LIST OF CONCERNED VIETNAMESE WORLDWIDE REGARDING CHINA’S CURRENT QUIET INVASION OF VIETNAM
LIST of signers: page 11
Ngo Hiep (72), Viet Nam Le Quang Chau (77), Viet Nam
Pham Ngoc Hoang (21), Sai Gon, Viet Nam Nguyen Minh …, Fairfax, VA, USA
Nguyen Karren .., Fairfax, VA, USA Nguyen Matthew …, Fairfax, VA, USA
Nguyen Minnie …, Fairfax, VA, USA Nguyen Bach Linh (60), Illinois, USA
Nguyen Khanh (60), Illinois, USA Nguyen Ngoc Bach (72), Illinois, USA
Nguyen H Khang (29), Illinois, USA Luu Trung (57), Illinois, USA
Nguyen Ngan (54), Illinois, USA Tran Vinh (25), Illinois, USA
Nguyen Chi (24), Illinois, USA Nguyen Giang (74), Illinois, USA
Pham Thinh (59), Illinois, USA Huynh Nghi (36), Illinois, USA
Nguyen Michel (21), Illinois, USA Nguyen Duy (76), Illinois, USA
Nguyen Hung (58), Illinois, USA Ton Chi (68), Illinois, USA
Huynh Luan (61), Illinois, USA Huynh Oang (58), Illinois, USA
Nguyen Hua Chu …, Sydney, Australia Nguyen Thi Tuyet Thu, Syd, Australia
Nguyen Van Si (43), Lam Dong, Viet Nam Nguyen Thi Dung.., N.O, LA, USA
Tran Bach Van Anh.., N.O, LA, USA Le Khanh Dao .., N.O, LA, USA
Nguyen Sinh Van .., N.O, LA, USA Tran La Nhan… N.O, LA, USA
Le Thi Ngoc Diep .., N.O, LA, USA Tran Huu Thanh .., N.O, LA, USA
Nguyen Thi Ngo .., N.O, LA, USA Le Thanh Ngoc .., N.O, LA, USA
Le Ngoc Thanh Tam.., N.O, LA, USA Nguyen Doc Lap …, N.O, LA, USA
Nguyen Peter .., N.O., LA. USA Nguyen Tu Do …, N.O, LA, USA
Ly Van Thanh .., Metairie, LA, USA Nguyen Van Doa.., Metairie, LA, USA
Nguyen Thi Than .., Kenner, LA, USA Tran Van Thong .. Kenner, LA, USA
Tran Hung .., N.O, LA, USA NguyenThi Hoa .., N.O, LA, USA
Nguyen Ngoc Hanh .., N.O, LA, USA Le Van Quang .., Gretna, LA, USA
Phan Van Toi.., Gretna, LA, USA Ly Van Tuoi ..,Westwego, LA, USA
Le Thanh Tam ..,Marrero, LA, USA Nguyen Thanh Bach ..,Houma, La, USA
Nguyen Truong Thanh Son.., Houma, LA, USA Nguyen Thi Nga .., Empire, LA, USA
Le Van Truong Son .., Empire, LA, USA Nguyen Van Vuong .., Gretna, LA, USA
Le Ngoc Thanh Nhan .., Gretna, LA, USA Nguyen Hung Quoc ..Kenner, LA, USA
Tran Van Ngoc Thanh .., Empire, LA, USA Nguyen Trung Dao .., Kenner, LA, USA
Tran Van Luong .., Westwego, LA, USA Tran Thanh .., N.O, LA, USA
Le Van Thoa.., Westwego, LA, USA Le Van Thoa.., Wstwego, LA, USA
Tran Thi Luu .., Metairie, LA, USA Le Thi chung.., Metairie, LA, USA
Tran Dao .., N.O, LA. USA Le Van Truong .., Gretna, LA, USA
Le Thanh Sang.., Gretna, LA, USA Tran Van Anh .., Westwego, LA, USA
Le Van Chung Ngoc.., N.O., LA, USA Le Minh Than .., Kenner, LA, USA
Cao Vinh Hung (45), Sydney, Australia Cao Van Hai (50), Sydney, Australia
Ngo Thi Ngoc Bich (35), Sydney, Australia Tran Cao Manh..., Sydney, Australia
Nguyen Van Phat (52), Sydney, Australia Nguyen Ngoc (51), Sydney, Australia
Nguyen Phuong (27), Sydney, Australia Pham Son (28), Sydney, Australia
Nguyen Lyn (28), Sydney, Australia Tran Tho … CA, USA
Nguyen Thi …, CA. USA Nguyen Cuong …, CA, USA
LIST OF CONCERNED VIETNAMESE WORLDWIDE REGARDING CHINA’S CURRENT QUIET INVASION OF VIETNAM
LIST of signers: page 12
Le Tuyen …, CA, USA Christen Woetzel…, Virginia, USA
Mumman Hannah …, PEN, USA Francois Myre .., Canada
Desgranges Rechelle .., New Bru., Canada Ivt Rempojo …, Philippines
Jacinthe Lepage .., Mon, Quebec, Canada Dee Nikko.., Saigon, Viet Nam
Iso Emillo II …, Philippines Reiner Lindler…, Germany
Brown Glenn .., Nebraska, USA Boland Pam .., Georgia, USA
Robinson Elaine .., United Kingdom Bill C…, Germany
Rigopoupos Panagiotis .., Greece Moore N David .., CON, USA
Wirth Kris .., Idaho, USA Gaspard Catherine .., Belgium
Klein Steve.., Virginia, USA Tran Van Hoang (57), Sydney, Australia
Dung Ba (59), Sydney, Australia Tran Thi Tan (65), Sydney, Australia
Nguyen Van Dong (43), Sydney, Australia Cao Thi Bien (38), Sydney, Australia
Tran Thuy Duong (30), Sydney, Australia Ha Therese (33), Sydney, Australia
Ha Martin (28), Sydney, Australia Tran Van Son (42), Sydney, Australia
Tran Van Thanh (40), Sydney, Australia Lieu Quang (65), Sydney, Australia
Vu Thi Gon (57), Sydney, Australia Lieu Mary .., Sydney, Australia
Tran Thi Bich (40), Sydney, Australia Tran Thi Diem (38), Sydney, Australia
Tran Thi Trinh (35), Sydney, Australia Tran Thi Na (22), Sydney, Australia
Hoang Thi Anh (60), Sydney, Australia Nguyen Van Ca …, Sydney, Australia
Tran Van Hung .., Sydney, Australia Nguyen Thi Kim Dung .., Sydney, Australia
Nguyen Van Phi .., Sydney, Australia Vu Thi Hoan .., Sydney, Australia
Chu Long Con .., Sydney, Australia Nguyen Ngoc Sinh .., Sydney, Australia
Nguyen Van Dinh .., Sydney, Australia Tran Andy …, Sydney, Australia
Tran Ngoc Anh …, Sydney, Australia Nguyen Van Nghia .., Sydney, Australia
Lam Anh Kiet .., Sydney, Australia Vu Duc Thang …, Sydney, Australia
Tran Van Toan …, Sydney, Australia Nguyen Van Thanh…, Da Lat, Viet Nam
Bui Van Tam (72), Sydney, Australia Bui Thi Ngoc Hong (74), Sydney, Australia
Nguyen Andy.., Sydney, Australia Le Hung…, Ontario, Canada
Nguyen Thang .., Garden Grove, CA, USA Doan Thu …, CA, USA
Ngo Ngoc …, Portland, Oregon, USA Nguyen Thanh .., Euless, TX, USA
Nguyen Minh Hien ..,Colorado, USA Newgene Kenny .., Arkansas, USA
Nguyen Tuan .., Sai Gon, Viet Nam Dao An …, Ha Noi, Viet Nam
Nguyen Huong .., Sai Gon, Viet Nam Le Minh Thu (24), NSW, Australia
Duong Thu Ha .., Garden, USA Vo Van Trung .., Sydney, Australia
Do duy Anh (44), Sydney, Australia Nguyen Van Cuong (46), Sydney, Australia
Pham C T (49), Sydney, Australia Tran Huu Danh (56), Sydney, Australia
Ngo A. N. (50), Sydney, Australia Le Thi Chau (68), Sydney, Australia
Nguyen Thi Thanh (68), Sydney, Australia Nguyen Hung Loi (28), Sydney, Australia
Nguyen Huu Nghia (70), Sydney, Australia Le Thi Xuan (66), Sydney, Australia
Vu Thi Quy (54), Sydney, Australia Dao Binh Khiem (58), Sydney, Australia
Lam Van Nhut .., Sydney, Australia Nguyen Van Tiet …, Sydney, Australia
Pham Thanh Hai (51), Sydney, Australia Do Tan Hong (60), Sydney, Australia
Hoang Ngoc Thanh (43), Sydney, Australia Nguyen Xuan Dao (39), Sydney, Australia
LIST OF CONCERNED VIETNAMESE WORLDWIDE REGARDING CHINA’S CURRENT QUIET INVASION OF VIETNAM
LIST of signers: page 13
Nguyen Mai Khanh (22), Sydney, Australia Nguyen Thi Mai (38), Sydney, Australia
Tran N. Chuc (40), Sydney, Australia Tran V. Nam (74), Sydney, Australia
Tran Ngoc An (38), Sydney, Australia Truong Quoc nam (35), Sydney, Australia
Tran Van Minh (31), Sydney, Australia Ly Houv Keng (28), Sydney, Australia
Nguyen Quoc (34), Sydney, Australia Ma Hong San .., Sydney, Australia
Nguyen Lan Chau (21), Sydney, Australia Pham Tham (22), Sydney, Australia
Truong Michael (23), Sydney, Australia Truong Halen …, Sydney, Australia
Diep Bao Lien (59), Sydney, Australia Ho Manh Nhon (57), Stuttgart, Germany
Nguyen Hoan Phuc (23), Sydney, Australia Chau Cong Khanh (50), Sydney, Australia
Tran Kim Ngan (52), Sydney, Australia Nguyen B. Van (69), Sydney, Australia
Ta Ngoc Khoi (53), Sydney, Australia Lang Minh Long (51), Sydney, Australia
Do Thi Ngoc Nhung (51), Sydney, Australia Tran Van Hung (70), Sydney, Australia
Huynh Nghia Minh(75), Sydney, Australia Tran Thi Phung (75), Sydney, Australia
Vi Van Vien (71), Sydney, Australia La Tien Ngoc (33), Sydney, Australia
Le Van Nam (75), Sydney, Australia Chau Van De (48), Sydney, Australia
Kieu Thi Ngoai (48), Sydney, Australia Tran Trac (67), Sydney, Australia
Pham Minh Hieu (57), Sydney, Australia Tran Ngoc Long(36), Sydney, Australia
Nguyen Hoang Hai (50), Sydney, Australia Pam Thi thanh Nga (45), Sydney, Australia
Pham Van Binh (60), Sydney, Australia Nguyen Thi Ha (58), Sydney, Australia
Nguyen Van Hai (45), Sydney, Australia Pham Van Chien (59), Sydney, Australia
Nguyen Thi Ngoc Huong 42), Sydney, Australia Le Manh Hung (41), Sydney, Australia
Dang Thanh (67), Sydney, Australia Tran Van Khin (48), Sydney, Australia
Tran Tony (20), Sydney, Australia Le Thi Binh (40), Sydney, Australia
Nguyen Ngoc Lan (67), Sydney, Australia Nguyen Van No (69), Sydney, Australia
Dinh Thi Thia (69), Sydney, Australia Huynh Van Thuong (42), Sydney, Australia
Nguyen Do Hung .., Rockville, MD, U.S.A Nguyen Ngoc Lien …, Paris, France
Le Van Thuan …, Sydney, Australia Vu Van Uy (68), Sydney, Australia
Dang Thi Che (56), Sydney, Australia Vu Thanh Binh (40). Sydney, Australia
Thanh Quang (38), Sydney, Australia Vu Nguyet (29), Sydney, Australia
Vu Ngon (31), Sydney, Australia Thanh Thuy (50), Sydney, Australia
Tran Phuc Hung (60), Sydney, Australia Trinh Thi Nhan (55), Sydney, Australia
Nguyen Paul (80), Sydney, Australia Nguyen Thi Dung (48), Sydney, Australia
Nguyen Van Thuan (52), Sydney, Australia Nguyen Van Hieu (55), Sydney, Australia
Nguyen Thi Hue (67), Sydney, Australia Nguyen Thanh Long (46), Sydney, Australia
Pham Minh Man (40), Sydney, Australia Nguyen Van Duc (49), Sydney, Australia
Chau Van Phuong (40), Sydney, Australia Tang Sou (55), Sydney, Australia
Nguyen Ngoc Long (69), Sydney, Australia Huynh Tan (70), Sydney, Australia
Tran Chuong (71), Sydney, Australia Le Thi Thu (72), Sydney, Australia
Truong Kim Phung (69), Sydney, Australia Le Cong Hai (77), Sydney, Australia
Huyen Tan Thanh (45), Sydney, Australia Nguyen Thanh Tai (69), Sydney, Australia
Le Kim Anh (60), Sydney, Australia Nguyen Tien Chau (61), Sydney, Australia
Pham Thai Vien (57), Sydney, Australia Tran Van Tu (67), Sydney, Australia
Pham Thi Thu Yen (40), Sydney, Australia Dam Thoa Chau (56), Sydney, Australia
LIST OF CONCERNED VIETNAMESE WORLDWIDE REGARDING CHINA’S CURRENT QUIET INVASION OF VIETNAM
LIST of signers: page 14
Nguyen Bay (64), Sydney, Australia Bui Thi Nhan (34), Sydney, Australia
Nguyen Thi Dang (35), Sydney, Australia Nguyen Thi Đăng (33), Sydney, Australia
Van Tan Thach (58), Sydney, Australia Van Thi Thai (54), Sydney, Australia
Nguyen Van Hoang (55), Sydney, Australia Tran Ngoc Chanh (47), Sydney, Australia
Nguyen Duy Te (48), Sydney, Australia Nguyen Nina (49), Sydney, Australia
Nguyen My Tien (50), Sydney, Australia Nguyen Julie (51), Sydney, Australia
Nguyen Chau Doan (52), Sydney, Australia Nguyen Tam My (53), Sydney, Australia
Nguyen Dac khang (54), Sydney, Australia Ngo Thi H. P. (55), Sydney, Australia
Nguyen Tony (56), Sydney, Australia Nguyen Thanh Nga (52), Sydney, Australia
Nguyen Van Phi (64), Sydney, Australia Tran Van Tien (65), Sydney, Australia
Nguyen Khoa (57), Sydney, Australia Nguyen Van Tu (49), Sydney, Australia
Bui Hien …, Melbourne, Victoria, Australia Nguyen The Ngoc Vy.., Mesa, AZ, USA
Nguyen The Vinh Hien.., Mesa, AZ, USA Nguyen Ngoc Yen.., Mesa, AZ, USA
SongSaMol Mongka Thamakul.., Mesa, AZ, USA Michael T .., Liverpool, NSW, Australia
Nora Gilbertson .., MN, USA Hay Tadros .., Alexandra, Egypt
Eugene L .., Bel, UK K . H . Adelaide, Australia
Raft Turczynski .., Thuringia, Germany Da . N. ..Melbourne, Australia
Kim N. .., Melbourne, Australia X . V . …. Melbourne, Australia
Nobert L . .., Canberra, Australia Do van Tai (47), Brisbane, Australia
Do Thi Quyen (44), Brisbane, Australia Do Van Trung (50), Brisbane, Australia
Tran Thi Thanh (54), Sydney, Australia Nguyen Do Khac (51), Sydney, Australia
Ho Chi Tai (42), Sydney, Australia Hoang van Thuan (39), Melbourne, Australia
Nguyen Ai Van, (52), Sydney, Australia Lý Thanh Tu (56), Sydney, Australia
Ly Thi Ba (52), Sydney, Australia Nguyen Van Nghia (46), Sydney, Australia
Le Thi Nhan (57), Sudney, Australia Ho Ba Dinh (62) Melbourne, Australia
Le thi Thuy (37), Sydney, Australia Nguyen Dinh Nhan (48), TX, USA
Nguyen Do Quang …, Louisiana, USA Nguyen Do thinh …, Louisiana, USA
Dinh Van Thu …, Sydney, Australia Nguyen Dai Thanh (51), Sydney, Australia
Trinh Thanh Tai (58), Sydney, Australia Trinh Thanh Tri (54), Sydney, Australia
Trinh Than Duc (52), Sydney, Australia Nguyen Tan Dung (38), Sydney, Australia
Nguyen Lai…, Florida, USA Nguyen Thi Tu…, San Jose, CA, USA
Ho Hoang Tien…, San Jose, Ca, USA Tran Phu…, Melbourne, Australia
Nguyen Thi Tien…, Louisiana, USA Le Ngoc Anh…, LA, USA
Tran Dai Tai …, Auckland, New Zealand Tran thi Thanh …, Auckland, New Zealand
Doan Thu Tam …, Sydney, Australia Doan Van Tu.., Sydney, Australia
Phan Qui Duc…, Sydney, Australia Phan Thanh Phong…, Sydney, Australia
Nguyen Ngoc Can (53), Sydney, Australia Nguyen Thi Tai (50), Sydney, Australia
Nguyen Ngoc Anh (48), Sydney, Australia Ho Thi Ba…, Victoria, Australia
Ho Hoang Thanh…, Victoria, Australia Dinh Thi Thu Nga.., Sydney, Australia
Dinh Thi Thu Nguyet…, Sydney, Australia Le Dinh Toan.., Sydney, Australia
Nguyen Huy Hoang…,Sydney, Australia Nguyen Hoang Duc.., Sydney, Australia
LIST OF CONCERNED VIETNAMESE WORLDWIDE REGARDING CHINA’S CURRENT QUIET INVASION OF VIETNAM
LIST of signers: page 15
Thai Van Hung (48), Sydney, Australia Thai Van Anh (42), Sydney, Australia
Nguyen Viet…, Sydney, Australia Nguyen Tai …, Sydney, Australia
Trinh Tien Duc… Victoria, Australia Trinh Xuan Thu …, Victoria, Australia
Phan Van Hon (51), Sydney, Australia Vo Huu Tho (47), Sydney, Australia
Lu Thanh Tam (59), Sydney, Australia Pham Van Hinh .., Sydney, Australia
Pham Phuong Thao …, Sydney, Australia Tran Thi Le (51), Sydney, Australia
Le Van So (51), Sydney, Australia Le Van Chanh (55), Sydney, Australia
Nguyen Van Duong (64), Sydney, Australia Le Manh Tuan (49), Sydney, Australia
Do Cuong (40), Sydney, Australia Do Tuan (40), Sydney, Australia
Tran Van Ba …, Sydney, Australia Tran Quoc Viet …, Sydney, Australia
Bang Lam Hon (45), Sydney, Australia Tran Ngoc Tue (40), Sydney, Australia
Doan Toan An (37), Sydney, Australia Tran Minh Thao (54), Sydney, Australia
Le Van Son (60), Sydney, Australia Nguyen Van Thanh (79), Sydney, Australia
Nguyen Van Thuan (72), Sydney, Australia Nguyen Van hau (69), Sydney, Australia
Nguyen Van Hoang (45), Sydney, Australia Nguyen Van Hong (70), Sydney, Australia
Nguyen Thi tuyet Mai (38), Sydney, Australia Nguyen thi Tam (56), Sydney, Australia
Nguyen Van Toai…, Washington DC, USA . . . . .Tran Kieu Nga …, Washington DC, USA
Date: Oct 31, 2009
Wednesday, October 28, 2009
DECLARATION OF A GROUP OF CONCERNED FORMER VIETNAMESE UNIVERSITY STUDENTS IN NEW ZEALAND (update list of signers)
.
DECLARATION OF A GROUP OF CONCERNED FORMER VIETNAMESE UNIVERSITY STUDENTS IN NEW ZEALAND REGARDING UNLAWFUL ACTS OF CHINESE NAVY AGAINST VIETNAMESE FISHERMEN IN THE EAST SEA
(AKA SOUTH CHINA SEA)
Recently Chinese naval forces have increased their bullying and unlawful acts of aggression against Vietnamese fishermen in the East Sea. They brazenly ordered the fishermen to stop fishing in the waters hitherto considered part of Vietnamese territory. Chinese war vessels have unlawfully confiscated the catches and boats belonging to the Vietnamese fishermen. They even arrested and brutalized the fishermen and held them for ransom, euphemistically called “fines” by the Chinese. Furthermore, they videoed the chase, the capture, and the brutalization of the fishermen and then showed the videos in China and in international media with the express purpose of gloating about their “victories” and intimidating the Vietnamese people (http://mil.news.sina.com.cn/2009-07-02/0844557400.html). The latest illustration of Chinese brutality and criminality involved the following event. Around 1:30 a.m. of July 15, 2009, an unidentified (read: Chinese) vessel deliberately rammed a Vietnamese fishing boat, causing it to sink and injury to the nine fishermen on board. The unidentified vessel then raced away in the darkness. This attempted act of premeditated murder was truly reprehensible.
We strongly condemn these expansionist and unlawful acts of aggression of China. The demands for ransom from the Chinese government are naked acts of piracy. We bring them to the attention of the international community and demand that China:
1. Stop immediately all expansionist and unlawful acts of aggression against the Vietnamese fishermen mentioned above.
2. Release immediately all detained Vietnamese fishermen and their boats, pay in full the damages to the boats and the values of the confiscated catches.
We are very disappointed with the response to date of the Vietnamese government regarding the expansionist and unlawful acts of China. So far, the response has been muted and timid which results in continuing and increasing aggression on the part of China.
A government has a sacred duty to defend the territorial integrity of the country it governs and to protect its citizens from acts of unprovoked and unlawful aggression and violence from other countries. A government that fails or refuses to do so is deemed to lose its legitimacy in the eyes of its citizens. It also loses respect in the international community.
Vietnam is not a vassal, tributary state of China. Vietnam is a sovereign country; as such, it must act like one.
We, the undersigned, the expatriate Vietnamese once studied at New Zealand universities, are reacting to the events in the East Sea with increasing concern and outrage and urging the Vietnamese government to do something more forceful and effective in order to regain its legitimacy among its citizens and the respect from other countries, especially Vietnam’s neighbours.
Date: 20th July 2009
Co-sign:
Quang Long Le (University of Canterbury) Thi Ngoc Bich Tran (University of Canterbury)
Van Thanh Nguyen (The University of Auckland) Khoa Ba Ngo (Victoria University of Wellington)
Hung Nguyen (University of Canterbury) Phan Long Pham (The University of Auckland)
Van Tuyet Duong (University of Canterbury) Van Xa Nguyen (The University of Auckland)
Van Tu Nguyen (University of Canterbury) Thu Lieu Le (University of Canterbury)
Mai Chi Thi Nguyen (University of Canterbury) Danh Ngon Nguyen (University of Canterbury)
Mai Van Tran (Massey University) Phuong Tran (Massey University)
Thị Nhung Do (Victoria University of Wellington) Khanh Tuoc Trinh (University of Canterbury)
Hai Nguyen (University of Otago) Dieu Huong Tran ( University of Canterbury)
Dang Hoang Le (University of Canterbury) Tuyet Huynh Le (The University of Auckland)
Huu Han Huynh ( Massey university) Chau Minh Tran (Victoria University)
Gia Tuyen Do ( University of Canterbury) Hung Nguyen ( The University of Auckland)
The Hung Vu (University of Otago) Quyet Vu (Victoria University Wellington)
Triet Minh Ngo (The University of Auckland) Van Toai Nguyen ( University of Canterbury)
Kieu Nga Tran ( Lincoln University )
DECLARATION OF A GROUP OF CONCERNED FORMER VIETNAMESE UNIVERSITY STUDENTS IN NEW ZEALAND REGARDING UNLAWFUL ACTS OF CHINESE NAVY AGAINST VIETNAMESE FISHERMEN IN THE EAST SEA
(AKA SOUTH CHINA SEA)
Recently Chinese naval forces have increased their bullying and unlawful acts of aggression against Vietnamese fishermen in the East Sea. They brazenly ordered the fishermen to stop fishing in the waters hitherto considered part of Vietnamese territory. Chinese war vessels have unlawfully confiscated the catches and boats belonging to the Vietnamese fishermen. They even arrested and brutalized the fishermen and held them for ransom, euphemistically called “fines” by the Chinese. Furthermore, they videoed the chase, the capture, and the brutalization of the fishermen and then showed the videos in China and in international media with the express purpose of gloating about their “victories” and intimidating the Vietnamese people (http://mil.news.sina.com.cn/2009-07-02/0844557400.html). The latest illustration of Chinese brutality and criminality involved the following event. Around 1:30 a.m. of July 15, 2009, an unidentified (read: Chinese) vessel deliberately rammed a Vietnamese fishing boat, causing it to sink and injury to the nine fishermen on board. The unidentified vessel then raced away in the darkness. This attempted act of premeditated murder was truly reprehensible.
We strongly condemn these expansionist and unlawful acts of aggression of China. The demands for ransom from the Chinese government are naked acts of piracy. We bring them to the attention of the international community and demand that China:
1. Stop immediately all expansionist and unlawful acts of aggression against the Vietnamese fishermen mentioned above.
2. Release immediately all detained Vietnamese fishermen and their boats, pay in full the damages to the boats and the values of the confiscated catches.
We are very disappointed with the response to date of the Vietnamese government regarding the expansionist and unlawful acts of China. So far, the response has been muted and timid which results in continuing and increasing aggression on the part of China.
A government has a sacred duty to defend the territorial integrity of the country it governs and to protect its citizens from acts of unprovoked and unlawful aggression and violence from other countries. A government that fails or refuses to do so is deemed to lose its legitimacy in the eyes of its citizens. It also loses respect in the international community.
Vietnam is not a vassal, tributary state of China. Vietnam is a sovereign country; as such, it must act like one.
We, the undersigned, the expatriate Vietnamese once studied at New Zealand universities, are reacting to the events in the East Sea with increasing concern and outrage and urging the Vietnamese government to do something more forceful and effective in order to regain its legitimacy among its citizens and the respect from other countries, especially Vietnam’s neighbours.
Date: 20th July 2009
Co-sign:
Quang Long Le (University of Canterbury) Thi Ngoc Bich Tran (University of Canterbury)
Van Thanh Nguyen (The University of Auckland) Khoa Ba Ngo (Victoria University of Wellington)
Hung Nguyen (University of Canterbury) Phan Long Pham (The University of Auckland)
Van Tuyet Duong (University of Canterbury) Van Xa Nguyen (The University of Auckland)
Van Tu Nguyen (University of Canterbury) Thu Lieu Le (University of Canterbury)
Mai Chi Thi Nguyen (University of Canterbury) Danh Ngon Nguyen (University of Canterbury)
Mai Van Tran (Massey University) Phuong Tran (Massey University)
Thị Nhung Do (Victoria University of Wellington) Khanh Tuoc Trinh (University of Canterbury)
Hai Nguyen (University of Otago) Dieu Huong Tran ( University of Canterbury)
Dang Hoang Le (University of Canterbury) Tuyet Huynh Le (The University of Auckland)
Huu Han Huynh ( Massey university) Chau Minh Tran (Victoria University)
Gia Tuyen Do ( University of Canterbury) Hung Nguyen ( The University of Auckland)
The Hung Vu (University of Otago) Quyet Vu (Victoria University Wellington)
Triet Minh Ngo (The University of Auckland) Van Toai Nguyen ( University of Canterbury)
Kieu Nga Tran ( Lincoln University )
BẢN TUYÊN BỐ CỦA MỘT NHÓM CỰU SINH VIÊN VIỆT NAM TẠI TÂN TÂY LAN (cập nhật danh sách ký tên)
.
BẢN TUYÊN BỐ CỦA MỘT NHÓM CỰU SINH VIÊN VIỆT NAM TẠI TÂN TÂY LAN PHẢN ĐỐI HÀNH ĐỘNG PHI PHÁP CỦA HẢI QUÂN TRUNG QUỐC ĐỐI VỚI NGƯ PHỦ VIỆT NAM TẠI BIỂN ĐÔNG.
Trong thời gian gần đây hải quân Trung Quốc đã gia tăng các hành động cường quyền bá đạo đối với ngư dân Việt Nam tại Biển Đông. Họ ngang nhiên ra lệnh ngăn cấm đánh bắt hải sản bất chấp luật pháp quốc tế về lãnh hải tại những vùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam. Trung Quốc đã cho tàu chiến rượt bắt thuyền đánh cá và tịch thu hải sản đánh bắt được của ngư phủ Việt Nam, cầm tù , đối xử rất tồi tệ, hạ nhục ngư phủ Việt và đòi tiền chuộc. Tệ hơn nữa, Trung Quốc cho quay phim những cảnh đuổi bẳt, đàn áp ngư phủ Việt Nam, huênh hoang cho là thành tích chiến thắng của hải quân bảo vệ biên phòng Trung Quốc và cho phổ biến trên các hệ thống truyền hình trong nước và trên các mạng internet ngoài nước để lăng mạ, hạ nhục ngư phủ và nhân dân Việt Nam.
(http://mil.news.sina.com.cn/2009-07-02/0844557400.html)
Mới đây, sự kiện một tàu lạ (ngầm chỉ tàu Trung Quốc) đâm tàu đánh cá của ngư dân Việt Nam vừa xảy ra lúc sáng sớm ngày 15-07-2009, đã đánh chìm tàu và gây thương tích 9 ngư dân Việt Nam và vội vàng chạy trốn trong bóng tối. Hành động tội ác giết người có chủ đích trước của tàu thuyền Trung Quốc cần phải bị nguyền rủa và lên án trước công luận.
Chúng tôi cực lực phản đối những hành động hiếu chiến, sát nhân của tàu thuyền và hải quân Trung Quốc đối với ngư phủ Việt Nam vì đó là những hành động của những nhóm hải tặc thường khủng bố và cướp bóc tàu thuyền của ngư phủ đang hành nghề trên vùng biển lâu đời của Việt Nam.
Chúng tôi đòi hỏi Trung Quốc:
1. Phải ngưng tức thì hành động dã man có tình cách khủng bố đối với ngư phủ Việt Nam trên biển Đông trong lãnh hải Việt Nam hay quốc tế.
2. Phải thả ngay những ngư phủ Việt Nam, trả lại toàn bộ ngư thuyền và ngư cụ và bối thường thiệt hại vật chất, số hải sản bị cướp đoạt, hay mất cắp gây ra bởi hải quân Trung Quốc.
Chúng tôi vô cùng thất vọng với thái độ của Nhà Nước Việt Nam trước những hành động khủng bố ngang ngược và thô bạo của hải quân Trung Quốc. Nhà Nước Việt Nam đã không làm tròn trách nhiệm của một chánh quyền đại diện một quốc gia độc lập trước những hành động của hải quân Trung Quốc cố ý bắt giữ và cướp đoạt tài sản của ngư dân Việt Nam đang làm ăn chính đáng trong vùng biển của Việt Nam. Nhà Nước Việt Nam đã không quan tâm đến sự an nguy của những người dân khi họ bị bắt bớ và bị hành hạ một cách phi pháp bởi ngoại bang. Nhà Nước Việt Nam đã tự mình hủy diệt sự chính danh và lòng tin tưởng trước toàn dân và đã đánh mất đi sự nể trọng của cộng đồng thế giới.
Việt Nam không phải là một lãnh địa, một tỉnh của Trung Quốc mà là một Quốc Gia với truyền thống hào hùng luôn luôn bảo vệ sự độc lập và toàn vẹn lãnh thổ của người dân Việt. Nhà Nước Việt Nam phải có hành động tương xứng với trách nhiệm phục vụ Quốc Gia Viêt Nam, đặt Tổ Quốc và Nhân Dân trên tư lợi của đảng cộng sản.
Chúng tôi, những người ký tên dưới đây, cựu sinh viên Việt Nam du học tại Tân Tây Lan, vô cùng quan tâm và bất bình khi thấy Trung Quốc tiếp tục gây ra những sự kiện đau lòng cho những ngư dân Việt Nam trên Biển Đông.
Chúng tôi yêu cầu Nhà Nước Việt Nam phải nhanh chóng có phản ứng quyết liệt chống lại những hành động bắt bớ, lăng nhục và phạt vạ phi pháp của ngọai bang đối với dân Việt, tích cực giúp đỡ và bảo vệ các ngư dân bị ngược đãi để tạo lại niềm tin của toàn dân và sự cảm phục từ cộng đồng quốc tế, đặc biệt là những nước láng giềng.
Ngày 20. 07 .2009
Đồng ký tên:
Lê Quang Long (Đại Học Canterbury) Nguyễn Văn Thanh (Đại Học Auckland)
Ngô Khoa Bá (Đại học Victoria Wellington) Nguyễn Hùng (Đại Học Canterbury)
Phạm Phan Long (Đại Học Auckland) Dương Vân Tuyết (Đại Học Canterbury)
Nguyễn Văn Xá (Đại Học Auckland) Trần Thị Ngọc Bích (Đại Học Canterbury)
Nguyễn Văn Tư (Đại Học Canterbury) Lê Thu Liễu (Đại Học Canterbury)
Nguyễn Thị Mai Chi (Đại Học Canterbury) Nguyễn Danh Ngôn (Đại Học Canterbury)
Trần Phương (Đại Học Massey) Trần Văn Mai (Đại Học Massey)
Đỗ Thị Nhung (Đại Học Victoria Wellington) Nguyễn Hải (Đại Học Otago)
Lê Đăng Hoàng (Đại Học Canterbury) Huỳnh Hữu Hân (Đại Học Massey)
Đỗ Gia Tuyền (Đại Học Canterbury) Trịnh Khánh Tước (Đại Học Canterbury)
Trần Thị Diệu Hương (Đại Học Canterbury) Huỳnh Thị Yến Tuyết (Đại Học Auckland)
Trần Châu Minh (Đại Học Victoria Wellington) Nguyễn Hưng (Đại Học Auckland)
Vũ Thế Hùng (Đại Học Otago) Vũ Quyết (Đại Học Victoria Wellington)
Ngô Minh Triết (Đại Học Auckland) Nguyễn Văn Toại (Đại Học Canterbury)
Trần Kiều Nga (Đại học Lincoln)
BẢN TUYÊN BỐ CỦA MỘT NHÓM CỰU SINH VIÊN VIỆT NAM TẠI TÂN TÂY LAN PHẢN ĐỐI HÀNH ĐỘNG PHI PHÁP CỦA HẢI QUÂN TRUNG QUỐC ĐỐI VỚI NGƯ PHỦ VIỆT NAM TẠI BIỂN ĐÔNG.
Trong thời gian gần đây hải quân Trung Quốc đã gia tăng các hành động cường quyền bá đạo đối với ngư dân Việt Nam tại Biển Đông. Họ ngang nhiên ra lệnh ngăn cấm đánh bắt hải sản bất chấp luật pháp quốc tế về lãnh hải tại những vùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam. Trung Quốc đã cho tàu chiến rượt bắt thuyền đánh cá và tịch thu hải sản đánh bắt được của ngư phủ Việt Nam, cầm tù , đối xử rất tồi tệ, hạ nhục ngư phủ Việt và đòi tiền chuộc. Tệ hơn nữa, Trung Quốc cho quay phim những cảnh đuổi bẳt, đàn áp ngư phủ Việt Nam, huênh hoang cho là thành tích chiến thắng của hải quân bảo vệ biên phòng Trung Quốc và cho phổ biến trên các hệ thống truyền hình trong nước và trên các mạng internet ngoài nước để lăng mạ, hạ nhục ngư phủ và nhân dân Việt Nam.
(http://mil.news.sina.com.cn/2009-07-02/0844557400.html)
Mới đây, sự kiện một tàu lạ (ngầm chỉ tàu Trung Quốc) đâm tàu đánh cá của ngư dân Việt Nam vừa xảy ra lúc sáng sớm ngày 15-07-2009, đã đánh chìm tàu và gây thương tích 9 ngư dân Việt Nam và vội vàng chạy trốn trong bóng tối. Hành động tội ác giết người có chủ đích trước của tàu thuyền Trung Quốc cần phải bị nguyền rủa và lên án trước công luận.
Chúng tôi cực lực phản đối những hành động hiếu chiến, sát nhân của tàu thuyền và hải quân Trung Quốc đối với ngư phủ Việt Nam vì đó là những hành động của những nhóm hải tặc thường khủng bố và cướp bóc tàu thuyền của ngư phủ đang hành nghề trên vùng biển lâu đời của Việt Nam.
Chúng tôi đòi hỏi Trung Quốc:
1. Phải ngưng tức thì hành động dã man có tình cách khủng bố đối với ngư phủ Việt Nam trên biển Đông trong lãnh hải Việt Nam hay quốc tế.
2. Phải thả ngay những ngư phủ Việt Nam, trả lại toàn bộ ngư thuyền và ngư cụ và bối thường thiệt hại vật chất, số hải sản bị cướp đoạt, hay mất cắp gây ra bởi hải quân Trung Quốc.
Chúng tôi vô cùng thất vọng với thái độ của Nhà Nước Việt Nam trước những hành động khủng bố ngang ngược và thô bạo của hải quân Trung Quốc. Nhà Nước Việt Nam đã không làm tròn trách nhiệm của một chánh quyền đại diện một quốc gia độc lập trước những hành động của hải quân Trung Quốc cố ý bắt giữ và cướp đoạt tài sản của ngư dân Việt Nam đang làm ăn chính đáng trong vùng biển của Việt Nam. Nhà Nước Việt Nam đã không quan tâm đến sự an nguy của những người dân khi họ bị bắt bớ và bị hành hạ một cách phi pháp bởi ngoại bang. Nhà Nước Việt Nam đã tự mình hủy diệt sự chính danh và lòng tin tưởng trước toàn dân và đã đánh mất đi sự nể trọng của cộng đồng thế giới.
Việt Nam không phải là một lãnh địa, một tỉnh của Trung Quốc mà là một Quốc Gia với truyền thống hào hùng luôn luôn bảo vệ sự độc lập và toàn vẹn lãnh thổ của người dân Việt. Nhà Nước Việt Nam phải có hành động tương xứng với trách nhiệm phục vụ Quốc Gia Viêt Nam, đặt Tổ Quốc và Nhân Dân trên tư lợi của đảng cộng sản.
Chúng tôi, những người ký tên dưới đây, cựu sinh viên Việt Nam du học tại Tân Tây Lan, vô cùng quan tâm và bất bình khi thấy Trung Quốc tiếp tục gây ra những sự kiện đau lòng cho những ngư dân Việt Nam trên Biển Đông.
Chúng tôi yêu cầu Nhà Nước Việt Nam phải nhanh chóng có phản ứng quyết liệt chống lại những hành động bắt bớ, lăng nhục và phạt vạ phi pháp của ngọai bang đối với dân Việt, tích cực giúp đỡ và bảo vệ các ngư dân bị ngược đãi để tạo lại niềm tin của toàn dân và sự cảm phục từ cộng đồng quốc tế, đặc biệt là những nước láng giềng.
Ngày 20. 07 .2009
Đồng ký tên:
Lê Quang Long (Đại Học Canterbury) Nguyễn Văn Thanh (Đại Học Auckland)
Ngô Khoa Bá (Đại học Victoria Wellington) Nguyễn Hùng (Đại Học Canterbury)
Phạm Phan Long (Đại Học Auckland) Dương Vân Tuyết (Đại Học Canterbury)
Nguyễn Văn Xá (Đại Học Auckland) Trần Thị Ngọc Bích (Đại Học Canterbury)
Nguyễn Văn Tư (Đại Học Canterbury) Lê Thu Liễu (Đại Học Canterbury)
Nguyễn Thị Mai Chi (Đại Học Canterbury) Nguyễn Danh Ngôn (Đại Học Canterbury)
Trần Phương (Đại Học Massey) Trần Văn Mai (Đại Học Massey)
Đỗ Thị Nhung (Đại Học Victoria Wellington) Nguyễn Hải (Đại Học Otago)
Lê Đăng Hoàng (Đại Học Canterbury) Huỳnh Hữu Hân (Đại Học Massey)
Đỗ Gia Tuyền (Đại Học Canterbury) Trịnh Khánh Tước (Đại Học Canterbury)
Trần Thị Diệu Hương (Đại Học Canterbury) Huỳnh Thị Yến Tuyết (Đại Học Auckland)
Trần Châu Minh (Đại Học Victoria Wellington) Nguyễn Hưng (Đại Học Auckland)
Vũ Thế Hùng (Đại Học Otago) Vũ Quyết (Đại Học Victoria Wellington)
Ngô Minh Triết (Đại Học Auckland) Nguyễn Văn Toại (Đại Học Canterbury)
Trần Kiều Nga (Đại học Lincoln)
Sunday, October 25, 2009
MỜI CU LỜ LÀM THỦ TƯỚNG!
Mời cu Lờ làm thủ tướng
Nguyễn Quang Lập
Tối qua đi uống rượu về, mò vô nhà bác Ba Sàm thấy tin ông Philipp Roesler là người gốc Việt đầu tiên trong nội các Đức, sướng rêm, máu tự hào dân tộc nổi lên, dù đã say vẫn nốc hết ly rượu to, hút hết nửa bao thuốc mới chịu lên giường. Lên giường rồi vẫn không ngủ được, cứ nghĩ vẫn vơ, giá mình là bố Philipp Roesler, nghe tin này thì sẽ thế nào nhỉ? Mới nghĩ đến thế đã nước mắt dàn dụa.
Philipp Roesler phiên âm ra tiếng Việt là Phi lip Rơs lờ, người Việt mình thích nói tắt, gọi là cu Lờ cho nó đậm đà bản sắc dân tộc. Cu Lờ máu Việt toàn tòng, mới 36 tuổi đã làm bộ trưởng của một nước to đùng, dù biết bộ trưởng nước tây hôm nay nhậm chức hôm sau có thể mất chức, chứ không phải như ta, đã lên đến chức đó rồi thì cứ nhè vinh hoa phú quí mà thẳng tiến, thì cũng cứ sướng cái đã.
Mới hay cái môi trường nó quan trọng đến thế nào. Hoàn cảnh như cu Lờ nếu ở ta giỏi lắm cũng chỉ được như bác sĩ Sao Hồng ở Nha Trang, ngày đi rạch bụng người tối lên blog tán gái, thế là oách lắm rồi. Cái chân Viện trưởng cũng chả có, đừng nói Bộ trưởng Y tế, còn khuya.
Ở ta xem lý lịch, giá quê Cần Thơ, Bến Tre thì còn hy vọng chứ Khánh Hoà thì kẹt rồi, lại còn không cha không mẹ, không họ hàng thân thích, nói chuyện làm bộ trưởng khác nào đơm đó ngọn tre. Còn bảo làm bộ trưởng lúc 36 tuổi thì có đánh chết cũng chẳng dám mơ.
Tuổi ấy xưa Võ đại tướng đã làm bộ trưởng, xa hơn nữa cụ Trần Phú làm tổng bí thư lúc 24 tuổi, nhưng cái thời ấy đã đi vào dĩ vãng, ít có cơ may quay trở lại. Bây giờ nghe ông Hoàng Trung Hải 46 tuổi làm phó thủ tướng ai ai cũng mắt trợn mồm há, nói trẻ quá trẻ quá. Đừng nói 46 tuổi, năm sáu mươi tuổi vẫn cứ còn là trẻ, đến tuổi đái ướt quần rồi vẫn cứ còn trẻ như thường.
Thiên hạ bàn tán cả tháng nay về một ông nào đấy nói chỉ có tiến sĩ mới có khả năng đột phá tư duy. Chả biết tiến sĩ có đột phá tư duy hay không chứ tuổi trẻ có khả năng đột phá tư duy là cái chắc. Mình từ khi lớn khôn đến giờ đã hơn ba mươi năm, năm nào cũng nghe trên hô hào trẻ hoá trẻ hoá, trẻ hoá thế nào mà lực lượng đái ướt quần ngày càng phát triển rầm rộ, ghế nhỏ ghế to không chỗ nào là không có mấy ông đó chiếm giữ.
Mình uống rượu tán phét với mấy ông tổ chức, nói các ông tuyển cán bộ đừng có nhìn vào lý lịch, thời buổi chia tỉnh nhập tỉnh tùm lum, khai lại cái tuổi có gì là khó. Các ông cứ lùa tất cả vào toilet bảo đái, cứ ông nào đái ướt quần thì cấp ngay sổ hưu. Làm thế thật kiên quyết, bảo đảm có ít nhất 60% ghế trống dành cho tuổi trẻ.
Nói thật giá nước ta có vài mươi anh như Philipp Roesler, kẹt lắm thì năm bảy anh cũng được, giữ những vị trí quan trọng thì đất nước mình chắc sẽ khá lên nhiều. Một ông nhà văn nói chơi vui, nói lãnh đạo nước mình không có ai để mình gọi bằng thằng cả, toàn phải gọi bằng anh bằng ông bằng cụ, chán mớ đời.
Nghĩ đến đây bỗng nhiên mơ mình có cái quyền tuyển chọn lãnh đạo, lập tức chạy sang Đức gặp cu Lờ, nói ê cu, mày về giải quyết vụ Bauxite Tây Nguyên thật ngon lành, tao cho mày làm thủ tướng. Mày làm thủ tướng 5 năm nếu tham nhũng nước mình không còn là quốc nạn thì mày ưa gì làm nấy, tụi tao sẽ nhất tề gọi mày là Anh giai dân tộc, gọi thế cho nó máu.
Mơ thế thôi, chả chắc cu Lờ nó chịu nghe cho, dù gì đầu gà tây còn hơn má lợn ta. Vả lại cu Lờ có tài đến giời mà chạy đâu cũng đụng phải 16 chữ vàng thì làm được cái gì tốt. Nói thế để thông cảm sâu sắc với thủ tướng đương nhiệm, tuyệt không có ý gì khác, xin thành thật khai báo.
Nguồn: http://quechoablog.wordpress.com/2009/10/25/ng%C6%B0%E1%BB%9Di-g%E1%BB%91c-vi%E1%BB%87t-d%E1%BA%A7u-tien-lam-b%E1%BB%99-tr%C6%B0%E1%BB%9Fng-y-t%E1%BA%BF-lien-bang-d%E1%BB%A9c/#more-2271
Friday, October 23, 2009
INTRODUCTION OF BẢO TOÀN TỔ QUỐC WEB SITE
.
.
.
About the website Baotoantoquoc.org
Dear sons and daughters of Vietnam:
We set up the website http://baotoantoquoc.org as a forum for Vietnamese all over the world to express their deep concern of the acute threat from the Chinese, our historical and implacable foe, who are taking a step-by-step invasion and assimilation of our fatherland.
In this forum you can articulate your patriotism, voice your resistance to the Chinese, and categorically state your intention to regain the land at the border, the Paracel and Spratly Islands, and the maritime areas that the Communist China has taken from us as a result of the ineptitude and cooperation of the Vietnamese Communist Party (VCP), the current ruling clique of Vietnam. The VCP, in order to protect its own interests and those of its leaders, has brazenly ceded part of our fatherland to the expansionist Communist China. The leaders of the VCP are the modern day Trần Ích Tắc and Lê Chiêu Thống. ( Past Vietnamese traitors who collaborated with the Chinese to invade Vietnam in the 13th and 18th centuries)
Our ancestors successfully resisted the efforts of assimilation from the Chinese during the colonial period that lasted about a thousand years. Since then our forefathers have managed to repulse the invasions undertaken by the Chinese dynasties of Tống(Song), Nguyên(Yuan), Minh(Ming), and Thanh(Qing), and to preserve the territorial integrity of our land and sea. Now our country once again is facing the invasion of the Chinese. They have infiltrated into the top echelons of the VCP. They are persecuting and killing our fishermen at sea with impunity and are in the process of taking over our whole country by stealth without encountering any opposition from the VCP and the Vietnamese Government.
The current encroachment of the Chinese on our fatherland poses an unprecedented danger to the survival of our people because it has the tacit and undeclared support of the VCP leaders who are putting the alien and
brutal ideology of Communism above the interests of the Vietnamese.
That is why we have witnessed the spectacle of the current (and growing) estimated 100,000 Chinese laborers in Vietnam working in strategic mining and industrial locations where the local Vietnamese authorities are not authorized to enter, let alone the Vietnamese populace.
After taking over North Vietnam in 1954 and South Vietnam in 1975, the VCP has expropriated the properties of many common people. Many of these properties end up in the hands of the VCP leaders and their followers. Those Vietnamese who are not part of the VCP are viewed with suspicion and disrespect. The VCP simply does not care for the welfare of the common people. That is why the VCP has viewed with indifference the persecution and killing of the Vietnamese fishermen at the hands of the Chinese navy personnel. Worse still, the VCP has arrested and imprisoned those caring and patriotic Vietnamese who dared protest against the encroachment of the Chinese on our territories and their persecution and killing of our fishermen. Faced with that strange and illogical response of the VCP, we, the Vietnamese people, have to ask ourselves a question: To whom the VCP is serving, the Chinese or the Vietnamese people? Could it be that the VCP regards our fatherland as their private property and now it is repaying the Chinese of the war debts with the land and the sea that our forefathers have shed blood to bequeath to all of us?
The website http://baotoantoquoc.org belongs to all Vietnamese all over the world and across all generations. This is where we get together to fight against our perennial, historical, and implacable enemy from the North who has always been bent to conquer and assimilate us once and for all. This is where we expose the venality and selling of our fatherland by the VCP. Our fight will be long and arduous, but it is a just fight as we are fighting for the very survival of our country and our people.
We have inherited from our ancestors the unyielding, independent-minded spirit. We will not let Vietnam be like Xinjiang and Tibet. Please join us and utilize this forum as a weapon to fight for our country and our people:
1. To follow and publicize all activities of expansionism of the Chinese in Vietnam, as well as all acts of acquiescence of the VCP.
2. To follow and publicize all acts of criminality of the Chinese committed on the soil and sea of Vietnam and to expose the indifference and approval of the VCP with regard to these acts.
3. To suggest ways to counter the stealth invasion of the Chinese currently under way in Vietnam.
Our forefathers have left us with a proverb:
One single tree is not as high as a mountain
Three trees on top of one another can reach the height of a mountain
Sons and daughters of Vietnam, please join us in the fight to keep Vietnam from being a province of China. It is our responsibility to keep the land with the shape of letter S from falling into the hands of the Chinese. We have to do what our forefathers have done. They had no fear of the Chinese. They believed that it was possible to drive out the Chinese.
The time to fight is now. It is much easier to fight now than later. Look at Xinjiang and Tibet and learned from their situations. They didn’t resist when the Chinese were invading their countries. Now they are putting up some feeble resistance when they realize the Han Chinese are flooding their lands, that they are being outnumbered and assimilated, and that they have become strangers in their own lands, the lands that their ancestors have bequeathed to them
October 22, 2009
Founders of the website Preserving Territorial Integrity of Our Fatherland Vietnam ( http://baotoantoquoc.org )
Le Quang Long, New Zealand
Nguyen Hung, Australia
Ngo Khoa Ba, U.S.A
.
.
About the website Baotoantoquoc.org
Dear sons and daughters of Vietnam:
We set up the website http://baotoantoquoc.org as a forum for Vietnamese all over the world to express their deep concern of the acute threat from the Chinese, our historical and implacable foe, who are taking a step-by-step invasion and assimilation of our fatherland.
In this forum you can articulate your patriotism, voice your resistance to the Chinese, and categorically state your intention to regain the land at the border, the Paracel and Spratly Islands, and the maritime areas that the Communist China has taken from us as a result of the ineptitude and cooperation of the Vietnamese Communist Party (VCP), the current ruling clique of Vietnam. The VCP, in order to protect its own interests and those of its leaders, has brazenly ceded part of our fatherland to the expansionist Communist China. The leaders of the VCP are the modern day Trần Ích Tắc and Lê Chiêu Thống. ( Past Vietnamese traitors who collaborated with the Chinese to invade Vietnam in the 13th and 18th centuries)
Our ancestors successfully resisted the efforts of assimilation from the Chinese during the colonial period that lasted about a thousand years. Since then our forefathers have managed to repulse the invasions undertaken by the Chinese dynasties of Tống(Song), Nguyên(Yuan), Minh(Ming), and Thanh(Qing), and to preserve the territorial integrity of our land and sea. Now our country once again is facing the invasion of the Chinese. They have infiltrated into the top echelons of the VCP. They are persecuting and killing our fishermen at sea with impunity and are in the process of taking over our whole country by stealth without encountering any opposition from the VCP and the Vietnamese Government.
The current encroachment of the Chinese on our fatherland poses an unprecedented danger to the survival of our people because it has the tacit and undeclared support of the VCP leaders who are putting the alien and
brutal ideology of Communism above the interests of the Vietnamese.
That is why we have witnessed the spectacle of the current (and growing) estimated 100,000 Chinese laborers in Vietnam working in strategic mining and industrial locations where the local Vietnamese authorities are not authorized to enter, let alone the Vietnamese populace.
After taking over North Vietnam in 1954 and South Vietnam in 1975, the VCP has expropriated the properties of many common people. Many of these properties end up in the hands of the VCP leaders and their followers. Those Vietnamese who are not part of the VCP are viewed with suspicion and disrespect. The VCP simply does not care for the welfare of the common people. That is why the VCP has viewed with indifference the persecution and killing of the Vietnamese fishermen at the hands of the Chinese navy personnel. Worse still, the VCP has arrested and imprisoned those caring and patriotic Vietnamese who dared protest against the encroachment of the Chinese on our territories and their persecution and killing of our fishermen. Faced with that strange and illogical response of the VCP, we, the Vietnamese people, have to ask ourselves a question: To whom the VCP is serving, the Chinese or the Vietnamese people? Could it be that the VCP regards our fatherland as their private property and now it is repaying the Chinese of the war debts with the land and the sea that our forefathers have shed blood to bequeath to all of us?
The website http://baotoantoquoc.org belongs to all Vietnamese all over the world and across all generations. This is where we get together to fight against our perennial, historical, and implacable enemy from the North who has always been bent to conquer and assimilate us once and for all. This is where we expose the venality and selling of our fatherland by the VCP. Our fight will be long and arduous, but it is a just fight as we are fighting for the very survival of our country and our people.
We have inherited from our ancestors the unyielding, independent-minded spirit. We will not let Vietnam be like Xinjiang and Tibet. Please join us and utilize this forum as a weapon to fight for our country and our people:
1. To follow and publicize all activities of expansionism of the Chinese in Vietnam, as well as all acts of acquiescence of the VCP.
2. To follow and publicize all acts of criminality of the Chinese committed on the soil and sea of Vietnam and to expose the indifference and approval of the VCP with regard to these acts.
3. To suggest ways to counter the stealth invasion of the Chinese currently under way in Vietnam.
Our forefathers have left us with a proverb:
One single tree is not as high as a mountain
Three trees on top of one another can reach the height of a mountain
Sons and daughters of Vietnam, please join us in the fight to keep Vietnam from being a province of China. It is our responsibility to keep the land with the shape of letter S from falling into the hands of the Chinese. We have to do what our forefathers have done. They had no fear of the Chinese. They believed that it was possible to drive out the Chinese.
The time to fight is now. It is much easier to fight now than later. Look at Xinjiang and Tibet and learned from their situations. They didn’t resist when the Chinese were invading their countries. Now they are putting up some feeble resistance when they realize the Han Chinese are flooding their lands, that they are being outnumbered and assimilated, and that they have become strangers in their own lands, the lands that their ancestors have bequeathed to them
October 22, 2009
Founders of the website Preserving Territorial Integrity of Our Fatherland Vietnam ( http://baotoantoquoc.org )
Le Quang Long, New Zealand
Nguyen Hung, Australia
Ngo Khoa Ba, U.S.A
Wednesday, October 21, 2009
GIỚI THIỆU TRANG WEB BẢO TOÀN TỔ QUỐC
.
.
.
Chào các bạn:
Chúng tôi lập ra trang mạng http://baotoantoquoc.org với mục đích tạo một diễn đàn cho người Việt khắp nơi bày tỏ mối quan tâm sâu xa về hiện tình Tổ Quốc Việt Nam đang bị cộng sản Tàu, kẻ thù truyền kiếp, từng bước tiến hành mưu đồ xâm lược và đồng hóa như ông cha họ đã cố làm nhiều lần trong lịch sử giửa hai nước trải dài nhiều thế kỷ.
Trang mạng này là nơi các bạn có thể gióng lên tiếng nói yêu nước của mình, góp phần đánh động ý chí đấu tranh và thái độ dứt khoát không khoan nhượng để bảo vệ lãnh thổ và giành lại những phần đất vùng biên giới phía Bắc, vùng biển và các quần đảo Hoàng Sa Trường Sa đã bị cộng sản Tàu dùng võ lực và bá quyền chiếm đoạt. Nhà nước Cộng sản Việt Nam đã nhu nhược, ngu muội, trơ tráo dâng hiến cho cộng sản Tàu những phần giang sơn này. Đảng cộng sản Việt Nam và thuộc hạ chỉ vì lo khư khư bảo vệ quyền lợi riêng tư của đảng và phe nhóm của họ nên đã và tiếp tục nhẫn tâm bán đứng từng phần lãnh thổ Việt Nam cho bọn xâm lược bá quyền cộng sản Tàu. Họ là những Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống của thế kỷ 21.
Tổ tiên chúng ta đã từng vượt qua được các cuộc xâm lăng, đô hộ và đồng hóa của nhiều triều đại Tàu sau cả ngàn năm lịch sử; đã liên tiếp giữ nước giành lại độc lập; đã đánh đuổi quân Tống, Nguyên, Minh, Thanh, giữ toàn vẹn lãnh thổ và lãnh hải. Nay Tổ Quốc thân yêu của chúng ta đang bị lâm nguy do bọn bá quyền cộng sản Tàu đang trở lại thực hiện mưu đồ xâm lược. Họ đồng thời chi phối bịt miệng đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam, hành hạ không nương tay dân ta trên biển, đầu độc và đồng hóa dân ta trên đất liền.
Mối họa xâm lược lần này có cơ nguy trầm trọng hơn bao giờ hết. Đó là do đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam luôn sẵn sàng trực-tiếp tiếp-tay cho cộng sản Tàu thôn tính cõi bờ Nước Việt. Ô nhiễm với chủ nghĩa cộng sản lai căng, cộng sản Việt Nam đã đặt tình đồng chí và nghĩa vụ với cộng sản Tàu lên trên quyền lợi Tổ Quốc, lòng yêu quí quê hương và tình đồng bào. Cộng sản Việt nam dâng tặng không nuối tiếc đất đai và biển đảo cho các đồng chí cộng sản Tàu của họ để được bảo vệ và giúp đở củng cố quyền lực và ra tay đày đọa chính đồng bào của mình. Nhằm thủ lợi cho riêng đảng và bè lũ theo đảng, họ đã mù quáng hợp tác mời đón bá quyền cộng sản Tàu nhảy vào khắp lãnh thổ Việt Nam, ngang nhiên cho hằng vạn dân Tàu tự do vào sinh sống, nắm giữ khai thác các nguồn tài nguyên khoáng sản, quặng mỏ và chiếm giữ nhiều vùng trọng điểm về mặt kinh tế và an ninh quốc phòng. Họ đã không đặt sự an nguy của Tổ Quốc và đồng bào lên trên quyền lợi cùa đảng và thuộc hạ. Họ khiếp sợ và tùng phục cộng sản Tàu, chọn kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việt làm đồng chí anh em thân thiết, chỉ vì cùng họ tôn thờ chủ nghĩa cộng sản tàn ác vô nhân tính.
Sau hai lần cướp đoạt chánh quyền năm 1954 (miền Bắc) và năm 1975 (miền Nam), đảng cộng sản Việt Nam đã ngang nhiên tước đoạt tài sản, đất đai, cơ sở sản xuất của ngưới dân. Toàn dân bị đảng này xua đuổi hành hạ và phải sống cùng cực, làm tôi mọi cho họ. Đa số đồng bào không liên quan đến đảng,không đặt mình làm tay sai cho đảng cộng sản bị coi là kẻ thù hay thành phần xấu, có tội với chế độ và bị đối xử tồi tệ, bị tước đoạt quyền làm người. Chính vì đảng cộng sản Việt Nam vẫn luôn xem dân như cỏ rác, nên việc ngư dân Việt thường xuyên bị dân và lính cộng sản Tàu đánh đuổi, bắn giết, tống tiền, nhà nước cộng sản Việt Nam đương nhiên coi là việc bình thường vì họ cũng đã và đang thường xuyên làm như vậy với dân chúng trong nước. Do đó họ rất bình thản, an nhiên tự taị, không cần bênh vực, hay có hành động bảo vệ. Người dân trong nước vì uất ức và cảm thấy nhục nhã, đứng lên phản đối hành động bá quyền xâm lược của cộng sản Tàu thì lại bị chính nhà nước cộng sản Việt Nam ngăn cấm, khủng bố và bắt giam. Lòng yêu nước của dân chúng chống lại hành động xâm lược của bá quyền cộng sản Tàu lại bị đảng cộng sản Việt Nam coi là thế lực thù địch của họ và bị trù dập thật tàn tệ, hơn cả tội phạm hình sự.
Đảng cộng sản Việt Nam coi giang sơn Việt Nam là tài sản riêng của họ. Họ dùng như món quà và tùy tiện dâng hiến dần dần từng mảng đất nước cho bá quyền cộng sản Tàu, để trả công và trả nợ. Họ đã vô tư dâng hiến biển đảo (Hồ Chí Minh: năm 1958 qua thư của Phạm Văn Đồng), lãnh thổ vùng biên giới phía Bắc (Nồng Đức Mạnh: năm 1999, vùng Vịnh Bắc Bộ (Nồng Đức Mạnh: năm 2000), những khu vực tài nguyên thiên nhiên khoáng sản và quặng mỏ (mỏ than, quí kim, Bauxite-2009…).
Diễn đàn http://baotoantoquoc.org là của tất cả các bạn người Việt trong và ngoài nước thuộc mọi lứa tuổi. Đây là nơi chúng ta dùng làm mặt trận để cùng nhau chiến đấu chống lại kẻ thù truyền kiếp của dân tộc, bọn bá quyền cộng sản Tàu từ phương Bắc và tố giác hành động tôi mọi bán nước của đảng cộng sản Việt Nam. Cuộc chiến trường kỳ này rất cam go vì chúng ta không những chỉ phải đối đầu với bọn bá quyền cộng sản Tàu mà còn với những kẻ nội thù cộng sản Việt Nam mù quáng chạy theo một chủ nghĩa vong bản phi nhân đang tâm tiếp tay cho giặc cộng sản Tàu bán đứng Tổ Quốc.
Chúng ta, luôn mang trong người dòng máu bất khuất của Tổ Tiên, quyết không để cho bọn bành trướng bá quyền cộng sản Tàu ngang nhiên chiếm đọat Viêt Nam như họ đã từng chiếm Tân Cương, Tây Tạng ….Các bạn hãy cùng chúng tôi dùng diễn đàn này làm vũ khí đấu tranh cho Tổ Quốc và dân tộc:
1. Thường xuyên theo dõi và cự lực tố cáo những hành vi xâm lược của bá quyền cộng sản Tàu và hành động bán nước hại dân của đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam.
2. Thường xuyên quan sát và cực lực tố cáo những hành động phi pháp của bọn bá quyền cộng sản Tàu mà đảng cộng sản Việt Nam đã phớt lờ, hoặc tán đồng với ngoại bang xâm lược.
3. Tích cực góp ý và đề ra những phương cách đấu tranh nhằm bảo vệ Tổ Quốc Việt Nam mến yêu chống lại ý đồ xâm lược nham hiểm của bọn bá quyền cộng sản Tàu.
Tổ tiên chúng ta có câu ngạn ngữ:
Một cây làm chẳng nên non!
Ba cây chụm lại thành hòn núi cao!
Các bạn hãy cùng chúng tôi quyết tâm dựng lên dãy núi cao và hùng vĩ cho công cuộc bảo vệ Tổ Quốc Việt Nam. Lịch sử chống bá quyền phương Bắc của dân tộc Việt sẽ được chúng ta tiếp tục lập lại trong Thế Kỷ 21 này. Toàn dân Việt noi gương anh hùng và can trường của Tổ Tiên, chắc chắn sẽ đạt thành công trong cuộc đấu tranh chống lại bọn xâm lược cộng sảnTàu.
Ngày 22 tháng 10 năm 2009
Nhóm chủ trương trang mạng Bảo Toàn Tổ Quốc Việt Nam.
Lê Quang Long (New Zealand)
Ngô Khoa Bá (USA)
Nguyễn Hùng (Australia)
.
.
Chào các bạn:
Chúng tôi lập ra trang mạng http://baotoantoquoc.org với mục đích tạo một diễn đàn cho người Việt khắp nơi bày tỏ mối quan tâm sâu xa về hiện tình Tổ Quốc Việt Nam đang bị cộng sản Tàu, kẻ thù truyền kiếp, từng bước tiến hành mưu đồ xâm lược và đồng hóa như ông cha họ đã cố làm nhiều lần trong lịch sử giửa hai nước trải dài nhiều thế kỷ.
Trang mạng này là nơi các bạn có thể gióng lên tiếng nói yêu nước của mình, góp phần đánh động ý chí đấu tranh và thái độ dứt khoát không khoan nhượng để bảo vệ lãnh thổ và giành lại những phần đất vùng biên giới phía Bắc, vùng biển và các quần đảo Hoàng Sa Trường Sa đã bị cộng sản Tàu dùng võ lực và bá quyền chiếm đoạt. Nhà nước Cộng sản Việt Nam đã nhu nhược, ngu muội, trơ tráo dâng hiến cho cộng sản Tàu những phần giang sơn này. Đảng cộng sản Việt Nam và thuộc hạ chỉ vì lo khư khư bảo vệ quyền lợi riêng tư của đảng và phe nhóm của họ nên đã và tiếp tục nhẫn tâm bán đứng từng phần lãnh thổ Việt Nam cho bọn xâm lược bá quyền cộng sản Tàu. Họ là những Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống của thế kỷ 21.
Tổ tiên chúng ta đã từng vượt qua được các cuộc xâm lăng, đô hộ và đồng hóa của nhiều triều đại Tàu sau cả ngàn năm lịch sử; đã liên tiếp giữ nước giành lại độc lập; đã đánh đuổi quân Tống, Nguyên, Minh, Thanh, giữ toàn vẹn lãnh thổ và lãnh hải. Nay Tổ Quốc thân yêu của chúng ta đang bị lâm nguy do bọn bá quyền cộng sản Tàu đang trở lại thực hiện mưu đồ xâm lược. Họ đồng thời chi phối bịt miệng đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam, hành hạ không nương tay dân ta trên biển, đầu độc và đồng hóa dân ta trên đất liền.
Mối họa xâm lược lần này có cơ nguy trầm trọng hơn bao giờ hết. Đó là do đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam luôn sẵn sàng trực-tiếp tiếp-tay cho cộng sản Tàu thôn tính cõi bờ Nước Việt. Ô nhiễm với chủ nghĩa cộng sản lai căng, cộng sản Việt Nam đã đặt tình đồng chí và nghĩa vụ với cộng sản Tàu lên trên quyền lợi Tổ Quốc, lòng yêu quí quê hương và tình đồng bào. Cộng sản Việt nam dâng tặng không nuối tiếc đất đai và biển đảo cho các đồng chí cộng sản Tàu của họ để được bảo vệ và giúp đở củng cố quyền lực và ra tay đày đọa chính đồng bào của mình. Nhằm thủ lợi cho riêng đảng và bè lũ theo đảng, họ đã mù quáng hợp tác mời đón bá quyền cộng sản Tàu nhảy vào khắp lãnh thổ Việt Nam, ngang nhiên cho hằng vạn dân Tàu tự do vào sinh sống, nắm giữ khai thác các nguồn tài nguyên khoáng sản, quặng mỏ và chiếm giữ nhiều vùng trọng điểm về mặt kinh tế và an ninh quốc phòng. Họ đã không đặt sự an nguy của Tổ Quốc và đồng bào lên trên quyền lợi cùa đảng và thuộc hạ. Họ khiếp sợ và tùng phục cộng sản Tàu, chọn kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việt làm đồng chí anh em thân thiết, chỉ vì cùng họ tôn thờ chủ nghĩa cộng sản tàn ác vô nhân tính.
Sau hai lần cướp đoạt chánh quyền năm 1954 (miền Bắc) và năm 1975 (miền Nam), đảng cộng sản Việt Nam đã ngang nhiên tước đoạt tài sản, đất đai, cơ sở sản xuất của ngưới dân. Toàn dân bị đảng này xua đuổi hành hạ và phải sống cùng cực, làm tôi mọi cho họ. Đa số đồng bào không liên quan đến đảng,không đặt mình làm tay sai cho đảng cộng sản bị coi là kẻ thù hay thành phần xấu, có tội với chế độ và bị đối xử tồi tệ, bị tước đoạt quyền làm người. Chính vì đảng cộng sản Việt Nam vẫn luôn xem dân như cỏ rác, nên việc ngư dân Việt thường xuyên bị dân và lính cộng sản Tàu đánh đuổi, bắn giết, tống tiền, nhà nước cộng sản Việt Nam đương nhiên coi là việc bình thường vì họ cũng đã và đang thường xuyên làm như vậy với dân chúng trong nước. Do đó họ rất bình thản, an nhiên tự taị, không cần bênh vực, hay có hành động bảo vệ. Người dân trong nước vì uất ức và cảm thấy nhục nhã, đứng lên phản đối hành động bá quyền xâm lược của cộng sản Tàu thì lại bị chính nhà nước cộng sản Việt Nam ngăn cấm, khủng bố và bắt giam. Lòng yêu nước của dân chúng chống lại hành động xâm lược của bá quyền cộng sản Tàu lại bị đảng cộng sản Việt Nam coi là thế lực thù địch của họ và bị trù dập thật tàn tệ, hơn cả tội phạm hình sự.
Đảng cộng sản Việt Nam coi giang sơn Việt Nam là tài sản riêng của họ. Họ dùng như món quà và tùy tiện dâng hiến dần dần từng mảng đất nước cho bá quyền cộng sản Tàu, để trả công và trả nợ. Họ đã vô tư dâng hiến biển đảo (Hồ Chí Minh: năm 1958 qua thư của Phạm Văn Đồng), lãnh thổ vùng biên giới phía Bắc (Nồng Đức Mạnh: năm 1999, vùng Vịnh Bắc Bộ (Nồng Đức Mạnh: năm 2000), những khu vực tài nguyên thiên nhiên khoáng sản và quặng mỏ (mỏ than, quí kim, Bauxite-2009…).
Diễn đàn http://baotoantoquoc.org là của tất cả các bạn người Việt trong và ngoài nước thuộc mọi lứa tuổi. Đây là nơi chúng ta dùng làm mặt trận để cùng nhau chiến đấu chống lại kẻ thù truyền kiếp của dân tộc, bọn bá quyền cộng sản Tàu từ phương Bắc và tố giác hành động tôi mọi bán nước của đảng cộng sản Việt Nam. Cuộc chiến trường kỳ này rất cam go vì chúng ta không những chỉ phải đối đầu với bọn bá quyền cộng sản Tàu mà còn với những kẻ nội thù cộng sản Việt Nam mù quáng chạy theo một chủ nghĩa vong bản phi nhân đang tâm tiếp tay cho giặc cộng sản Tàu bán đứng Tổ Quốc.
Chúng ta, luôn mang trong người dòng máu bất khuất của Tổ Tiên, quyết không để cho bọn bành trướng bá quyền cộng sản Tàu ngang nhiên chiếm đọat Viêt Nam như họ đã từng chiếm Tân Cương, Tây Tạng ….Các bạn hãy cùng chúng tôi dùng diễn đàn này làm vũ khí đấu tranh cho Tổ Quốc và dân tộc:
1. Thường xuyên theo dõi và cự lực tố cáo những hành vi xâm lược của bá quyền cộng sản Tàu và hành động bán nước hại dân của đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam.
2. Thường xuyên quan sát và cực lực tố cáo những hành động phi pháp của bọn bá quyền cộng sản Tàu mà đảng cộng sản Việt Nam đã phớt lờ, hoặc tán đồng với ngoại bang xâm lược.
3. Tích cực góp ý và đề ra những phương cách đấu tranh nhằm bảo vệ Tổ Quốc Việt Nam mến yêu chống lại ý đồ xâm lược nham hiểm của bọn bá quyền cộng sản Tàu.
Tổ tiên chúng ta có câu ngạn ngữ:
Một cây làm chẳng nên non!
Ba cây chụm lại thành hòn núi cao!
Các bạn hãy cùng chúng tôi quyết tâm dựng lên dãy núi cao và hùng vĩ cho công cuộc bảo vệ Tổ Quốc Việt Nam. Lịch sử chống bá quyền phương Bắc của dân tộc Việt sẽ được chúng ta tiếp tục lập lại trong Thế Kỷ 21 này. Toàn dân Việt noi gương anh hùng và can trường của Tổ Tiên, chắc chắn sẽ đạt thành công trong cuộc đấu tranh chống lại bọn xâm lược cộng sảnTàu.
Ngày 22 tháng 10 năm 2009
Nhóm chủ trương trang mạng Bảo Toàn Tổ Quốc Việt Nam.
Lê Quang Long (New Zealand)
Ngô Khoa Bá (USA)
Nguyễn Hùng (Australia)
Saturday, October 17, 2009
CHUYỆN LẠ!
Chuyện tủi nhục của Quốc Gia và uất ức không chỉ 200 ngư dân mà của cả dân tộc mà chỉ có cái hội nghề cá trời ơi và vỏn vẹn 2,3 tờ báo lên tiếng trong số hơn 600 tờ trong ngoài đảng.
Đảng và nhà nước ta không biết làm việc cho dân ta hay cho kẻ "lạ". Hỏi là trả lời.
Hơn 500 ông đại biểu Quốc Hội cũng trơ trơ như bùn, không thấy ông nào nói gì.
Quốc Hội ta không biết đại diện cho dân ta hay cho kẻ "lạ". Hỏi cũng là trả lời.
Ông Thủ Tướng Dũng vẫn tỉnh ruồi, bay qua Trung Quốc tay bắt mặt mừng cùng đồng chí Thủ Tướng Ôn, TBT Hồ đàn anh ..em. Và cùng nhau hồ hởi 16 chữ vàng. (Khỏi hỏi).
Làm dân nước Việt thời đại XHCN chỉ đáng làm "cháo ngon" cho bọn lính Tàu húp. (Trả lời).
XHCN muôn năm.
Việt Nam vạn năm tui nhục.
Hội nghề cá Việt Nam:
Chấm dứt ngay việc cướp tài sản, đánh đập ngư dân VN
VietnamNet:Cập nhật lúc 21:23, Thứ Sáu, 16/10/2009 (GMT+7)
- Hội Nghề cá Việt Nam kịch liệt phản đối và yêu cầu Chính phủ Trung Quốc chỉ đạo các lực lượng của mình chấm dứt ngay và không lặp lại các hành động ngăn cản, cướp phá tài sản, đánh đập ngư dân Việt Nam khi họ vào đảo để tránh, trú bão.
Tổng thư ký Hội Nghề cá Việt Nam Trần Cao Mưu cho biết, hôm nay (16/10), Hội chính thức có văn bản gửi Đại sứ quán Trung Quốc tại Việt Nam về việc ngư dân tại Quảng Ngãi gặp nạn khi vào trú bão tại đảo Trụ Cẩu, quần đảo Hoàng Sa.
Phải bồi thường thiệt hại
- Được biết Hội Nghề cá Quảng Ngãi đã có báo cáo về việc ngư dân huyện Bình Sơn, Lý Sơn bị cướp phá tài sản, đánh đập khi trú bão số 9. Nội dung cụ thể sự việc như thế nào, thưa ông?
Chúng tôi vừa nhận được báo cáo của Hội Nghề cá Quảng Ngãi về việc ngư dân trong tỉnh khi trú bão tại đảo Trụ Cẩu, thuộc quần đảo Hoàng Sa, bị Trung Quốc đánh đập và tịch thu tài sản.
Mỗi ngày có hàng nghìn ngư dân ra khơi đánh bắt cá. Ảnh: TC Thủy sản
Cụ thể, trưa 28/9, bão số 9 đã ảnh hưởng trực tiếp đến quần đảo Hoàng Sa. 16 tàu đánh cá của ngư dân Quảng Ngãi đang hoạt động ở gần đó đã chạy vào đảo Trụ Cẩu để tránh bão nhưng bị các lực lượng của Trung Quốc đứng trên đảo nổ súng không cho vào.
Đến 15h cùng ngày, sóng gió mạnh lên cấp 11-12, nếu không vào đảo, tàu sẽ bị đánh chìm và tính mạng sẽ rất nguy hiểm. Vì vậy, ngư dân Quảng Ngãi quyết định chạy vào để tránh bão.
Lúc này, trong khu vực đảo Trụ Cẩu đã có rất nhiều tàu đánh cá của ngư dân Trung Quốc cũng đang tránh trú bão từ trước đó.
Sau khi bão tan, tàu đánh cá của ngư dân ta chuẩn bị rời đảo thì bị chiếc tàu lớn của Trung Quốc có số hiệu 1312 chặn lại. 3 chiếc canô tiến lại tàu đánh cá của ngư dân Việt Nam, trong đó có 1 ngư dân mặc quân phục rằn ri và cầm súng hỗ trợ cho những người khác mặc quần đùi, áo phao, tay cầm dao, búa xà beng lên tàu và ra lệnh cho ngư dân Việt Nam - có 1 phiên dịch tiếng Việt - đưa hai tay ra sau gáy, và tập trung ở boong tàu.
Sau khi quay phim, chụp ảnh xong, những người này bắt đầu lục soát, lấy đi tất cả các trang thiết bị thông tin liên lạc như máy thông tin, bộ đàm, máy định vị; đập phá các trang thiết bị, ngư cụ khai thác; lấy tất cả các tư trang cá nhân có giá trị như điện thoại di động, đồng hồ, dây chuyền; ném tất cả xoong, nồi, đổ bỏ lương thực, thực phẩm xuống biển, lấy đi tất cả các sản phẩm thủy sản có giá trị.
Không những thế, họ còn đánh đập dã man những thuyền trưởng, thuyền viên mà họ cho rằng không khai báo thành thật.
Thuyền trưởng Trương Minh Quang vẫn chưa hoàn hồn sau tai nạn. Ảnh: VNN
Tất cả các tàu đánh cá của ngư dân Quảng Ngãi trú bão tại đảo Trụ Cẩu đều bị lục soát, đập phá và cướp tài sản như vậy, gồm 3 tàu tại xã Bình Châu, huyện Bình Sơn và 13 tàu của huyện đảo Lý Sơn.
- Trước sự việc này, Hội Nghề cá Việt Nam có biện pháp gì để bảo vệ ngư dân?
Hội Nghề cá Việt Nam kịch liệt phản đối những hành động này. Chúng tôi yêu cầu Chính phủ Trung Quốc chỉ đạo các lực lượng của mình chấm dứt ngay và không lặp lại các hành động ngăn cản, cướp phá tài sản, đánh đập ngư dân Việt Nam khi họ vào đảo để tránh, trú bão.
Đồng thời, phải bồi thường những thiệt hại mà phía Trung Quốc gây ra. Chúng tôi có văn bản về thiệt hại của ngư dân ở đây. Chẳng hạn, tàu của ông Bùi Văn Bốn có tổng trị giá tài sản bị mất khoảng 40 triệu đồng, tàu ông Dương Quang Giàu mất 70 triệu đồng, tàu ông Trương Thế Mỹ mất 19,5 triệu đồng...
Đảm bảo tính mạng ngư dân
- Văn bản này sau khi ký kết sẽ được Hiệp hội gửi đi như thế nào?
Văn bản số 203, do Phó Chủ tịch Hội Nghề cá Việt Nam Võ Văn Trác ký ngày 16/10 sẽ được gửi cho Đại sứ quán Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa tại Việt Nam. Một văn bản khác gửi cho Chính phủ, các bộ, ngành, cơ quan chức năng liên quan của Việt Nam, với nội dung tương tự.
- Ngư dân Việt Nam còn tiếp tục ra khơi và có thể gặp bão, cần nơi trú ấn. Trong tình huống này, Hội Nghề cá Việt Nam có cách gì để bảo vệ ngư dân?
Chúng tôi đề nghị cơ quan trung ương, Chính phủ, bằng con đường ngoại giao, bàn bạc với phía Trung Quốc để khi có bão gió để ngư dân được vào trú tránh an toàn, đảm bảo tài sản, tính mạng của ngư dân, không gây khó khăn cho ngư dân trong quá trình khai thác trên vùng biển của Việt Nam.
Khi gặp bão hay tai nạn trên biển, ngư dân phải tuân thủ luật pháp về ngoại giao. Ví như, khi vào trú bão phải treo cờ Việt Nam đàng hoàng lên, không phải chạy lủi sau tàu nào cả.
Hơn nữa, phải có điện báo cho phía Biên phòng Việt Nam hay các cơ quan ngoại giao Việt Nam trước rằng chúng tôi có tàu, số tàu như thế này, sẽ vào trú bão, xin đề nghị được giúp đỡ. Đấy cũng là việc thường làm như với các nước khác ở vùng Biển Đông thôi.
• Hà Yên
Đảng và nhà nước ta không biết làm việc cho dân ta hay cho kẻ "lạ". Hỏi là trả lời.
Hơn 500 ông đại biểu Quốc Hội cũng trơ trơ như bùn, không thấy ông nào nói gì.
Quốc Hội ta không biết đại diện cho dân ta hay cho kẻ "lạ". Hỏi cũng là trả lời.
Ông Thủ Tướng Dũng vẫn tỉnh ruồi, bay qua Trung Quốc tay bắt mặt mừng cùng đồng chí Thủ Tướng Ôn, TBT Hồ đàn anh ..em. Và cùng nhau hồ hởi 16 chữ vàng. (Khỏi hỏi).
Làm dân nước Việt thời đại XHCN chỉ đáng làm "cháo ngon" cho bọn lính Tàu húp. (Trả lời).
XHCN muôn năm.
Việt Nam vạn năm tui nhục.
Hội nghề cá Việt Nam:
Chấm dứt ngay việc cướp tài sản, đánh đập ngư dân VN
VietnamNet:Cập nhật lúc 21:23, Thứ Sáu, 16/10/2009 (GMT+7)
- Hội Nghề cá Việt Nam kịch liệt phản đối và yêu cầu Chính phủ Trung Quốc chỉ đạo các lực lượng của mình chấm dứt ngay và không lặp lại các hành động ngăn cản, cướp phá tài sản, đánh đập ngư dân Việt Nam khi họ vào đảo để tránh, trú bão.
Tổng thư ký Hội Nghề cá Việt Nam Trần Cao Mưu cho biết, hôm nay (16/10), Hội chính thức có văn bản gửi Đại sứ quán Trung Quốc tại Việt Nam về việc ngư dân tại Quảng Ngãi gặp nạn khi vào trú bão tại đảo Trụ Cẩu, quần đảo Hoàng Sa.
Phải bồi thường thiệt hại
- Được biết Hội Nghề cá Quảng Ngãi đã có báo cáo về việc ngư dân huyện Bình Sơn, Lý Sơn bị cướp phá tài sản, đánh đập khi trú bão số 9. Nội dung cụ thể sự việc như thế nào, thưa ông?
Chúng tôi vừa nhận được báo cáo của Hội Nghề cá Quảng Ngãi về việc ngư dân trong tỉnh khi trú bão tại đảo Trụ Cẩu, thuộc quần đảo Hoàng Sa, bị Trung Quốc đánh đập và tịch thu tài sản.
Mỗi ngày có hàng nghìn ngư dân ra khơi đánh bắt cá. Ảnh: TC Thủy sản
Cụ thể, trưa 28/9, bão số 9 đã ảnh hưởng trực tiếp đến quần đảo Hoàng Sa. 16 tàu đánh cá của ngư dân Quảng Ngãi đang hoạt động ở gần đó đã chạy vào đảo Trụ Cẩu để tránh bão nhưng bị các lực lượng của Trung Quốc đứng trên đảo nổ súng không cho vào.
Đến 15h cùng ngày, sóng gió mạnh lên cấp 11-12, nếu không vào đảo, tàu sẽ bị đánh chìm và tính mạng sẽ rất nguy hiểm. Vì vậy, ngư dân Quảng Ngãi quyết định chạy vào để tránh bão.
Lúc này, trong khu vực đảo Trụ Cẩu đã có rất nhiều tàu đánh cá của ngư dân Trung Quốc cũng đang tránh trú bão từ trước đó.
Sau khi bão tan, tàu đánh cá của ngư dân ta chuẩn bị rời đảo thì bị chiếc tàu lớn của Trung Quốc có số hiệu 1312 chặn lại. 3 chiếc canô tiến lại tàu đánh cá của ngư dân Việt Nam, trong đó có 1 ngư dân mặc quân phục rằn ri và cầm súng hỗ trợ cho những người khác mặc quần đùi, áo phao, tay cầm dao, búa xà beng lên tàu và ra lệnh cho ngư dân Việt Nam - có 1 phiên dịch tiếng Việt - đưa hai tay ra sau gáy, và tập trung ở boong tàu.
Sau khi quay phim, chụp ảnh xong, những người này bắt đầu lục soát, lấy đi tất cả các trang thiết bị thông tin liên lạc như máy thông tin, bộ đàm, máy định vị; đập phá các trang thiết bị, ngư cụ khai thác; lấy tất cả các tư trang cá nhân có giá trị như điện thoại di động, đồng hồ, dây chuyền; ném tất cả xoong, nồi, đổ bỏ lương thực, thực phẩm xuống biển, lấy đi tất cả các sản phẩm thủy sản có giá trị.
Không những thế, họ còn đánh đập dã man những thuyền trưởng, thuyền viên mà họ cho rằng không khai báo thành thật.
Thuyền trưởng Trương Minh Quang vẫn chưa hoàn hồn sau tai nạn. Ảnh: VNN
Tất cả các tàu đánh cá của ngư dân Quảng Ngãi trú bão tại đảo Trụ Cẩu đều bị lục soát, đập phá và cướp tài sản như vậy, gồm 3 tàu tại xã Bình Châu, huyện Bình Sơn và 13 tàu của huyện đảo Lý Sơn.
- Trước sự việc này, Hội Nghề cá Việt Nam có biện pháp gì để bảo vệ ngư dân?
Hội Nghề cá Việt Nam kịch liệt phản đối những hành động này. Chúng tôi yêu cầu Chính phủ Trung Quốc chỉ đạo các lực lượng của mình chấm dứt ngay và không lặp lại các hành động ngăn cản, cướp phá tài sản, đánh đập ngư dân Việt Nam khi họ vào đảo để tránh, trú bão.
Đồng thời, phải bồi thường những thiệt hại mà phía Trung Quốc gây ra. Chúng tôi có văn bản về thiệt hại của ngư dân ở đây. Chẳng hạn, tàu của ông Bùi Văn Bốn có tổng trị giá tài sản bị mất khoảng 40 triệu đồng, tàu ông Dương Quang Giàu mất 70 triệu đồng, tàu ông Trương Thế Mỹ mất 19,5 triệu đồng...
Đảm bảo tính mạng ngư dân
- Văn bản này sau khi ký kết sẽ được Hiệp hội gửi đi như thế nào?
Văn bản số 203, do Phó Chủ tịch Hội Nghề cá Việt Nam Võ Văn Trác ký ngày 16/10 sẽ được gửi cho Đại sứ quán Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa tại Việt Nam. Một văn bản khác gửi cho Chính phủ, các bộ, ngành, cơ quan chức năng liên quan của Việt Nam, với nội dung tương tự.
- Ngư dân Việt Nam còn tiếp tục ra khơi và có thể gặp bão, cần nơi trú ấn. Trong tình huống này, Hội Nghề cá Việt Nam có cách gì để bảo vệ ngư dân?
Chúng tôi đề nghị cơ quan trung ương, Chính phủ, bằng con đường ngoại giao, bàn bạc với phía Trung Quốc để khi có bão gió để ngư dân được vào trú tránh an toàn, đảm bảo tài sản, tính mạng của ngư dân, không gây khó khăn cho ngư dân trong quá trình khai thác trên vùng biển của Việt Nam.
Khi gặp bão hay tai nạn trên biển, ngư dân phải tuân thủ luật pháp về ngoại giao. Ví như, khi vào trú bão phải treo cờ Việt Nam đàng hoàng lên, không phải chạy lủi sau tàu nào cả.
Hơn nữa, phải có điện báo cho phía Biên phòng Việt Nam hay các cơ quan ngoại giao Việt Nam trước rằng chúng tôi có tàu, số tàu như thế này, sẽ vào trú bão, xin đề nghị được giúp đỡ. Đấy cũng là việc thường làm như với các nước khác ở vùng Biển Đông thôi.
• Hà Yên
Sunday, October 11, 2009
HÀNH ĐỘNG CẦM THÚ CỦA BỌN TÀU TRÊN BIỂN ĐÔNG
Một lần nữa bọn lính Tàu ngoài Biển Đông lại phô bày tính cầm thú của chúng.
Trong trận bão số 9 (bão Ketsana) vào cuối tháng 9 năm 2009 vừa qua, một số tàu thuyền đánh cá của ngư phủ Việt chạy vào vùng đảo Hoàng Sa lánh bão đã bị bọn lính Tàu ngăn cản và bị bắn xối xã trong khi đó những tàu thuyền cũa Hồng Kông Đài Loan Nhật...thì được cho vô tránh bão. Tàu thuyền của ngư phủ Việt đành phải đậu ngoài biển và hứng chịu sự tàn phá của trận bão. Nhưng hành động bất nhân như vậy vẫn chưa đủ, sau khi bão đi qua bọn lính Tàu cho tàu ra cướp giựt và đánh đập tàn nhẫn bà con ngư phủ.
(Báo Sài Gòn Tiếp Thị:
http://www.sgtt.com.vn/Detail24.aspx?ColumnId=24&newsid=57913&fld=HTMG/2009/1008/57913 ).
(Báo Vietnam Net:
http://www.vietnamnet.vn/xahoi/200910/Chuyen-ke-cua-nhung-ngu-dan-tro-ve-tu-coi-chet-873607/ )
Đây là hành động tàn ác không còn nhân tính. So với thú vật, bọn lính Tàu còn tối tệ hơn. Hành động vô lương này phải bị lên án trước cộng đồng thế giới.
Chúng ta chỉ nghe được tiếng nói uất ức của người dân Việt bị bọn Tàu cầm thú phân biệt đối xử, ngang ngược hành hung và cướp phá tài sản qua phóng sự cùa báo Sài Gòn Tiếp Thị. Nhà nước Việt Nam đến nay vẫn chưa đưa ra lời tuyên bố nào về hành động cầm thú sát nhân có chủ đích của bọn lính Tàu ngoài Biển Đông.
Nhà nước Việt Nam với một hệ thống đảng và chánh quyền qui mô từ trung ương đến địa phương và với hệ thống báo đảng và nhà nước, họ đang làm gì, đang ở đâu, sao không thấy họ lên tiếng khi biết được nỗi uất ức, nhục nhã mà ngư phủ Việt bị những tên Tàu có cùng lý tưởng Mac Lenin với đảng và nhà nước Việt Nam đuổi đi để chết sống mặc bay trong giông bão.
Vì sĩ diện của Quốc Gia, vì danh dự của dân tộc, chúng tôi đòi hỏi nhà nước Việt Nam phải:
1. Tức thời tỏ rỏ thái độ phản đối quyết liệt hành động sát nhân và cầm thú của bọn lính Tàu với nhà nước Trung Quốc và cho công bố trong cả nước thông qua báo chí và các cơ quan thông tin đại chúng.
2. Tố cáo Trung Quốc trước cộng đồng quốc tế hành động phi pháp của bọn lính Tàu, vi phạm nghiêm trọng Luật hàng hãi quốc tế về cứu cấp trên biển.
3. Với tư cách thành viên đưa sự việc ra trước Liên Hiệp Quốc và tố cáo Trung Quốc về hành động vô nhân đạo này.
4. Thưa Trung quốc ra tòa án quốc tế về hành động sát nhân có chủ đích của bọn lính Tàu đối với ngư phủ Việt Nam. Và đòi bồi thường toàn bộ thiệt hại cho ngư phủ Việt.
Ngày 12 tháng 10 năm 2009
Nguyễn Hùng, Australia
Ngô Khoa Bá, USA
Lê Q. Long, New Zealand
Saturday, October 10, 2009
BỌN TÀU CỘNG LẠI DỞ TRÒ CÔN ĐỒ VỚI NGƯ PHỦ VIỆT
Trú bão: bị cướp và ăn đòn
SGTT – Khoảng 21 chiếc ghe (17 ở Lý Sơn, 4 ở Bình Châu) đã gặp bão khi đang lênh đênh trên vùng biển gần quần đảo Hoàng Sa. Mỗi ghe đều có sự chọn lựa riêng: kẻ đi trú bão, người chạy về nhà. Tất cả đều thoát chết nhưng số phận của 21 chiếc ghe lại không giống nhau khi lâm nạn bão và người.
Cha con ông Lê Đủ kể lại những ngày chạy bão
Như bài trước đã nêu, bốn chiếc ghe của dân đảo Lý Sơn đã chọn cách chạy thẳng vào bờ. Còn 17 chiếc rủ nhau đi trú bão vì đánh bắt cách quần đảo Hoàng Sa, nơi có cảng trú bão, chỉ khoảng 50 hải lý. Hơn 200 con người, tuy không bị bão dập nhưng phải chịu cướp bóc và đòn thù của lính trên cảng.
Đến – bị súng bắn
Ông Dương Văn Thọ (là một trong 13 ngư dân bị Trung Quốc bắt hồi tháng 6 vừa qua), nhớ lại, đêm 26.9, khi nghe tin bão, ông lệnh nhổ neo nhằm hướng đảo chạy tới, trên ghe đã đánh được hơn bốn tấn cá. Đến sáng sớm 27, ghe của ông đến cửa cảng Hữu Nhật, một cảng quân sự của hải quân Trung Quốc nằm trên quần đảo thuộc chủ quyền của Việt Nam. Cảng này là nơi tàu bè đi ngang trú mỗi khi có bão, người Việt gọi là cảng Cần Cẩu vì nơi đây có nhiều cần cẩu. Gần như cùng lúc, 17 chiếc ghe của ngư dân Việt Nam (13 chiếc của xã An Hải, Lý Sơn; 4 chiếc của Bình Châu) đánh chung một vùng biển đều giương cờ trắng chạy đến đây.
Thấy ghe Việt Nam đến, lính đảo liền nổ súng cảnh cáo. Mấy ghe đi đầu lập tức vòng ra xa. Lúc này nhiều ghe đã gọi điện thẳng về Biên phòng tỉnh Quảng Ngãi nhờ can thiệp để ghe được vào cảng trú bão và đừng lấy đồ của ghe. Biên phòng nhận lời và dặn thêm, không lo đồ đạc, vì nguyên tắc, vào núp bão sẽ không ai lấy gì. Đoàn ghe tạm yên tâm, quay mũi về cửa cảng, nhưng đạn lại vãi ra, ghe lại cuống cuồng bỏ chạy.
Kể chuyện buổi sáng hôm đó, ông Nguyễn Phụng Lưu còn bàng hoàng, ghe của ông chạy cùng lúc với ông Thọ, lính đảo bắn choé lửa quá trời quá đất. Hai ghe đi đầu chạy dạt ra vì lo trúng đạn. Vài lần như thế, không còn ai dám mon men đến cửa cảng nữa. Tất cả neo ngoài khơi, nhìn từng đoàn ghe tàu của Trung Quốc, Hong Kong, Nhật Bản chậm rãi vô tránh bão mà buồn bực. Neo đến chiều, gió lớn thổi mạnh, sóng cao đập từng hồi, bão đang đến gần, thấy vậy ông Lưu la lớn: “Lao vô đại thôi, trúng đạn thì còn người sống người chết, ở ngoài này bão vô sẽ chết hết”. Tất cả ùn ùn lao vào cảng, ghe ông Thọ chạy vào trước, tất cả nín thinh, nhưng lần này không nghe súng nổ. Thế là thoát bão, ba ngày ba đêm trong cảng an toàn, không bị ai kiểm tra, ai nấy mừng thầm tai qua nạn khỏi.
Đi – bị đánh và cướp
Sáng 30.9, biển đã bớt sóng gió, 17 chiếc ghe sửa soạn ra khơi. Bỗng dưng, trước cửa cảng xuất hiện một toán lính khoảng vài chục người, tay lăm lăm súng đạn nhảy xuống các ghe.
Lúc đó, ông Thọ bị bất ngờ vì đinh ninh ghe trú bão sẽ không bị làm khó, nên khi lính ồ ạt nhảy lên ghe, cả chục nòng AK chĩa vào, mọi người chỉ còn biết quỳ xuống, giơ hai tay lên đầu. Đi cùng toán lính là một viên sĩ quan nên không ai bị đánh đập, nhưng đồ đạc bị thu gom một cách nhanh chóng: máy Ecom (liên lạc), máy đo nước, bốn cuộn dây lặn, định vị, khoảng một tạ cá. Có lẽ do ghe ông cập ngay sát cầu cảng nên hai chiếc thuyền thúng cũng bị tước mất. Ông nài nỉ xin lại máy định vị (để biết hướng đi về) nhưng kẻ lấy không cho. Tài sản còn lại chỉ là chiếc la bàn. Xong việc, toán lính lại nhảy sang ghe khác.
Thấy các ghe trước lao xao chuyện lính lấy đồ, ông Lê Đủ liền giấu ngay máy móc xuống khoang máy, vừa kịp lúc toán lính khác nhảy lên. Hai lính đi trước, một cầm búa, một cầm dao chỉ mặt ông ý hỏi máy định vị và Ecom đâu? Ông lắc đầu, chiếc dây chuyền vàng trong cổ lòi ra, một tên lao vào vạch áo giật sợi dây đút ngay vào túi. Tên khác ra hiệu mọi người lột đồ trong túi, nguy ngập, ông Đủ lanh trí móc ra cái điện thoại xịn và số tiền còn để chúng không truy bạn ghe. Chưa yên, tên cầm búa bằm nát tám cuộn dây lặn, một số tên khuân luôn đồ ăn, thức uống xuống ca nô. Mọi thứ tạm ổn, lúc này hai tên trong toán quay lại hỏi máy móc, ông Đủ chỉ sang ghe bên cạnh nói hai ghe đi chung nên chỉ có một máy (đã bị thu). Thấy Hợp (con út ông Đủ, 15 tuổi) nhỏ bé nhất, hai lính vắt người thằng bé lên cửa và bắt đầu tra tấn. Hợp nhớ lại, giày đinh thi nhau đá vào hai mạng sườn, những cú tát nảy lửa. Đau đến ngất nhưng thằng bé nhất định không hé răng. Trước họng súng gí vào đầu, người cha bất lực nhìn con bị hành hạ. Đánh một lúc, không moi được gì, hai tên lính thả Hợp ra, sức vóc 15 tuổi chẳng thấm vào đâu với những đòn thù, thằng bé đổ gục, toán lính rút, người cha lao ra ôm đứa con, hai be sườn đỏ tấy, người mềm oặt.
Bạn ghe của ông Nguyễn Trọng Lưu đang kiểm tra lại khoang chiếc ghe, sau những ngày sóng gió trên biển
Số phận của cha con ông Lưu còn bi đát hơn, thấy lính chặn đường, ông cùng con trai tên Tâm, 19 tuổi, vội vàng nhét máy móc, điện thoại vào thùng gạo ở gầm ghe. Khi toán lính ập vào, thấy cục sạc pin điện thoại ở góc, tất cả lao vào tra tấn thuỷ thủ để tìm điện thoại. Cả hai cha con bị đánh nặng, đứa con chịu đòn không nổi, chỉ sau vài loạt đấm đá, Tâm khóc thét chạy vô lấy điện thoại từ hũ gạo ra. Nhưng, một tên lính đi theo, biết chỗ và moi ra hết đồ giấu, trận đòn tái diễn và nặng hơn đổ xuống đầu cha con ngư dân và bạn ghe vì tội “nói dối, không chịu khai”. Mắt phải Tâm đỏ rực, máu chảy ròng ròng, người cha vừa chịu đòn, nhìn đứa con trong nước mắt. Đánh xong, toán lính gom sạch đồ, cả hai chiếc radio cũng không thoát, trừ chiếc la bàn.
Cứ thế, hết chiếc này đến chiếc khác, mười bảy chiếc ghe cùng chung bi kịch, phần đông bị đánh, có người bị đánh đến ngất xỉu, máy móc, thức ăn bị cướp, thùng phuy chứa nước ngọt bị búa băm thủng, thúng bị chặt rách đít… Tính sơ, mỗi ghe mất hết đồ chừng 50 – 70 triệu đồng.
Định vị không còn, ông Thọ chọn hướng bằng la bàn, ghe theo đó mà đi, lênh đênh trên biển thêm hai ngày nữa, bến quê hiện ra. Không may mắn, ghe của ông Lưu đi lệch xuống mãi Quy Nhơn.
Ghe ông Đủ thiệt hại nhẹ nhất nên ông vẫn ra khơi thêm ít ngày nữa, chỉ khổ đứa con út quằn quại cả tuần trên ghe, Hợp bị sốt, khắp người ê ẩm vì đòn. Đến khi về nhà, đôi mắt đứa trẻ 15 tuổi còn ngơ ngác, khuôn mặt còn sưng mọng sau những ngày hãi hùng trên biển.
Ngồi quanh ngọn đèn dầu dưới nền nhà, đôi vai ông Lưu như càng thõng xuống khi kể lại những ngày đã qua. “Mình trú bão chứ có làm gì đâu mà họ đánh đập, cướp bóc tàn tệ”, ông nức nở. Mấy người bạn ghe ngồi cạnh đều lặng lẽ khóc, không một tiếng nấc mà nước mắt cứ chảy dài xuống chiếu.
Bài và ảnh Doãn Khởi
SGTT – Khoảng 21 chiếc ghe (17 ở Lý Sơn, 4 ở Bình Châu) đã gặp bão khi đang lênh đênh trên vùng biển gần quần đảo Hoàng Sa. Mỗi ghe đều có sự chọn lựa riêng: kẻ đi trú bão, người chạy về nhà. Tất cả đều thoát chết nhưng số phận của 21 chiếc ghe lại không giống nhau khi lâm nạn bão và người.
Cha con ông Lê Đủ kể lại những ngày chạy bão
Như bài trước đã nêu, bốn chiếc ghe của dân đảo Lý Sơn đã chọn cách chạy thẳng vào bờ. Còn 17 chiếc rủ nhau đi trú bão vì đánh bắt cách quần đảo Hoàng Sa, nơi có cảng trú bão, chỉ khoảng 50 hải lý. Hơn 200 con người, tuy không bị bão dập nhưng phải chịu cướp bóc và đòn thù của lính trên cảng.
Đến – bị súng bắn
Ông Dương Văn Thọ (là một trong 13 ngư dân bị Trung Quốc bắt hồi tháng 6 vừa qua), nhớ lại, đêm 26.9, khi nghe tin bão, ông lệnh nhổ neo nhằm hướng đảo chạy tới, trên ghe đã đánh được hơn bốn tấn cá. Đến sáng sớm 27, ghe của ông đến cửa cảng Hữu Nhật, một cảng quân sự của hải quân Trung Quốc nằm trên quần đảo thuộc chủ quyền của Việt Nam. Cảng này là nơi tàu bè đi ngang trú mỗi khi có bão, người Việt gọi là cảng Cần Cẩu vì nơi đây có nhiều cần cẩu. Gần như cùng lúc, 17 chiếc ghe của ngư dân Việt Nam (13 chiếc của xã An Hải, Lý Sơn; 4 chiếc của Bình Châu) đánh chung một vùng biển đều giương cờ trắng chạy đến đây.
Thấy ghe Việt Nam đến, lính đảo liền nổ súng cảnh cáo. Mấy ghe đi đầu lập tức vòng ra xa. Lúc này nhiều ghe đã gọi điện thẳng về Biên phòng tỉnh Quảng Ngãi nhờ can thiệp để ghe được vào cảng trú bão và đừng lấy đồ của ghe. Biên phòng nhận lời và dặn thêm, không lo đồ đạc, vì nguyên tắc, vào núp bão sẽ không ai lấy gì. Đoàn ghe tạm yên tâm, quay mũi về cửa cảng, nhưng đạn lại vãi ra, ghe lại cuống cuồng bỏ chạy.
Kể chuyện buổi sáng hôm đó, ông Nguyễn Phụng Lưu còn bàng hoàng, ghe của ông chạy cùng lúc với ông Thọ, lính đảo bắn choé lửa quá trời quá đất. Hai ghe đi đầu chạy dạt ra vì lo trúng đạn. Vài lần như thế, không còn ai dám mon men đến cửa cảng nữa. Tất cả neo ngoài khơi, nhìn từng đoàn ghe tàu của Trung Quốc, Hong Kong, Nhật Bản chậm rãi vô tránh bão mà buồn bực. Neo đến chiều, gió lớn thổi mạnh, sóng cao đập từng hồi, bão đang đến gần, thấy vậy ông Lưu la lớn: “Lao vô đại thôi, trúng đạn thì còn người sống người chết, ở ngoài này bão vô sẽ chết hết”. Tất cả ùn ùn lao vào cảng, ghe ông Thọ chạy vào trước, tất cả nín thinh, nhưng lần này không nghe súng nổ. Thế là thoát bão, ba ngày ba đêm trong cảng an toàn, không bị ai kiểm tra, ai nấy mừng thầm tai qua nạn khỏi.
Đi – bị đánh và cướp
Sáng 30.9, biển đã bớt sóng gió, 17 chiếc ghe sửa soạn ra khơi. Bỗng dưng, trước cửa cảng xuất hiện một toán lính khoảng vài chục người, tay lăm lăm súng đạn nhảy xuống các ghe.
Lúc đó, ông Thọ bị bất ngờ vì đinh ninh ghe trú bão sẽ không bị làm khó, nên khi lính ồ ạt nhảy lên ghe, cả chục nòng AK chĩa vào, mọi người chỉ còn biết quỳ xuống, giơ hai tay lên đầu. Đi cùng toán lính là một viên sĩ quan nên không ai bị đánh đập, nhưng đồ đạc bị thu gom một cách nhanh chóng: máy Ecom (liên lạc), máy đo nước, bốn cuộn dây lặn, định vị, khoảng một tạ cá. Có lẽ do ghe ông cập ngay sát cầu cảng nên hai chiếc thuyền thúng cũng bị tước mất. Ông nài nỉ xin lại máy định vị (để biết hướng đi về) nhưng kẻ lấy không cho. Tài sản còn lại chỉ là chiếc la bàn. Xong việc, toán lính lại nhảy sang ghe khác.
Thấy các ghe trước lao xao chuyện lính lấy đồ, ông Lê Đủ liền giấu ngay máy móc xuống khoang máy, vừa kịp lúc toán lính khác nhảy lên. Hai lính đi trước, một cầm búa, một cầm dao chỉ mặt ông ý hỏi máy định vị và Ecom đâu? Ông lắc đầu, chiếc dây chuyền vàng trong cổ lòi ra, một tên lao vào vạch áo giật sợi dây đút ngay vào túi. Tên khác ra hiệu mọi người lột đồ trong túi, nguy ngập, ông Đủ lanh trí móc ra cái điện thoại xịn và số tiền còn để chúng không truy bạn ghe. Chưa yên, tên cầm búa bằm nát tám cuộn dây lặn, một số tên khuân luôn đồ ăn, thức uống xuống ca nô. Mọi thứ tạm ổn, lúc này hai tên trong toán quay lại hỏi máy móc, ông Đủ chỉ sang ghe bên cạnh nói hai ghe đi chung nên chỉ có một máy (đã bị thu). Thấy Hợp (con út ông Đủ, 15 tuổi) nhỏ bé nhất, hai lính vắt người thằng bé lên cửa và bắt đầu tra tấn. Hợp nhớ lại, giày đinh thi nhau đá vào hai mạng sườn, những cú tát nảy lửa. Đau đến ngất nhưng thằng bé nhất định không hé răng. Trước họng súng gí vào đầu, người cha bất lực nhìn con bị hành hạ. Đánh một lúc, không moi được gì, hai tên lính thả Hợp ra, sức vóc 15 tuổi chẳng thấm vào đâu với những đòn thù, thằng bé đổ gục, toán lính rút, người cha lao ra ôm đứa con, hai be sườn đỏ tấy, người mềm oặt.
Bạn ghe của ông Nguyễn Trọng Lưu đang kiểm tra lại khoang chiếc ghe, sau những ngày sóng gió trên biển
Số phận của cha con ông Lưu còn bi đát hơn, thấy lính chặn đường, ông cùng con trai tên Tâm, 19 tuổi, vội vàng nhét máy móc, điện thoại vào thùng gạo ở gầm ghe. Khi toán lính ập vào, thấy cục sạc pin điện thoại ở góc, tất cả lao vào tra tấn thuỷ thủ để tìm điện thoại. Cả hai cha con bị đánh nặng, đứa con chịu đòn không nổi, chỉ sau vài loạt đấm đá, Tâm khóc thét chạy vô lấy điện thoại từ hũ gạo ra. Nhưng, một tên lính đi theo, biết chỗ và moi ra hết đồ giấu, trận đòn tái diễn và nặng hơn đổ xuống đầu cha con ngư dân và bạn ghe vì tội “nói dối, không chịu khai”. Mắt phải Tâm đỏ rực, máu chảy ròng ròng, người cha vừa chịu đòn, nhìn đứa con trong nước mắt. Đánh xong, toán lính gom sạch đồ, cả hai chiếc radio cũng không thoát, trừ chiếc la bàn.
Cứ thế, hết chiếc này đến chiếc khác, mười bảy chiếc ghe cùng chung bi kịch, phần đông bị đánh, có người bị đánh đến ngất xỉu, máy móc, thức ăn bị cướp, thùng phuy chứa nước ngọt bị búa băm thủng, thúng bị chặt rách đít… Tính sơ, mỗi ghe mất hết đồ chừng 50 – 70 triệu đồng.
Định vị không còn, ông Thọ chọn hướng bằng la bàn, ghe theo đó mà đi, lênh đênh trên biển thêm hai ngày nữa, bến quê hiện ra. Không may mắn, ghe của ông Lưu đi lệch xuống mãi Quy Nhơn.
Ghe ông Đủ thiệt hại nhẹ nhất nên ông vẫn ra khơi thêm ít ngày nữa, chỉ khổ đứa con út quằn quại cả tuần trên ghe, Hợp bị sốt, khắp người ê ẩm vì đòn. Đến khi về nhà, đôi mắt đứa trẻ 15 tuổi còn ngơ ngác, khuôn mặt còn sưng mọng sau những ngày hãi hùng trên biển.
Ngồi quanh ngọn đèn dầu dưới nền nhà, đôi vai ông Lưu như càng thõng xuống khi kể lại những ngày đã qua. “Mình trú bão chứ có làm gì đâu mà họ đánh đập, cướp bóc tàn tệ”, ông nức nở. Mấy người bạn ghe ngồi cạnh đều lặng lẽ khóc, không một tiếng nấc mà nước mắt cứ chảy dài xuống chiếu.
Bài và ảnh Doãn Khởi
VIETNAM IN CRISIS AND WHAT TO DO ABOUT IT
VIETNAM IN CRISIS AND WHAT TO DO ABOUT IT
To do justice to the above topic requires a book-length treatment. I don’t have the time, patience, energy, or the scholarship to do so. The following are observations of a concerned Vietnamese who would like to share his thoughts with fellow Vietnamese, especially with those who are accustomed to both thinking and acting, not with those whose favorite pastimes are pontification and rationalization. I welcome all corrections and rectifications, not exercises in nitpicking and wisecracking.
A casual observer of Vietnam from afar would fall for a rosy myth that the small country in Southeast Asia is a rising phoenix or a dragon in the making as evidenced by steady GDP growth, influx of foreign investments, and admittance into the WTO (World Trade Organization). However, upon closer examination, a very dark picture of Vietnam comes into light. In fact, Vietnam is facing its biggest existential crisis since the 13th century when the country was invaded three times by the mighty Mongols.
The crisis had its genesis in the geopolitics, but has been exacerbated by the ineptitude and the rabid corruption which exists throughout all levels of governance, but manifests its most virulent form at the highest levels of the Vietnamese Communist Party and the corresponding government structures.
Vietnam is in an unenviable position of living next door to a gigantic China which has been bent on annexing and assimilating surrounding smaller nations and has been very good at doing so. Since the very inception of the consciousness of being a separate social entity more than 4,000 years ago, preserving identity and avoiding assimilation by the Chinese have been a deeply-held preoccupation of the Vietnamese people. The last full-scale invasion from China was only over 200 years ago and the last border war was merely 30 years ago. China always regards, rightfully or not, Vietnam as a vassal state. It even went to war with France between August 1884 and April 1885 in the so-called Sino-French War to determine who controlled Tonkin (northern Vietnam). Since the French achieved their war objectives, they are generally regarded as the victors, but a Taiwanese scholar, Lung Chang, whose 1993 study of the war hailed it as the Qing dynasty’s sole victory against western powers in the 19th century (source: Wikipedia).
So it should not be a surprise to any casual student of history that the Red Chinese actively supported their fellow Vietnamese communists, especially after the Red Chinese conquered the whole continental China in 1949, with the result that in 1954 the Viet Minh, the Vietnamese communists, finally defeated the French, thus ending the First Indochina war. The Geneva Conference in 1954 had in attendance the representatives from the Democratic Republic of Vietnam (Viet Minh), the State of Vietnam (whose forces were in South Vietnam and allied with France), Cambodia, Laos, China, France, Britain, the Soviet Union, and the United States. All the countries, except the United States, signed the agreement to end the hostilities. The United States, who supported France and the State of Vietnam, took note and acknowledged that the agreement existed, but it refused to sign the agreement in order to avoid being legally bound by it. It is important to note that the presence of foreign powers in the conference, especially China, the Soviet Union, and the United States since these powers were involved again in the Second Indochina War, (generally known as the Vietnam War though the war did spread to Cambodia and Laos) which ignited when South Vietnam, supported by the United States which supplanted France as the backer and the banker, refused to hold the general elections for the reunification of the country. North Vietnam--- with the backing of the Soviet Union and especially China--- through its proxy, the Vietcong, and later by direct involvement, was determined to reunite the country by force and under communist rule.
North Vietnam achieved its aim on April 30, 1975 after more than 15 years of ferocious fighting in the south of Vietnam and heavy, intense aerial bombardment in the north. Both the Soviet Union and China helped North Vietnam in its war efforts. The Soviet Union supplied airplanes, anti-aircraft missile defense systems, tanks, and technical advisers. China supplied Vietnam with food and consumer products, besides ammunitions and weapons such as artillery, anti-tank rockets, rifles, as well as troops in charge of supplies and transportation, and military advisers as it did during the First Indochina War.
China helped North Vietnam with unflagging support not because it was kind or bound by common communist ideology, but because it knew that it must maintain a friendly regime in its southern flank. More importantly, helping North Vietnam was part and parcel of its long-cherished goal of annexing Vietnam. During its long involvement in the Vietnam War, China allegedly secured some informal promise from North Vietnam’s leaders about the Paracel and Spratly Islands as well as the land at the border (see the interview of Duong Danh Dy, a former Vietnamese consul, by the RFA in one of the links in the Declaration of the concerned Vietnamese regarding the current quiet but comprehensive invasion of Vietnam by China. The Declaration can be accessed in the Website Haokhidienhong). China also trained and indoctrinated most, if not all, North Vietnam’s leaders, going back in the 1930’s to ensure that it had a sympathetic ear at the highest levels of the Vietnamese Communist Party (the current Vietnamese Prime Minister, Nguyen Tan Dung attended school in southern China in the 1960’s and still speaks fluent Mandarin). China also has been known to be instrumental in establishing Vietnam’s intelligence and counter-intelligence agencies and thus is embedded in these agencies.
The pro-China leaders in the Vietnamese Communist Party were clearly in the ascendant when Vietnam decided to throw its lot in with China after the collapse of the Soviet Union and the crumbling of the Soviet Union’s satellite states in Eastern Europe in the late 1980’s and early 1990’s, in order to preserve the anachronistic and unpopular communist form of government which is now only practiced in six countries (China, Vietnam, North Korea, Laos, Cambodia, and Cuba) in the world, two of which---North Korea and Vietnam--- are clearly the satellite states of China, at least in the minds of the Chinese. Laos (in particular) and Cambodia, in turn, are considered satellite states of Vietnam although China is making progress in displacing Vietnam’s influence in these countries. Russia, the birthplace of communism, though still oppressive, is no longer a communist country in name and practice. It allows the existence of multiple parties and some trappings of democratic political practice.
The collapse of the Soviet Union and the lack of active engagement of the United States in the affairs of Southeast Asia during the 1980’s, 1990’s and most of 2000’s led to the increasingly aggressive posture of China there, bolstered by its rising economic prosperity. Meanwhile, Vietnam, led by a myopic and corrupt ruling clique, failed to learn the lessons from the border war of 1979 and the naval battles with China over the sovereignty of Spratly Islands in 1988. The clique was busy enriching itself through corruption. Only in 2008 when China officially established an administrative structure which incorporated not only the Paracel Islands which it wrested from the then Republic of Vietnam (South Vietnam) in 1974, but also the Spratly Islands did Vietnam lodge some feeble protests.
This lack of vigorous protests accompanied by:
1. The permitting of Chinese mining companies---with tens of thousands of men of military age---moving into the strategic Central Highlands
2. The pomp and pageantry of the ceremonies marking the new border boundary in the north, to the advantage of China.
3. The suppression of Vietnamese students’ protests against the China’s official annexation of the Paracel and Spratly Islands.
4. The dispatch of Chinese advisers to Vietnam to help Vietnam in the business of suppressing of dissidents, the business the Chinese are very good at after decades of practicing this art to the Tibetans, the Uighurs, and to their own citizens (ref. the Tienanmen Square and the Fulong Group).
5. The loud and condescending protests of China to Vietnam after some Vietnamese questioned on TV the quality of Chinese consumer products, especially food.
led the great majority of Vietnamese, inland as well as overseas, to question the legitimacy of the Vietnamese government and wonder whether it already functions as a puppet regime of China.
Upon further reflections, those concerned Vietnamese realize with stunning clarity aided by the benefits of hindsight that the Vietnamese Communist Party (VCP) has been an unmitigated disaster for the well-being and the very existence of Vietnam. Because of the VCP, the following disasters have taken place:
1. Reunification of the country through force instead of through negotiation. The long war led to the deaths of more than 4 million Vietnamese, devastation of the infrastructure, making Vietnam an easy target for China, causing Vietnam to lag behind its neighbors, and resulting in an exodus of most of the best and brightest minds of South Vietnam.
2. Destruction of the morals of the people through institutionalizing corruption and worshipping money.
3. Destruction of educational system. Teachers openly demand bribes. Students, in addition, have to attend private tutoring classes, often conducted by these same teachers, after hours in order to receive real teaching and training. The poor, no matter how bright some of them are, have no chance at all to receive an education. Now, in all practicality, there is no public and free education in Vietnam.
4. Destruction of health care system. Doctors and nurses also openly demand bribes otherwise patients will not be treated.
5. Destruction of environment, following the practice of its master, China. All economic efforts are aimed at making the profit now. The hell with environmental concerns.
6. Indifference with the issue of China’s construction of hydraulic dams in the upper reaches of the Mekong River, with disastrous consequences for the Mekong Delta, the rice basket of Vietnam.
7. Indifference with the issue of global warming. In twenty years or so, the rising sea level will put most of the Mekong Delta in the south and the Red River Delta in the north under water, with horrific implications for the well-being and survival of the Vietnamese.
8. Turning a blind eye to the practice of selling Vietnamese women to foreigners. Vietnamese women have to parade IN THE NUDE for foreigners’ inspection before the foreigners would agree to “marry” them. No other country in the world allows this practice.
The recent fanfare of the announcement of purchasing some advanced submarines from Russia could be just a sideshow to allay the concerns that the VCP is not keen on defending Vietnam against the increasing encroachment of China on Vietnam’s territory. It could well be that the VCP already agreed that Vietnam is to be merged into China. Those submarines, purchased with the money belonging to the Vietnamese people, after bribe money ends up in the hands of those in the Politburo, could one day be under the administration of China anyway. There has been a very public issue, currently out in open debate, of whether or not the very Prime Minister of Vietnam, Nguyen Tan Dung, has pocked $150 MILLION U.S. dollars as bribe money in the scheme of permitting the Chinese companies to move into the strategic Central Highlands of Vietnam.
Conclusions:
1. The VCP is a sick phenomenon comprised of venal leaders. Its existence is pathological because it is unduly obsessed with money. Governance is only a means to get money. It is consumed with a desire to amass money through foul means as much as possible while it still has power. It does not care about the well-being of the Vietnamese people. It does not care about the territorial integrity of our country which our forefathers have shed blood to bequeath to us.
2. We have managed to stay unassimilated by the Chinese for thousands of years. We must not let the VCP, which is in cahoots with our historical enemy, sell our land and allow the assimilation process to take place.
3. We, the concerned Vietnamese who care about the preservation of the territorial integrity of Vietnam, have to get all united. No more proliferation of opposition parties established overseas. There should be no more than two opposition parties galvanizing the will and the spirit of the Vietnamese inland as well as overseas to overthrow the VCP and to resist the Chinese.
4. If the will of the Vietnamese people is mobilized and harnessed, no force can stop the desire for revolution in Vietnam. The VCP knows the people are fed up with it because of its ineptitude, its insatiable venality, and its oppression of the people through intimidation and rampant arrests of those peacefully asking for basic human rights such as freedom of religion, speech, and assembly. Most important of all, the VCP realizes that the people are questioning its legitimacy to rule because it has shown clearly with each passing day that it functions at the behest of the its patron, the Chinese, as evidenced by its decisions to cede islands, land, and maritime rights in the East Sea to the Chinese. Furthermore, the VCP incredibly permits the entry of over 35,000 (official figure, but in reality the number is much higher, reaching 100,000) Chinese “workers” of military age into Vietnam while Vietnam is suffering from high unemployment. The presence of these “workers” has evoked tremendous anxiety across all walks of life in Vietnam due to their living in enclaves off-limits to the Vietnamese and their unruly behavior when they interact with the Vietnamese. Their presence on the soil of Vietnam has given rise to a pervasive fear that these “workers” are nothing more than soldiers in disguise and the VCP is already acquiescing to the demands of their patron, the Chinese, for a quiet take-over of Vietnam.
5. If the patriotic elements of the Vietnamese society somehow overcome their fear of arrest and suffering, get organized, and decide to rise up and get the restive populace behind them to save the country from the hands of the Chinese, the VCP’s days are numbered. Look at the collapse of the communist regimes in Eastern Europe. Once there are genuine leaders worthy of leadership and respect, people will follow. The VCP can fall in days and weeks as what happened in Eastern Europe. But first we first overcome fear because like all totalitarian regimes, the VCP relies on fear as a tool of oppression. If we, the Vietnamese people no longer fear, if we really want to live a life with pride and dignity, and not in slavery, and thus are willing to die to save Vietnam from China as our ancestors did, then a new dawn is coming in Vietnam, then a new life is waiting, a life where we live in freedom with basic human rights, and a life without the Chinese as our master. This land, the land with the letter S is our land, the East Sea is ours, the Paracel and Spratly Islands are ours. The time to fight to protect what is ours is now. All the Vietnamese, let’s get all united, throw out the VCP and along with them the Chinese out of our country. Our ancestors have done so many times before. It is our turn now. History is in the making. Don’t be cowardly. Cowards live in slavery and end up assimilated or exterminated. When we fight we have a chance to win. Our ancestors took on the mighty Mongols three times and won! When we roll over and play dead, we end up being kicked around and get killed anyway. After all, we only die once. Nobody lives forever. While we live, we must live with pride and dignity, not in humiliation.
The Chinese have always wanted our country. The VCP is quietly selling it to the Chinese in order to get rich. We must stop that. Long live Vietnam!
Wissai
August 12, 2009
To do justice to the above topic requires a book-length treatment. I don’t have the time, patience, energy, or the scholarship to do so. The following are observations of a concerned Vietnamese who would like to share his thoughts with fellow Vietnamese, especially with those who are accustomed to both thinking and acting, not with those whose favorite pastimes are pontification and rationalization. I welcome all corrections and rectifications, not exercises in nitpicking and wisecracking.
A casual observer of Vietnam from afar would fall for a rosy myth that the small country in Southeast Asia is a rising phoenix or a dragon in the making as evidenced by steady GDP growth, influx of foreign investments, and admittance into the WTO (World Trade Organization). However, upon closer examination, a very dark picture of Vietnam comes into light. In fact, Vietnam is facing its biggest existential crisis since the 13th century when the country was invaded three times by the mighty Mongols.
The crisis had its genesis in the geopolitics, but has been exacerbated by the ineptitude and the rabid corruption which exists throughout all levels of governance, but manifests its most virulent form at the highest levels of the Vietnamese Communist Party and the corresponding government structures.
Vietnam is in an unenviable position of living next door to a gigantic China which has been bent on annexing and assimilating surrounding smaller nations and has been very good at doing so. Since the very inception of the consciousness of being a separate social entity more than 4,000 years ago, preserving identity and avoiding assimilation by the Chinese have been a deeply-held preoccupation of the Vietnamese people. The last full-scale invasion from China was only over 200 years ago and the last border war was merely 30 years ago. China always regards, rightfully or not, Vietnam as a vassal state. It even went to war with France between August 1884 and April 1885 in the so-called Sino-French War to determine who controlled Tonkin (northern Vietnam). Since the French achieved their war objectives, they are generally regarded as the victors, but a Taiwanese scholar, Lung Chang, whose 1993 study of the war hailed it as the Qing dynasty’s sole victory against western powers in the 19th century (source: Wikipedia).
So it should not be a surprise to any casual student of history that the Red Chinese actively supported their fellow Vietnamese communists, especially after the Red Chinese conquered the whole continental China in 1949, with the result that in 1954 the Viet Minh, the Vietnamese communists, finally defeated the French, thus ending the First Indochina war. The Geneva Conference in 1954 had in attendance the representatives from the Democratic Republic of Vietnam (Viet Minh), the State of Vietnam (whose forces were in South Vietnam and allied with France), Cambodia, Laos, China, France, Britain, the Soviet Union, and the United States. All the countries, except the United States, signed the agreement to end the hostilities. The United States, who supported France and the State of Vietnam, took note and acknowledged that the agreement existed, but it refused to sign the agreement in order to avoid being legally bound by it. It is important to note that the presence of foreign powers in the conference, especially China, the Soviet Union, and the United States since these powers were involved again in the Second Indochina War, (generally known as the Vietnam War though the war did spread to Cambodia and Laos) which ignited when South Vietnam, supported by the United States which supplanted France as the backer and the banker, refused to hold the general elections for the reunification of the country. North Vietnam--- with the backing of the Soviet Union and especially China--- through its proxy, the Vietcong, and later by direct involvement, was determined to reunite the country by force and under communist rule.
North Vietnam achieved its aim on April 30, 1975 after more than 15 years of ferocious fighting in the south of Vietnam and heavy, intense aerial bombardment in the north. Both the Soviet Union and China helped North Vietnam in its war efforts. The Soviet Union supplied airplanes, anti-aircraft missile defense systems, tanks, and technical advisers. China supplied Vietnam with food and consumer products, besides ammunitions and weapons such as artillery, anti-tank rockets, rifles, as well as troops in charge of supplies and transportation, and military advisers as it did during the First Indochina War.
China helped North Vietnam with unflagging support not because it was kind or bound by common communist ideology, but because it knew that it must maintain a friendly regime in its southern flank. More importantly, helping North Vietnam was part and parcel of its long-cherished goal of annexing Vietnam. During its long involvement in the Vietnam War, China allegedly secured some informal promise from North Vietnam’s leaders about the Paracel and Spratly Islands as well as the land at the border (see the interview of Duong Danh Dy, a former Vietnamese consul, by the RFA in one of the links in the Declaration of the concerned Vietnamese regarding the current quiet but comprehensive invasion of Vietnam by China. The Declaration can be accessed in the Website Haokhidienhong). China also trained and indoctrinated most, if not all, North Vietnam’s leaders, going back in the 1930’s to ensure that it had a sympathetic ear at the highest levels of the Vietnamese Communist Party (the current Vietnamese Prime Minister, Nguyen Tan Dung attended school in southern China in the 1960’s and still speaks fluent Mandarin). China also has been known to be instrumental in establishing Vietnam’s intelligence and counter-intelligence agencies and thus is embedded in these agencies.
The pro-China leaders in the Vietnamese Communist Party were clearly in the ascendant when Vietnam decided to throw its lot in with China after the collapse of the Soviet Union and the crumbling of the Soviet Union’s satellite states in Eastern Europe in the late 1980’s and early 1990’s, in order to preserve the anachronistic and unpopular communist form of government which is now only practiced in six countries (China, Vietnam, North Korea, Laos, Cambodia, and Cuba) in the world, two of which---North Korea and Vietnam--- are clearly the satellite states of China, at least in the minds of the Chinese. Laos (in particular) and Cambodia, in turn, are considered satellite states of Vietnam although China is making progress in displacing Vietnam’s influence in these countries. Russia, the birthplace of communism, though still oppressive, is no longer a communist country in name and practice. It allows the existence of multiple parties and some trappings of democratic political practice.
The collapse of the Soviet Union and the lack of active engagement of the United States in the affairs of Southeast Asia during the 1980’s, 1990’s and most of 2000’s led to the increasingly aggressive posture of China there, bolstered by its rising economic prosperity. Meanwhile, Vietnam, led by a myopic and corrupt ruling clique, failed to learn the lessons from the border war of 1979 and the naval battles with China over the sovereignty of Spratly Islands in 1988. The clique was busy enriching itself through corruption. Only in 2008 when China officially established an administrative structure which incorporated not only the Paracel Islands which it wrested from the then Republic of Vietnam (South Vietnam) in 1974, but also the Spratly Islands did Vietnam lodge some feeble protests.
This lack of vigorous protests accompanied by:
1. The permitting of Chinese mining companies---with tens of thousands of men of military age---moving into the strategic Central Highlands
2. The pomp and pageantry of the ceremonies marking the new border boundary in the north, to the advantage of China.
3. The suppression of Vietnamese students’ protests against the China’s official annexation of the Paracel and Spratly Islands.
4. The dispatch of Chinese advisers to Vietnam to help Vietnam in the business of suppressing of dissidents, the business the Chinese are very good at after decades of practicing this art to the Tibetans, the Uighurs, and to their own citizens (ref. the Tienanmen Square and the Fulong Group).
5. The loud and condescending protests of China to Vietnam after some Vietnamese questioned on TV the quality of Chinese consumer products, especially food.
led the great majority of Vietnamese, inland as well as overseas, to question the legitimacy of the Vietnamese government and wonder whether it already functions as a puppet regime of China.
Upon further reflections, those concerned Vietnamese realize with stunning clarity aided by the benefits of hindsight that the Vietnamese Communist Party (VCP) has been an unmitigated disaster for the well-being and the very existence of Vietnam. Because of the VCP, the following disasters have taken place:
1. Reunification of the country through force instead of through negotiation. The long war led to the deaths of more than 4 million Vietnamese, devastation of the infrastructure, making Vietnam an easy target for China, causing Vietnam to lag behind its neighbors, and resulting in an exodus of most of the best and brightest minds of South Vietnam.
2. Destruction of the morals of the people through institutionalizing corruption and worshipping money.
3. Destruction of educational system. Teachers openly demand bribes. Students, in addition, have to attend private tutoring classes, often conducted by these same teachers, after hours in order to receive real teaching and training. The poor, no matter how bright some of them are, have no chance at all to receive an education. Now, in all practicality, there is no public and free education in Vietnam.
4. Destruction of health care system. Doctors and nurses also openly demand bribes otherwise patients will not be treated.
5. Destruction of environment, following the practice of its master, China. All economic efforts are aimed at making the profit now. The hell with environmental concerns.
6. Indifference with the issue of China’s construction of hydraulic dams in the upper reaches of the Mekong River, with disastrous consequences for the Mekong Delta, the rice basket of Vietnam.
7. Indifference with the issue of global warming. In twenty years or so, the rising sea level will put most of the Mekong Delta in the south and the Red River Delta in the north under water, with horrific implications for the well-being and survival of the Vietnamese.
8. Turning a blind eye to the practice of selling Vietnamese women to foreigners. Vietnamese women have to parade IN THE NUDE for foreigners’ inspection before the foreigners would agree to “marry” them. No other country in the world allows this practice.
The recent fanfare of the announcement of purchasing some advanced submarines from Russia could be just a sideshow to allay the concerns that the VCP is not keen on defending Vietnam against the increasing encroachment of China on Vietnam’s territory. It could well be that the VCP already agreed that Vietnam is to be merged into China. Those submarines, purchased with the money belonging to the Vietnamese people, after bribe money ends up in the hands of those in the Politburo, could one day be under the administration of China anyway. There has been a very public issue, currently out in open debate, of whether or not the very Prime Minister of Vietnam, Nguyen Tan Dung, has pocked $150 MILLION U.S. dollars as bribe money in the scheme of permitting the Chinese companies to move into the strategic Central Highlands of Vietnam.
Conclusions:
1. The VCP is a sick phenomenon comprised of venal leaders. Its existence is pathological because it is unduly obsessed with money. Governance is only a means to get money. It is consumed with a desire to amass money through foul means as much as possible while it still has power. It does not care about the well-being of the Vietnamese people. It does not care about the territorial integrity of our country which our forefathers have shed blood to bequeath to us.
2. We have managed to stay unassimilated by the Chinese for thousands of years. We must not let the VCP, which is in cahoots with our historical enemy, sell our land and allow the assimilation process to take place.
3. We, the concerned Vietnamese who care about the preservation of the territorial integrity of Vietnam, have to get all united. No more proliferation of opposition parties established overseas. There should be no more than two opposition parties galvanizing the will and the spirit of the Vietnamese inland as well as overseas to overthrow the VCP and to resist the Chinese.
4. If the will of the Vietnamese people is mobilized and harnessed, no force can stop the desire for revolution in Vietnam. The VCP knows the people are fed up with it because of its ineptitude, its insatiable venality, and its oppression of the people through intimidation and rampant arrests of those peacefully asking for basic human rights such as freedom of religion, speech, and assembly. Most important of all, the VCP realizes that the people are questioning its legitimacy to rule because it has shown clearly with each passing day that it functions at the behest of the its patron, the Chinese, as evidenced by its decisions to cede islands, land, and maritime rights in the East Sea to the Chinese. Furthermore, the VCP incredibly permits the entry of over 35,000 (official figure, but in reality the number is much higher, reaching 100,000) Chinese “workers” of military age into Vietnam while Vietnam is suffering from high unemployment. The presence of these “workers” has evoked tremendous anxiety across all walks of life in Vietnam due to their living in enclaves off-limits to the Vietnamese and their unruly behavior when they interact with the Vietnamese. Their presence on the soil of Vietnam has given rise to a pervasive fear that these “workers” are nothing more than soldiers in disguise and the VCP is already acquiescing to the demands of their patron, the Chinese, for a quiet take-over of Vietnam.
5. If the patriotic elements of the Vietnamese society somehow overcome their fear of arrest and suffering, get organized, and decide to rise up and get the restive populace behind them to save the country from the hands of the Chinese, the VCP’s days are numbered. Look at the collapse of the communist regimes in Eastern Europe. Once there are genuine leaders worthy of leadership and respect, people will follow. The VCP can fall in days and weeks as what happened in Eastern Europe. But first we first overcome fear because like all totalitarian regimes, the VCP relies on fear as a tool of oppression. If we, the Vietnamese people no longer fear, if we really want to live a life with pride and dignity, and not in slavery, and thus are willing to die to save Vietnam from China as our ancestors did, then a new dawn is coming in Vietnam, then a new life is waiting, a life where we live in freedom with basic human rights, and a life without the Chinese as our master. This land, the land with the letter S is our land, the East Sea is ours, the Paracel and Spratly Islands are ours. The time to fight to protect what is ours is now. All the Vietnamese, let’s get all united, throw out the VCP and along with them the Chinese out of our country. Our ancestors have done so many times before. It is our turn now. History is in the making. Don’t be cowardly. Cowards live in slavery and end up assimilated or exterminated. When we fight we have a chance to win. Our ancestors took on the mighty Mongols three times and won! When we roll over and play dead, we end up being kicked around and get killed anyway. After all, we only die once. Nobody lives forever. While we live, we must live with pride and dignity, not in humiliation.
The Chinese have always wanted our country. The VCP is quietly selling it to the Chinese in order to get rich. We must stop that. Long live Vietnam!
Wissai
August 12, 2009
Monday, October 5, 2009
PHẢN QUỐC và YÊU NƯỚC ...TÀU
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/Unfair-justice-vhung-10042009110439.html
Công lý bất công
Thông tín viên Việt Hùng, RFA
2009-10-04
Vậy là đúng một tháng (kể từ ngày 4 tháng 9 vừa qua) sau sự kiện báo điện tử của đảng Cộng sản Việt Nam đưa tin biểu dương sức mạnh của quân đội Trung Quốc tập trận trong vùng biển Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam thì cơ quan chủ quản là Ban Tuyên giáo Trung ương mới có quyết định kỷ luật với hình thức “khiển trách” ông Tổng biên tập Đào Duy Quát.
Tìm câu trả lời, Việt Hùng của Ban Việt Ngữ gửi về bài trường trình:
Hai cách hành xử khác nhau
Liên quan đến việc đưa tin những vấn đề “nhạy cảm” trong quan hệ Việt Nam – Trung Quốc, dư luận tại Việt Nam quan tâm nhiều tới hai vụ việc, hai cách hành xử khác nhau.
Vụ thứ nhất, cách chức ông Nguyễn Trung Dân, Phó tổng biên tập báo Du Lịch, thu hồi thẻ nhà báo, đóng cửa báo chỉ vì đã đăng bài cổ võ lòng yêu nước bảo vệ bờ cõi Tổ quốc của cha ông để lại. Trong khi vụ thứ hai, báo điện tử đảng CSVN lại đăng tin biểu dương sức mạnh của Trung Quốc tập trận trong vùng Biển Đông nơi có hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa của Việt Nam thì ông Tổng biên tập chỉ bị “khiển trách” và nộp phạt 30 triệu đồng.
Nhà báo Trần Quang Thành
Đưa ra lời bàn, nhà báo Trần Quang Thành, nguyên biên tập viên Ban Thời sự Đài Tiếng Nói và Đài Truyền Hình Việt Nam cho rằng:
“Tôi thấy rằng hai vụ này hoàn toàn không bình thường, không bình đẳng. Một người nói lên lòng yêu nước của nhân dân trên báo Du Lịch thì báo bị đóng cửa, lãnh đạo tờ báo bị cách chức, Phó tổng biên tập Nguyễn Trung Dân bị thu hồi thẻ nhà báo…
Ngược lại, tờ báo lớn, báo điện tử, cơ quan phát ngôn của đảng CSVN, trực tiếp do Ban Tuyên giáo Trung ương chỉ đạo lại đưa tin từ một tờ báo chính thống của đảng cộng sản Trung Quốc nói về việc Trung Quốc tập trận tại Biển Đông, nơi rất “nhạy cảm” liên quan đến chủ quyền của Việt Nam.”
Ông Đào Duy Quát biết rất rõ vì suốt bao nhiêu năm nay trên cương vị Phó ban Tuyên giáo Trung ương cũng như Phó ban Tư tưởng trước đây,. ông còn là người phụ trách về vấn đề Biển-Đảo. Hiện nay ông đang là Trưởng ban Tổ chức cuộc thi về Biển-Đảo tổng kết vào (ngày 3 tháng 10 này). Hơn ai hết ông là người hiểu rất rõ về vấn đề Biển-Đảo của Việt Nam vậy mà sao ông lại cho đưa những tin này? Ông Quát không thể nói là “do lỗi kỹ thuật” đơn thuần. Đáng lẽ, nhẹ nhất cũng phải thu hồi thẻ nhà báo vì việc này có thể nói đã vi phạm đến Điều 88 Bộ Luật hình sự Việt Nam.
Điều 88 nói rất rõ về sự vi phạm an ninh quốc gia mà đưa tin đó là vi phạm an ninh quốc gia. Mặc nhiên công nhận Trung Quốc đi vào Biển Đông, tập trận Biển Đông khác gì “bảo người ta đi vào nhà mình, đánh mình”.
Bất bình, phẩn nộ
Cũng vẫn là những lời bàn, ông Vi Đức Hồi, trước khi tham gia vào phong trào dân chủ trong nước, từng là Trưởng ban Tuyên giáo kiêm Giám đốc trường đảng huyện Hữu Lũng, tỉnh Lạng Sơn, khi còn tại chức, cá nhân ông Vi Đức Hồi đã từng nhận nhiều chỉ thị từ ông phó Ban Tư tưởng Đào Duy Quát. Nhận định về việc này ông Vi Đức Hồi phát biểu với Đài Á Châu Tự Do:
“Trường hợp báo điện tử đảng CSVN do ông Đào Duy Quát là Tổng biên tập. Nguyên là Phó ban Tư tưởng rất “cao tay…”; Việc cho đăng tải bài đó vô hình chung thừa nhận vùng quần đảo Hoàng Sa - Trường Sa là của Trung Quốc. Chúng tôi những người từng đứng trong đội ngũ đảng cộng sản, nếu gọi đó là tai nạn nghề nghiệp thì không thể chấp nhận được. Đây là một việc làm động trời!
Tôi rất ngạc nhiên bởi vì cái án gọi là “khiển trách” thì không hề bị cách chức, nói chung chỉ là “phê bình” thôi chứ không có ảnh hưởng gì. Chúng tôi rất bất bình vì thái độ xử lý của đảng CSVN đối với cá nhân ông Đào Duy Quát rất là nhẹ. Nếu mà so sánh thì những tiếng nói của các nhà bất đồng chính kiến chỉ nói khác với đường lối của đảng cộng sản thôi thì họ đã phải ngồi tù, bị bắt bớ, giam cầm, trong khi đó một viên chức cao cấp của đảng CSVN sai phạm một cách rất nghiêm trọng như vậy thì đảng chỉ xử lý với hình thức khiển trách đã gây ra sự bất bình trong dư luận và trong những anh em tham gia trong phong trào dân chủ ở Việt Nam.”
Khi đặt câu hỏi, nếu nói “đây là lỗi kỹ thuật nghiệp vụ dẫn đến tai nạn…” như lời ông Đào Duy Quát trả lời phỏng vấn tờ Tuổi Trẻ, nhà báo Trần Quang Thành, người từng tháp tùng các vị lãnh đạo cấp cao có nhiều kinh nghiệm trong việc viết tin khi còn làm việc trong ban Thời sự Đài Tiếng Nói và Đài Truyền Hình Việt Nam đưa ra lời phản biện.
“Không! Đây không phải là lỗi kỹ thuật. Nếu nói thiếu trách nhiệm là còn nhẹ. Đây là một hành vi xúc phạm đến tinh thần yêu nước của dân tộc ta.”
Ông Vi Đức Hồi: “Việc làm của ông Đào Duy Quát gây ra phải nói rất nghiêm trọng. Nghiêm trọng hơn rất nhiều so với báo Du Lịch mà đảng CSVN đã xử lý họ. Trong khi với ông Quát thì đảng chỉ “khiển trách”.
Chữ “khiển trách” này, tôi thấy ở các đơn vị của tôi trước đây cũng nhiều cán bộ bị “khiển trách”. Khiển trách ở đây cũng chỉ nặng hơn phê bình một chút, tức là hình thức “phê bình bằng văn bản”. Hình thức khiển trách này có thể hiểu chỉ là nhắc nhở để rút kinh nghiệm lần sau thôi. Trong khi với báo Du Lịch thì đảng mạnh tay xử lý đã tạo nên sự phẫn nộ của dư luận trong nước về sự xử lý không công bằng đối với báo Du Lịch, hay một số phóng viên của tờ Tuổi Trẻ, Tiếp Thị Sài Gòn… trong khi với một viên chức cao cấp của đảng thì chỉ “khiển trách” điều này đã tạo sự bất bình, phẫn nộ trong xã luận.”
Trường hợp báo Du Lịch chưa biết bao giờ được phép hoạt động trở lại. Báo Du Lịch đóng cửa. Cá nhân ông Nguyễn Trung Dân và người chịu trách nhiệm báo Du Lịch không có cơ hội hay nói đúng hơn là không thấy được trả lời phỏng vấn báo trong nước thì ngược lại ông Tổng biên tập báo điện tử đảng CSVN có cơ hội trả lời, hay nói một cách khác là giải độc với báo chí trong nước. Những dấu hiệu này có thể hiểu như thế nào. Nhà báo Trần Quang Thành đưa ra lời nhận định.
“Mấy tờ báo lớn là “con quý tử” là các ông “quý tử” của đảng CSVN thì không đảng bao giờ đụng tới rồi. Như anh thấy Thông Tấn Xã Việt Nam (TTXVN) hồi đầu tháng 8 vừa rồi đưa tin trong vụ Trung Quốc thả ngư dân Việt Nam về. TTXVN thậm chí còn nói Trung Quốc còn giữ hai ngư dân Việt Nam ở Trung Quốc. Giữ ở đâu ở Trung Quốc? Thực tế là giữ ở Việt Nam tức ở đảo Phú Lâm - Trường Sa của Việt Nam.
Rồi chẳng có ai phát hiện ra, cuối cùng chính anh em trong các Blog ở Việt Nam phát hiện ra. Sau đó ít ngày ông TTXVN cứ im lìm cải chính lại, mà không có một lời xin lỗi với độc giả. Bởi vì đây là các quý tử luôn luôn được nuông chiều. Nếu có sai thì chỉ vỗ vai bảo nhau thôi. Còn những tờ báo khác như Du Lịch, Thanh Niên, Tuổi Trẻ… thì luôn luôn chịu hậu quả của những vụ gọi là “nghiêm trọng…”.
Trước một thực tế đang diễn ra, câu hỏi đặt ra, bao giờ báo Du Lịch được hoạt động trở lại? Bao giờ ông Nguyễn Trung Dân và một số các đồng nghiệp khác hoặc trực tiếp hay gián tiếp liên quan đến những bài viết bày tỏ tinh thần yêu nước bảo vệ bờ cõi của dân tộc sẽ được trả lại thẻ nhà báo? Chúng tôi xin được nhắc lại lời ông Trịnh Hồng Dương, nguyên Chánh án Tòa án Nhân Dân Tối Cao trước đây từng tuyên bố tại diễn đàn Quốc Hội “Luật Việt Nam xử thế nào cũng được. Xử thắng cũng được, xử thua cũng được, xử hòa cũng được. tất cả đều do đảng lãnh đạo”.
Copyright © 1998-2009 Radio Free Asia. All rights reserved.
Công lý bất công
Thông tín viên Việt Hùng, RFA
2009-10-04
Vậy là đúng một tháng (kể từ ngày 4 tháng 9 vừa qua) sau sự kiện báo điện tử của đảng Cộng sản Việt Nam đưa tin biểu dương sức mạnh của quân đội Trung Quốc tập trận trong vùng biển Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam thì cơ quan chủ quản là Ban Tuyên giáo Trung ương mới có quyết định kỷ luật với hình thức “khiển trách” ông Tổng biên tập Đào Duy Quát.
Tìm câu trả lời, Việt Hùng của Ban Việt Ngữ gửi về bài trường trình:
Hai cách hành xử khác nhau
Liên quan đến việc đưa tin những vấn đề “nhạy cảm” trong quan hệ Việt Nam – Trung Quốc, dư luận tại Việt Nam quan tâm nhiều tới hai vụ việc, hai cách hành xử khác nhau.
Vụ thứ nhất, cách chức ông Nguyễn Trung Dân, Phó tổng biên tập báo Du Lịch, thu hồi thẻ nhà báo, đóng cửa báo chỉ vì đã đăng bài cổ võ lòng yêu nước bảo vệ bờ cõi Tổ quốc của cha ông để lại. Trong khi vụ thứ hai, báo điện tử đảng CSVN lại đăng tin biểu dương sức mạnh của Trung Quốc tập trận trong vùng Biển Đông nơi có hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa của Việt Nam thì ông Tổng biên tập chỉ bị “khiển trách” và nộp phạt 30 triệu đồng.
Nhà báo Trần Quang Thành
Đưa ra lời bàn, nhà báo Trần Quang Thành, nguyên biên tập viên Ban Thời sự Đài Tiếng Nói và Đài Truyền Hình Việt Nam cho rằng:
“Tôi thấy rằng hai vụ này hoàn toàn không bình thường, không bình đẳng. Một người nói lên lòng yêu nước của nhân dân trên báo Du Lịch thì báo bị đóng cửa, lãnh đạo tờ báo bị cách chức, Phó tổng biên tập Nguyễn Trung Dân bị thu hồi thẻ nhà báo…
Ngược lại, tờ báo lớn, báo điện tử, cơ quan phát ngôn của đảng CSVN, trực tiếp do Ban Tuyên giáo Trung ương chỉ đạo lại đưa tin từ một tờ báo chính thống của đảng cộng sản Trung Quốc nói về việc Trung Quốc tập trận tại Biển Đông, nơi rất “nhạy cảm” liên quan đến chủ quyền của Việt Nam.”
Ông Đào Duy Quát biết rất rõ vì suốt bao nhiêu năm nay trên cương vị Phó ban Tuyên giáo Trung ương cũng như Phó ban Tư tưởng trước đây,. ông còn là người phụ trách về vấn đề Biển-Đảo. Hiện nay ông đang là Trưởng ban Tổ chức cuộc thi về Biển-Đảo tổng kết vào (ngày 3 tháng 10 này). Hơn ai hết ông là người hiểu rất rõ về vấn đề Biển-Đảo của Việt Nam vậy mà sao ông lại cho đưa những tin này? Ông Quát không thể nói là “do lỗi kỹ thuật” đơn thuần. Đáng lẽ, nhẹ nhất cũng phải thu hồi thẻ nhà báo vì việc này có thể nói đã vi phạm đến Điều 88 Bộ Luật hình sự Việt Nam.
Điều 88 nói rất rõ về sự vi phạm an ninh quốc gia mà đưa tin đó là vi phạm an ninh quốc gia. Mặc nhiên công nhận Trung Quốc đi vào Biển Đông, tập trận Biển Đông khác gì “bảo người ta đi vào nhà mình, đánh mình”.
Bất bình, phẩn nộ
Cũng vẫn là những lời bàn, ông Vi Đức Hồi, trước khi tham gia vào phong trào dân chủ trong nước, từng là Trưởng ban Tuyên giáo kiêm Giám đốc trường đảng huyện Hữu Lũng, tỉnh Lạng Sơn, khi còn tại chức, cá nhân ông Vi Đức Hồi đã từng nhận nhiều chỉ thị từ ông phó Ban Tư tưởng Đào Duy Quát. Nhận định về việc này ông Vi Đức Hồi phát biểu với Đài Á Châu Tự Do:
“Trường hợp báo điện tử đảng CSVN do ông Đào Duy Quát là Tổng biên tập. Nguyên là Phó ban Tư tưởng rất “cao tay…”; Việc cho đăng tải bài đó vô hình chung thừa nhận vùng quần đảo Hoàng Sa - Trường Sa là của Trung Quốc. Chúng tôi những người từng đứng trong đội ngũ đảng cộng sản, nếu gọi đó là tai nạn nghề nghiệp thì không thể chấp nhận được. Đây là một việc làm động trời!
Tôi rất ngạc nhiên bởi vì cái án gọi là “khiển trách” thì không hề bị cách chức, nói chung chỉ là “phê bình” thôi chứ không có ảnh hưởng gì. Chúng tôi rất bất bình vì thái độ xử lý của đảng CSVN đối với cá nhân ông Đào Duy Quát rất là nhẹ. Nếu mà so sánh thì những tiếng nói của các nhà bất đồng chính kiến chỉ nói khác với đường lối của đảng cộng sản thôi thì họ đã phải ngồi tù, bị bắt bớ, giam cầm, trong khi đó một viên chức cao cấp của đảng CSVN sai phạm một cách rất nghiêm trọng như vậy thì đảng chỉ xử lý với hình thức khiển trách đã gây ra sự bất bình trong dư luận và trong những anh em tham gia trong phong trào dân chủ ở Việt Nam.”
Khi đặt câu hỏi, nếu nói “đây là lỗi kỹ thuật nghiệp vụ dẫn đến tai nạn…” như lời ông Đào Duy Quát trả lời phỏng vấn tờ Tuổi Trẻ, nhà báo Trần Quang Thành, người từng tháp tùng các vị lãnh đạo cấp cao có nhiều kinh nghiệm trong việc viết tin khi còn làm việc trong ban Thời sự Đài Tiếng Nói và Đài Truyền Hình Việt Nam đưa ra lời phản biện.
“Không! Đây không phải là lỗi kỹ thuật. Nếu nói thiếu trách nhiệm là còn nhẹ. Đây là một hành vi xúc phạm đến tinh thần yêu nước của dân tộc ta.”
Ông Vi Đức Hồi: “Việc làm của ông Đào Duy Quát gây ra phải nói rất nghiêm trọng. Nghiêm trọng hơn rất nhiều so với báo Du Lịch mà đảng CSVN đã xử lý họ. Trong khi với ông Quát thì đảng chỉ “khiển trách”.
Chữ “khiển trách” này, tôi thấy ở các đơn vị của tôi trước đây cũng nhiều cán bộ bị “khiển trách”. Khiển trách ở đây cũng chỉ nặng hơn phê bình một chút, tức là hình thức “phê bình bằng văn bản”. Hình thức khiển trách này có thể hiểu chỉ là nhắc nhở để rút kinh nghiệm lần sau thôi. Trong khi với báo Du Lịch thì đảng mạnh tay xử lý đã tạo nên sự phẫn nộ của dư luận trong nước về sự xử lý không công bằng đối với báo Du Lịch, hay một số phóng viên của tờ Tuổi Trẻ, Tiếp Thị Sài Gòn… trong khi với một viên chức cao cấp của đảng thì chỉ “khiển trách” điều này đã tạo sự bất bình, phẫn nộ trong xã luận.”
Trường hợp báo Du Lịch chưa biết bao giờ được phép hoạt động trở lại. Báo Du Lịch đóng cửa. Cá nhân ông Nguyễn Trung Dân và người chịu trách nhiệm báo Du Lịch không có cơ hội hay nói đúng hơn là không thấy được trả lời phỏng vấn báo trong nước thì ngược lại ông Tổng biên tập báo điện tử đảng CSVN có cơ hội trả lời, hay nói một cách khác là giải độc với báo chí trong nước. Những dấu hiệu này có thể hiểu như thế nào. Nhà báo Trần Quang Thành đưa ra lời nhận định.
“Mấy tờ báo lớn là “con quý tử” là các ông “quý tử” của đảng CSVN thì không đảng bao giờ đụng tới rồi. Như anh thấy Thông Tấn Xã Việt Nam (TTXVN) hồi đầu tháng 8 vừa rồi đưa tin trong vụ Trung Quốc thả ngư dân Việt Nam về. TTXVN thậm chí còn nói Trung Quốc còn giữ hai ngư dân Việt Nam ở Trung Quốc. Giữ ở đâu ở Trung Quốc? Thực tế là giữ ở Việt Nam tức ở đảo Phú Lâm - Trường Sa của Việt Nam.
Rồi chẳng có ai phát hiện ra, cuối cùng chính anh em trong các Blog ở Việt Nam phát hiện ra. Sau đó ít ngày ông TTXVN cứ im lìm cải chính lại, mà không có một lời xin lỗi với độc giả. Bởi vì đây là các quý tử luôn luôn được nuông chiều. Nếu có sai thì chỉ vỗ vai bảo nhau thôi. Còn những tờ báo khác như Du Lịch, Thanh Niên, Tuổi Trẻ… thì luôn luôn chịu hậu quả của những vụ gọi là “nghiêm trọng…”.
Trước một thực tế đang diễn ra, câu hỏi đặt ra, bao giờ báo Du Lịch được hoạt động trở lại? Bao giờ ông Nguyễn Trung Dân và một số các đồng nghiệp khác hoặc trực tiếp hay gián tiếp liên quan đến những bài viết bày tỏ tinh thần yêu nước bảo vệ bờ cõi của dân tộc sẽ được trả lại thẻ nhà báo? Chúng tôi xin được nhắc lại lời ông Trịnh Hồng Dương, nguyên Chánh án Tòa án Nhân Dân Tối Cao trước đây từng tuyên bố tại diễn đàn Quốc Hội “Luật Việt Nam xử thế nào cũng được. Xử thắng cũng được, xử thua cũng được, xử hòa cũng được. tất cả đều do đảng lãnh đạo”.
Copyright © 1998-2009 Radio Free Asia. All rights reserved.
Sunday, October 4, 2009
THƯ GỞI BÀ HILLARY CLINTON, BỘ TRƯỞNG BỘ NGOẠI GIAO MỸ
August 25, 2009
Mrs. Hillary Clinton, Secretary of State
Re: The Declaration of concerned Vietnamese worldwide protesting against Chinese quiet yet comprehensive invasion of Vietnam.
Dear Madam Secretary:
We are the members of the Organizing Committee of Save Vietnam from China Campaign, acting on behalf of the politically unaffiliated, yet deeply concerned Vietnamese worldwide regarding the current quiet yet comprehensive invasion of Vietnam. We thus have drafted a declaration, accompanied by a list of supporters, expressing our concern and soliciting help in preventing Vietnam from becoming another Tibet. Attached please find:
1. The Declaration
2. The list of worldwide supporters of the Declaration.
3. The map of Southeast Asia illustrating the strategic importance of the location of Vietnam and its Paracel and Spratly Islands. The planned take-over of Vietnam by China will have a domino effect on the rest of the Indochina peninsula, and on Thailand and Myanmar.
Your help in publicizing our cause is deeply appreciated. We would be honored to hear from you. Our email address is savevietnam09@gmail.com and wissai@yahoo.com.
Respectfully yours,
Ngo Khoa Ba in the United States
Le Quang Long in New Zealand
Nguyen Hung in Australia
Mrs. Hillary Clinton, Secretary of State
Re: The Declaration of concerned Vietnamese worldwide protesting against Chinese quiet yet comprehensive invasion of Vietnam.
Dear Madam Secretary:
We are the members of the Organizing Committee of Save Vietnam from China Campaign, acting on behalf of the politically unaffiliated, yet deeply concerned Vietnamese worldwide regarding the current quiet yet comprehensive invasion of Vietnam. We thus have drafted a declaration, accompanied by a list of supporters, expressing our concern and soliciting help in preventing Vietnam from becoming another Tibet. Attached please find:
1. The Declaration
2. The list of worldwide supporters of the Declaration.
3. The map of Southeast Asia illustrating the strategic importance of the location of Vietnam and its Paracel and Spratly Islands. The planned take-over of Vietnam by China will have a domino effect on the rest of the Indochina peninsula, and on Thailand and Myanmar.
Your help in publicizing our cause is deeply appreciated. We would be honored to hear from you. Our email address is savevietnam09@gmail.com and wissai@yahoo.com.
Respectfully yours,
Ngo Khoa Ba in the United States
Le Quang Long in New Zealand
Nguyen Hung in Australia
Subscribe to:
Posts (Atom)