Saturday, February 26, 2022

War in Ukraine(continued) Warm the Soldiers’ Hearts

 

War (continued)

Warm the Soldiers’ Hearts

(English text of the original article in Vietnamese: Chiến Tranh (Tiếp) …Ấm lòng chiến sĩ)

English Translation: Hung Nguyen

Vietnamese text: Jimmy Nguyen Nguyen

 

27/02/2022

 

After 1975, old classmates who had to join the army often met with each other to relive old memories. Many missing friends were thought they were dead but returned because they were prisoners of war. I have a friend who had been imprisoned in Vietcong’s so called re-education camps for a number of years, then forced to go to new economic zones, have met each other by chance. A friend of mine (Minh) was a lieutenant, guarding an outpost in Quang Duc Province. The outpost was not strategically important, so it was not a target to be attacked by Vietcong forces. The unit was still intact. At noon on April 20, Minh could not contact the regional commander. Very bewildered. If there was no order, they were still not allowed to leave the post even though they have heard that most of the Northern provinces had evacuated. The next morning, several helicopters were seen flying above the sky. His commander was up there. The transmission could be picked up now. This was the command of the commander: “Lieutenant, authority is now in the hands of the lieutenant. Decide for yourself. Goodbye and farewell...!”

Minh wanted to cry but still remembered his responsibility. He ordered his soldiers to destroy their guns and gave the order to "escape". Soldiers are surprised: lieutenant, we haven't met yet!. Minh resolute: “listen to my orders: dismantle your guns, destroy the triggers and throw them away”. The guns were then useless. Everyone sadly took off their soldier's uniforms and left the bunker. Minh did not dare to let his soldiers know that the commander had run away. It is known that in the war, the success or failure of the war is largely due to the commander, the moral factor is very important. Loss of morale then the fight is lost before it even starts.

Another friend (Luu) also recently returned from the re-education prison. He also held the rank of lieutenant. (My peers, born in 53-54, most were enlisted in 71-72 and usually got that rank by 75. This age group went to the army when the Paris Agreement was signed, so they survived from the war) No matter which level of command, the commanders often have solid operational plans, combine with local troops to lead the way, and always march within firing range protected by artillery. The adventurous commanders are often reckless, only knowing how to order attacks, with no plans to protect the soldiers. So death is sometimes fate, but often it is the stupidity of the commander.

Leading soldiers to the battlefields, what "sooth" the soldiers' hearts is when asking for artillery support then in the blink of an eye artillery shells explode at the correct coordinates. At this time, the morale of the soldiers will be very high. The risk of getting errors is not rare, but thanks to the way of proceeding the actual live fire, the artillery unit fires two blank shells coordinates, put the compass and then draw a line connecting the two coordinates, their coordinates are used to draw a perpendicular median line to determine where you are standing, thereby leading troops out of the danger zone. Now all eyes were on the commander. If learning by buying a degree, then how do you know how to do trigonometry, how many lives it would lost, including yourself.

Luu talked about his memory with his soft and sad voice. The memory has constantly tormented him. On that faithful day, the order was to cross a small river. The safe place was marked on the field’s map. It was a wharf with a shrine under a large banyan tree. Walking along the river, he found the place easily, so he ordered to cross the river. Usually, when crossing a river, a small advance group must be allowed to cross first, while the rest of them observe and support. Only after the other bank is safely guarded will the rest of the group dare to cross the river. So over confident that he lead the whole unit crossing the river without any safety precaution. The whole platoon got into the boat across the river. In the middle of the river, he was ambushed. The entire platoon were either killed, or caught, including Luu. Later, Luu learned that the field map was exposed to the enemy (by insiders), the enemy-vietcong- had altered with fake terrains to set the trap and put Liu's unit to the certain death.

War is like that, all evil schemes apply. The biggest fear is that there are spies from inside. Only those who have lived through war will understand.

Returning to Ukraine, with the war news are flying around none stop, one doesn’t not know which side to believe, but what everyone saw is that their Ukrainian commanders were united and willing to fight until death for the country. The President live-streamed with the full cabinet and firmly confirmed that he would fight to the end. This greatly boosted the morale of the soldiers and their people. Everyone thought that when Russia opened fire, the government would ran away because of the miss match comparison of the two armed forces, it was obvious that eggs were against rocks. Uncle Bi was depressed, so he also advised the President of Ukraine to flee to a safe area outside Ukraine-in his bunker (as if he did in Afghanistan, ran with hi pans down!). Fortunately, not listening to the ever kneeling instigator, the President chose to stay. It made his people and soldiers more encouragement. They have partly halted Putin's storming advance. No need to watch any radio stations, just listen to JNN radio. 72 hours passed and the ten Russian invading spear- headers could not unite in Kiev. The risk of a bog down is possible, if not imminent. In war, the invading army must advance relentlessly to victory. To stop is to lose. Even the most daring plan is to occupy the airport near Kiev and then pour paratroopers to make a bridgehead to hit the capital Kiev of the country, and lands the Russian flag on Maidan Square in Kiev to demoralize the Ukrainian army and her people. This invasion plan has gone bankrupt. The news of Ukraine authority announced the killing of more than 3,000 Russian troops may be real.

Now Russia is frantically bombarding indiscriminately including civilian buildings. It won't work if the infantry can't capture the city. It is said that the resupply of the invading army is stagnating. Of course, as said in the previous post, if you advance too quickly, who will protect your back? Ukraine did not choose to counterattack, so Russian tanks were ineffective. Tanks entering the city without infantry accompanying, they become sitting preys for stinging antitank rockets or even home-made petrol bombs.

Burnt Russian soldier's bodies were shown in the news, I believe it's not fake news. Because I have lived through the war, I know: both have to suffer, it's not like you hit me with two punches and I don't fight back with at least one.

The commander who always stands by the side of his soldiers will warm their hearts and stimulate their will to fight harder and sacrifice for their country. Now death has no meaning. Do Russian soldiers have such ideals? I think no. Are they willing to die for the ruthless ex KGB “emperor” Putin? Never!!

 Chiến tranh (tiếp)

Ấm lòng chiến sĩ
Sau 75, bạn học cũ đã phải đi lính gặp gỡ lại khá nhiều. Nhiều bạn mất tích tưởng chết nhưng về được vì là ... tù binh. Có bạn đi học ct vài năm, ra về đi ktm rồi gặp gỡ nhau. Một bạn ( Minh) là trung uý, trấn giữ một tiền đồn ở Quảng Đức. Tiền đồn không mấy quan trọng nên không là mục tiêu bị tấn công. Quân số còn đầy đủ. Trưa ngày 20/4 Minh không liên lạc được với cấp chỉ huy tiểu khu. Rất hoang mang. Chưa có lệnh thì vẫn không được rời đồn dù nghe tin tức các tỉnh phía bắc đã di tản gần hết. Đến sáng ngày hôm sau thấy nhiều trực thăng bay trên bầu trời. Cấp chỉ huy của anh trên đó. Truyền tin lúc này bắt sóng được. Đây là lệnh của chỉ huy : Trung uý, thẩm quyền bây giờ trong tay trung uý. Hãy tự quyết định. Chào tạm biệt trong vĩnh biệt.... !
Minh muốn khóc nhưng còn nhớ trách nhiệm của mình. Anh cho binh sĩ dưới quyền phá hủy súng ống và hạ lệnh " đào thoát ". Các binh sĩ ngạc nhiên: thưa trung uý, mình chưa đụng độ mà!. Minh cương quyết: hãy nghe lệnh tôi.! Các binh sĩ tháo cơ bẩm súng ( ngòi súng) quăng ra xa. Cây súng giờ vô dụng. Mọi người buồn bã cởi áo lính và rời đồn. Minh không dám cho binh sĩ dưới quyền biết cấp chỉ huy đã bỏ chạy. Thế mới biết trong chiến tranh, thành bại của cuộc chiến phần lớn là do cấp chỉ huy mà yếu tố tinh thần rất quan trọng. Mất tinh thần là chưa đánh đã tan.
Một bạn khác ( Lưu )cũng mới ct về. Anh cũng cấp bậc trung uý. (Bạn đồng lứa với tui , sanh những năm 53,54 đa số phải nhập ngũ những năm 71,72 và đến 75 thường được cấp bậc đó . Lứa tuổi này đi lính khi đã có hiệp định Paris nên khá... thọ. )Lưu kể cấp chỉ huy nào thương lính thường có những kế hoạch hành quân chắc chắn, kết hợp địa phương quân dẫn đường, luôn hành quân trong tầm tác xạ bảo vệ bởi pháo binh. Các cấp chỉ huy phiêu lưu thường liều lĩnh, chỉ biết ra lệnh tấn công, không có những kế hoạch bảo vệ binh sĩ. Nên cái chết có khi là số phận nhưng có khi là sự ngu ngốc của người chỉ huy.
Dắt binh sĩ hành quân, cái làm " ấm lòng " người chiến binh là khi yêu cầu pháo binh yểm trợ là chớp mắt có đạn nổ đúng toạ độ được xác minh. Lúc này tinh thần binh sĩ sẽ rất cao. Rủi ro đi lạc, nhờ pháo binh bắn trái khói hai toạ độ, đặt la bàn rồi vẽ đường nối hai toạ độ, vẽ đường trung tuyến thẳng góc là xác định được nơi mình đang đứng, từ đó dắt quân ra khỏi vùng nguy hiểm. Lúc này mọi con mắt đổ dồn vào chỉ huy . Học hành kiểu mua bằng thì làm sao biết làm toán lượng giác, ù ù cạc cạc sẽ trả giá bằng bao nhiêu sinh mạng, trong đó có cả mình.
Lưu trầm buồn kể một kỷ niệm làm anh day dứt không quên. Hôm đó hành quân, lệnh phải vượt qua một nhánh sông nhỏ .Nơi an toàn được đánh dấu trên bản đồ tác chiến. Đó là bến đò có một cái miếu dưới một cây đa lớn. Đi dọc bờ sông anh tìm thấy địa điểm dễ dàng nên ra lệnh vượt sông. Thường khi vượt sông phải cho một nhóm nhỏ qua trước, số còn lại quan sát yểm trợ. Sau khi bờ bên kia được canh gác an toàn thì mới dám cho bờ bên này vượt sông. Ỷ y vùng an toàn nên Lưu cho vượt không theo bài bản. Cả trung đội xuống thuyền qua sông. Đến giữa sông thì bị phục kích. Toàn trung đội lớp chết, lớp bị bắt làm tù binh trong đó có Lưu. Sau này Lưu mới biết bản đồ hành quân bị lộ ( do nội gián), phía bên kia đã sửa địa hình giả để đưa cánh quân của Lưu vào chỗ chết.
Chiến tranh là vậy, mọi mưu mô chước quỷ đều áp dụng. Sợ nhất là có gián điệp bên trong. Ai đã sống qua thời chiến mới hiểu.
Trở về chuyện của Ukraine, tin tức chiến sự không biết tin bên nào nhưng cái mà ai cũng thấy là cấp chỉ huy của họ đoàn kết. Tổng thống livestream với đầy đủ nội các và đanh thép xác nhận sẽ chiến đấu đến cùng. Điều này làm binh sĩ và người dân lên tinh thần rất nhiều. Ai cũng nghĩ khi Nga nổ súng thì chính quyền bỏ chạy vì so sánh lực lượng , rõ ràng là trứng chọi đá. Bác Bi suy bụng ta ta bụng người nên cũng khuyên tổng thống Ukraine di tản đến vùng an toàn. May là không nghe lời xúi dại của bác, ông tổng thống chọn cách ở lại. Nó khiến người dân và binh sĩ bớt hoảng loạn . Họ đã phần nào chặn đứng được đà tiến quân như vũ bão của Putin. Không cần xem đài nào hết, cứ nghe đài JNN là chắc ăn. 72 tiếng đồng hồ trôi qua mà mười cánh quân chưa tụ binh được ở Kiev. Nguy cơ sa lầy là có thể. Trong chiến tranh, đoàn quân xâm lược phải tiến không ngừng cho tới chiến thắng. Dừng lại là thua. Ngay cả phương án táo bạo nhất là chiếm phi trường gần Kiev rồi đổ quân nhảy dù làm đầu cầu đánh thẳng vào đầu não thủ đô, cắm cờ Nga trên quảng trường Maidan để làm mất tinh thần quân dân Ukraine. Phương án này đã phá sản. Việc Ukraine công bố tiêu diệt trên 3000 quân Nga có thể có thật.
Bây giờ Nga điên cuồng bắn phá tá lả. Nhưng không ăn thua nếu bộ binh không chiếm được thành phố. Nghe nói tiếp liệu cho đoàn quân xâm lược đang trì trệ. Dĩ nhiên rồi, tui có nói trong bài trước, tiến quân nhanh thì ai sẽ bảo vệ sau lưng? Ukraine không chọn cách đối công nên xe tăng Nga không tác dụng. Xe tăng vào thành phố mà không có bộ binh đi cùng thì làm mồi cho hoả tiễn hoặc ngay cả bom xăng thô sơ. Xác lính Nga cháy đen được trông thấy, tui tin không phải fake news. Vì đã sống qua chiến tranh nên tui biết : cả hai đều phải thiệt hại, không có chuyện mày uýnh tao hai đấm mà tao không đánh trả một đấm.
Người chỉ huy luôn sát cánh với chiến sĩ sẽ làm ấm lòng. Lúc này cái chết không nghĩa lý. Lính Nga có lý tưởng gì không? Tui nghĩ rằng không. Họ sẵn sàng chết cho một Putin đại đế không?
Never!!!
Hình: phóng viên đài 9 Úc trực tiếp tường thuật ở Kiev
May be an image of 1 person and text that says 'VE 9 พร BATTLE FOR KYIV AS RUSSIAN TROOPS ADVANCE, PUTIN "READY" FOR TALKS IN MINSK'
You and 233 others
66 Comments
16 Shares

No comments:

Post a Comment