is good enough.
Guess what, come August 10th. What will Uncle do to Putin? I guess the Crimea bridge will get hit first. Of course he doesn’t have to do anything. That’s enough for Putin to withdraw his troops.
Dượng 73/25
Con buôn
Cái từ ngữ này có từ cái hồi oánh tư sản sau 75. Trước đó người miền nam gọi những người buôn bán là “thương gia”. Dùng tiếng Hán Việt là có ý trân trọng. Năm 63 có thêm tiếng gọi khác là… “gian thương”. Ám chỉ những thương gia đầu cơ tích trữ, làm giàu bằng thủ đoạn. Sau 75, người tốt người xấu gộp chung thành “con buôn” cho nó gọn. Từ “gia” biến thành “con” nên bà con bỏ chạy quá xá. Giờ mấy ổng… biết điều rồi. Đổi tên thành doanh “nhân”.
Thành tựu của ông dượng mấy ngày qua về việc thuế quan với các quốc gia từng là đồng minh, khiến phe tả “nóng mũi”. Nên nhiều tên viết theo kiểu: Một tổng thống từng là “con buôn” đó mà. Nói thách cho cao rồi hạ xuống. Ai làm mà không được….
Úc cũng có một ông. Tự hào là dân tị nạn mà có học, tiếng Anh đọc đâu hiểu đó. Già không biết làm chuyện gì. Suốt ngày đọc báo, thấy bài viết nào “dìm hàng” Trump. Là mừng như bắt được vàng. Vội vã dịch liền, không quên “chua” vài câu bình lựn. Đăng lên Facebook. Toàn bị chúng chửi mà cứ viết hoài. Ở Mỹ thì nhiều. Bữa đọc bài của một cô có cái tên rất đẹp. Nghe nói được qua Mỹ tị nạn thời ông Trump nhiệm kỳ 1. Được ổng đón nhận nhưng kiếm cách chửi ổng không tiếc lời. Nên lâu lâu ông dượng phải ngâm thơ cái bài “con rắn” mới hả giận. Nói chung không hiểu sao họ thù ổng dữ vậy. Nhưng thật tội nghiệp. Vì ổng dượng dạo này thành công quá. Không đưa nước Mỹ vào khủng hoảng như họ muốn. Cái vụ thuế quan là một ví dụ.
Cái hôm tui còn du lịch ở Nhật. Thì có hay tin đàm phán thương mại Mỹ Nhật thành công. Nhật chịu thuế 15%. Còn phải đầu tư vào Mỹ hơn năm trăm tỷ đô. Ác một cái là tiền lời của việc đầu tư đó. Mỹ “lụm” 90%. Cho lại Nhật 10% làm thuốc. Đã vậy còn phải mở cửa cho hàng hoá Mỹ nhập vào miễn thuế. Ai có ở Nhật mới biết. Để bảo vệ nông dân, họ chịu giá gạo mắc lắm. Tui thèm gạo Nhật nên có mua 10kg đem về Úc. Giá 10kg là 100 đô (Úc). Đến phi trường Melbourne. Số gạo đó bị quăng thùng rác vì Úc không cho mang nó vô. Nếu mở cửa cho nông sản Mỹ tràn vô. Giá sẽ hạ xuống nhiều. Và chính phủ sẽ mất phiếu của nông gia hết trọi. Châu Âu cũng vậy. Chịu 15% thuế rồi mà vẫn phải tính zero cho hàng hóa của Mỹ. Đúng là… đàm phán trên đầu người ta. Dân người ta càm ràm dữ lắm.
Tại sao các nước đồng minh mà phải chịu theo ý ông Trump? Đây là phạm vi khác. Đó là chính trị. Một cam kết không bỏ rơi đồng minh là đủ để mọi thương lượng hay đàm phán thành công. Ông Trump chứng tỏ được cái vụ “nói là làm”. Uýnh Iran đúng ngày thứ 61. Khỏi xin nghị quyết Liên Hiệp Quốc chi cho mệt. Sắp tới là ngày thứ…13 đối với Nga. Ông cũng phải làm sao để mình xứng đáng là… Đại Ca mới được. Nhật cần một cái ô dù trước Trung Cộng. Châu Âu trước Nga. Từ lúc ông Trump uýnh Iran. Qua Châu Âu là người ta niềm nở tiếp đón. Ông chỉ cần ngồi trong nhà (ông nội) để họ đến “chầu”. Hoặc vừa đánh golf vừa… điện thoại tá lả…. Mà giải quyết được bao nhiêu vụ việc. Chuyện này công khai giữa thanh thiên bạch nhật. Đừng nói tui “cuồng Trump” mà nói bậy bạ. Việc công bố “Ngày Giải Phóng” hồi tháng tư. Sau đó gia hạn 90 ngày để “xử” xong Iran. Khi đàm phán trở lại thì mọi việc “răm rắp”. Đó là sự khôn ngoan và bản lãnh của một tổng thống. Không phải dẻo miệng hay “khòm lưng” mà có kết quả. Cứ xem ngài Marcon thì biết. Nói có ai nghe đâu. Chết tên “cậu bé”.
Dĩ nhiên đối với các nước không phải đồng minh như Trung Cộng hay Ấn Độ hoặc Braxin. Và mới đây là… Canada (
). Ông chỉ cần gởi lá thư. Xem rất lịch sự nhưng như những cú tát. Nói cho cùng, không bao giờ có điều gì đạt 100%. 50% là giỏi rồi.
Đoán thử xem đến ngày 13/8. Ông dượng sẽ làm gì với Putin? Tui đoán rằng cái cây cầu Krym sẽ lãnh đạn trước. Dĩ nhiên ông không cần ra tay. Nhiêu đó đủ cho Putin phải rút quân về.
No comments:
Post a Comment