Saturday, July 11, 2015

Đổi mới cải cách thành cưỡng chế

https://www.danluan.org/tin-tuc/20150711/dinh-tan-luc-doi-moi-cai-cach-thanh-cuong-che-0

Đổi mới cải cách thành cưỡng chế

..... Họ nhận chân ra được hôm nay, ngay dưới dây xích sắt máy xúc, rằng:
  • Thực dân Tây khai phá Tây Nguyên cho VN trước khi trao trả độc lập.
  • Mỹ không có tham vọng đế quốc chiếm đất ruộng của nông dân Việt.
  • Cũng qua rồi thời đánh giặc là đánh cho Liên Xô thời Lê Duẩn.
  • Liệu có phải đánh dân thời này mới là đánh cho Trung Quốc?
  • Cải Cách Ruộng Đất không dã man bằng Cưỡng Chế Thu Hồi Đất.
  • Cải Cách Ruộng Đất nhân danh dân cày, để làm cách mạng XHCN.
  • Cưỡng Chế Chiếm Đất của dân cày, ngược lại, nhân danh XHCN.
  • Xích xiềng thời thực dân không kinh hoàng bằng Xích cơ giới ngày nay.
  • Thế lực thù địch chèn dẹp đầu nhân dân không ở đâu xa.
  • Lực lượng gìn giữ an ninh chính thực là Cty bảo kê cho các đại gia.
  • Chủ đầu tư tham lam, nhưng, bộ phận bảo kê mới là gian ác.
  • Lá chắn của chế độ đã biến thành lá chắn của các Cty nước ngoài.
  • “Thi hành công vụ” có nghĩa là giết dân lãnh tiền và lên chức.
  • Chức năng Lãnh đạo chính là trực tiếp Chỉ đạo cho côn đồ giết dân.
  • Thủ phạm không chỉ là kẻ cầm gậy hay lái máy xúc, mà là lãnh đạo đảng.
  • Cưỡng Chế càng ráo riết, phản ảnh ngân sách nhà nước càng kiệt quệ.
  • Đảng và nhà nước càng vùng vẫy càng chìm sâu vào hố cát lún.
  • Thông tin chối tội của quan chức bị vô hiệu hoá tại chỗ bằng video clips.
  • Bao che cho tội ác chính là một tội ác lớn hơn.
  • Lũ cai trị phải dựa vào đám côn đồ để tồn tại qua ngày, tức Vô Chính Phủ.
  • Uy tín và quyền lực của đảng và nhà nước đã chạm đáy zéro.
  • Tình hình xã hội VN ngày càng gia tăng thảm sát/trả thù/thanh toán… khắp nơi, như đêm trước những cuộc đổi đời trên thế giới.
  • Nguy cơ của chế độ không phải là diễn biến hoà bình. Nó là diễn biến bạo lực, bắt đầu từ lũ con trời hùng cứ địa phương.
  • Nhân dân không ưa bạo lực, nhưng, đừng ai buộc nhân dân phải đứng trước lựa chọn duy nhất là phản ứng bằng bạo lực.
  • Trước mắt, VN có thành biển máu hay không hoàn toàn tuỳ thuộc vào những kẻ đang nắm giữ quyền lực và khí tài trong tay hiện nay.

Đinh Tấn Lực
Người dân Việt Nam chưa bao giờ được sống trong bầu không khí dân chủ như hiện nay”. (Nguyễn Phú Trọng – TBT thẳng thắn về dân chủ với học giả Mỹ @ CSIS, Washington DC – 08/7/2015)
Chỉ tiếc là bầu không khí dân chủ đó không đủ để thở dưới giàn xích cơ giới của máy xúc đất”. (ĐTL – nhân đọc tin Cẩm Giàng trên Dân Luận, 10/7/2015)
Đài truyền hình CNN của Mỹ, được coi là một trong những đài truyền hình uy tín và nhanh nhạy nhất thế giới, đã lập tức trình chiếu đoạn video clip quay cảnh bánh xích máy xúc cán qua người biểu tình phản đối cưỡng chế ruộng đất nông dân tại xã Cẩm Điền, huyện Cẩm Giàng tỉnh Hải Dương hôm nay, ngày 10/7/2015.
CNN đã rất cẩn thận báo trước là đoạn clip này có cảnh rùng rợn, và chỉ trình chiếu với sự đồng ý của từng khán thính giả. Mức độ rùng rợn không khác gì một “Thiên An Môn thu nhỏ ở VN”. Địa điểm của sự kiện dã man phi nhân tính này, thảm thay, lại mang cái tên nghiệt ngã: làng Mao!
Ngay sau đó, đoạn clip có thể dự giải máu lạnh 2015 này đã nhanh chóng lan đi trên mạng truyền thông thế giới.
Hình ảnh đọng lại trong mắt nhân chứng là một lũ côn đồ xâm mình, ốm đói, với kim tiêm ống chích nhung nhúc đàng sau máy xúc, không khác nào chiến thuật biển người bám tăng thời đánh trận Khe Sanh.
Âm thanh đọng lại trong tai nhân chứng tại chỗ là “tiếng thét xé trời” của nạn nhân khi bánh xích cán qua người.
Hình ảnh đọng lại trong trí người xem đoạn clip đó là phân nửa thân thể nạn nhân, cả phần ngực, phần đầu với chiếc nón lá, cả bó cờ đỏ sao vàng cán tre, bị chèn bên dưới giàn bánh xích máy xúc.
Hình ảnh liên tưởng là mớ hình chụp hoặc những đoạn phim trắng đen về cuộc “Cải Cách Ruộng Đất”, với lô nhô đầu người chôn sống ló trên mặt ruộng chờ đợi chiếc lưỡi cày loang loáng đi ngang cổ.
Câu nói đọng lại trong đầu đoàn người biểu tình là của phe công bộc đảng và nhà nước: “Hôm nay sẽ dí chết hết mọi người, để xem còn dám chống nữa không?”.

* * *
Thế, “mọi người” đó là ai, họ chống gì?
Họ là những nông dân thình lình bị mất đất vào tay những tập đoàn kinh tế mua chuộc hệ thống cai trị từ trung ương xuống tới địa phương cấp xã, để “quy hoạch” ruộng vườn trồng trọt chăn nuôi thành những rì-sọt/chung cư cao cấp/khu chế xuất của nước ngoài/khu thương mại đẳng cấp v.v…
Họ là nạn nhân của các nhóm lợi ích sử dụng bạo lực dân phòng/công an xã/côn đồ giả dạng/con nghiện dính HIV/an ninh thường phục… nói chung là các loại đầu gấu địa phương phục vụ cho nhà nước để trấn lột nhân dân.
Họ là nạn nhân trực tiếp của chính sách “đất đai là sở hữu toàn dân”, hoàn toàn nằm dưới quyền phân bố hoặc thu hồi của đảng và nhà nước, như một dạng ân huệ “ơn đảng/ơn chính phủ”, ngang với ơn trời!
Họ là nạn nhân gián tiếp của tình hình cạn kiệt ngân sách nhà nước, khiến mỗi địa phương phải tự đào lấy kinh phí nuôi dưỡng guồng máy hành chính/quân đội/công an, bằng cây xanh thủ đô, bằng nhựa trải đường, bằng ruột công trình, bằng phong bì kêu thầu, bằng phần trăm các dự án quy hoạch…
Họ phản đối giá đền bù mỗi thước vuông đất là 65.000 đồng, tương đương với một bát phở, chênh lệch đến hàng trăm lần với giá quy hoạch giao đất cho các đại gia sân sau của nhà nước. Ở đây là Cty Cổ Phần Phát Triển Đô Thị & Khu Công Nghiệp VN-Singapore (VSIP).
Họ từng cắm rợp cờ đỏ trên đất ruộng, với một băng-rôn tha thiết van nài: “Người Nông Dân Kêu Cứu Chưa Đền Bù Xin Đừng Thi Công”, như FBker Liberty về quê chụp ảnh 20 ngày trước đây.
Họ lại cầm cờ đỏ biểu tình phản đối, với lòng tin còn sót lại vào một đảng và nhà nước đã từng vắt kiệt xương máu gạo tiền và tương lai của nông dân VN vào các trận chiến Chống Tây Giành Nửa Nước, Chống Mỹ Cứu Miền Nam, Chống Pôn-Pốt diệt chủng Khmer, và Chống Bá Quyền Bành Trướng.
Họ nhận chân ra được hôm nay, ngay dưới dây xích sắt máy xúc, rằng:
  • Thực dân Tây khai phá Tây Nguyên cho VN trước khi trao trả độc lập.
  • Mỹ không có tham vọng đế quốc chiếm đất ruộng của nông dân Việt.
  • Cũng qua rồi thời đánh giặc là đánh cho Liên Xô thời Lê Duẩn.
  • Liệu có phải đánh dân thời này mới là đánh cho Trung Quốc?
  • Cải Cách Ruộng Đất không dã man bằng Cưỡng Chế Thu Hồi Đất.
  • Cải Cách Ruộng Đất nhân danh dân cày, để làm cách mạng XHCN.
  • Cưỡng Chế Chiếm Đất của dân cày, ngược lại, nhân danh XHCN.
  • Xích xiềng thời thực dân không kinh hoàng bằng Xích cơ giới ngày nay.
  • Thế lực thù địch chèn dẹp đầu nhân dân không ở đâu xa.
  • Lực lượng gìn giữ an ninh chính thực là Cty bảo kê cho các đại gia.
  • Chủ đầu tư tham lam, nhưng, bộ phận bảo kê mới là gian ác.
  • Lá chắn của chế độ đã biến thành lá chắn của các Cty nước ngoài.
  • “Thi hành công vụ” có nghĩa là giết dân lãnh tiền và lên chức.
  • Chức năng Lãnh đạo chính là trực tiếp Chỉ đạo cho côn đồ giết dân.
  • Thủ phạm không chỉ là kẻ cầm gậy hay lái máy xúc, mà là lãnh đạo đảng.
  • Cưỡng Chế càng ráo riết, phản ảnh ngân sách nhà nước càng kiệt quệ.
  • Đảng và nhà nước càng vùng vẫy càng chìm sâu vào hố cát lún.
  • Thông tin chối tội của quan chức bị vô hiệu hoá tại chỗ bằng video clips.
  • Bao che cho tội ác chính là một tội ác lớn hơn.
  • Lũ cai trị phải dựa vào đám côn đồ để tồn tại qua ngày, tức Vô Chính Phủ.
  • Uy tín và quyền lực của đảng và nhà nước đã chạm đáy zéro.
  • Tình hình xã hội VN ngày càng gia tăng thảm sát/trả thù/thanh toán… khắp nơi, như đêm trước những cuộc đổi đời trên thế giới.
  • Nguy cơ của chế độ không phải là diễn biến hoà bình. Nó là diễn biến bạo lực, bắt đầu từ lũ con trời hùng cứ địa phương.
  • Nhân dân không ưa bạo lực, nhưng, đừng ai buộc nhân dân phải đứng trước lựa chọn duy nhất là phản ứng bằng bạo lực.
  • Trước mắt, VN có thành biển máu hay không hoàn toàn tuỳ thuộc vào những kẻ đang nắm giữ quyền lực và khí tài trong tay hiện nay.

No comments:

Post a Comment