Monday, July 11, 2016

Nguyễn Viết Dũng: Đảng cộng sản Việt Nam muốn giết tôi, phần 2

HỌ MUỐN GIẾT TÔI (phần 2)
Ý định ban đầu của họ chắc đơn giản chỉ muốn đập bẹp ý chí đấu tranh cho tự do của tôi.
Còn bây giờ, tôi nghĩ rằng vấn đề đã khác: Họ muốn thủ tiêu tôi.
---
Khi đang ở trong đồn P2 Q3 thành Hồ, tự nhiên đầu óc tôi hệ thống lại:
Phải, nếu họ không muốn đập bẹp tôi, hoặc muốn thủ tiêu tôi, thì làm sao ngày 13/4 - ngày tôi ra tù, họ lại bố trí các chốt chặn hùng hậu đến vậy ở Nghệ An, trải từ QL1 cho lên đến tận cách nhà tôi có 200m, với đủ sắc phục thường phục có cả.
Tôi rùng mình nhớ lại, nếu hôm đó, bố tôi và bác Khang Phan không chọn con đường khác (nhà tôi có nhiều cách để vào từ QL 1, trong đó có 1 con đường mà xe hơi rất khó lưu thông --hôm đó, chúng tôi đi con đường đó) mà lại đi con đường xe hơi dễ đi, chắc có lẽ cả xe đã bị bầm dập và tan tành.
Bởi tối 13/4, khi đã gần về đến nhà cách có 200m, khi mà họ đã thua về lý luận và pháp luật, khoảng 20h tự nhiên xuất hiện một đám đi bộ, đeo kính đen.
Họ không phải người làng bên.
Tất nhiên, không phải người làng tôi.
May mắn là lúc đó người dân đứng chứng kiến rất đông, và từ chỗ ban đầu họ còn e dè sợ hãi (lúc xe chúng tôi gồm bác Khang, bố tôi, anh Huân và tôi), thì khoảng 3 tiếng đồng hồ sau, sau khi được chứng kiến bác Khang và tôi đối đáp về luật pháp và thấy chúng tôi đúng, CA không nói lại được, nên từ chỗ e dè, người dân làng đã chủ động lại bắt tay tôi và trò chuyện hỏi han.
Họ hiểu tôi đúng, còn CA làm sai.
Chuyện gì xảy ra cho tôi và người thân, nếu chúng tôi không về đến gần nhà mới bị an ninh phát hiện?
Chuyện gì xảy ra cho tôi và người thân, nếu chúng tôi lỡ đi phải con đường bị bố ráp kia?
Chắc chắn một điều rằng họ sẽ đập cho tôi bầm dập.
Ông Trần Quốc Hoàn - số điện thoại 0945693938, một an ninh chỉ đạo của tỉnh Nghệ An, cũng có mặt lúc này mà tôi không biết (Sau khi bị bắt giữ --4 ngày địa ngục từ 20/5-24/5 chia 2 giai đoạn, ông có nói cho tôi biết sự có mặt của ông).
CA Nghệ An chỉ là nơi "đổ vỏ" trách nhiệm của 2 nơi an ninh Bộ, là Hà Nội và thành Hồ.
Đợt 13/4 là Hà Nội đổ vỏ.
Lần 22/5 và mới đây nhất là 9/7, nơi đổ vỏ cho CA Nghệ An là thành Hồ.
Họ khôn, họ không muốn nhúng tay vào vì nếu lỡ có chuyện gì xảy ra, họ phủi tay không chịu trách nhiệm.
CA Nghệ An mới là nơi phải gánh.
---
Đầu óc tôi liên tưởng đến chuyện ngày 22/5, 2 ngày sau khi tôi bị giữ tại CA Cầu Kho thành Hồ (ở đây, họ đối xử với tôi không đến nối tệ), họ cũng đẩy tôi lên chuyến bay VJ278 bằng tiền của tôi, và đổ vỏ cho CA Nghệ An xử lý tôi.
---
Một kinh nghiệm tôi rút ra được, đó là lúc một người đấu tranh bị bắt bớ:
Họ sẽ chẳng dám làm gì mình nhiều lúc đó, bởi khi ấy, hầu như toàn bộ sự chú ý đều đổ dồn vào người bị bắt.
Sau khi họ thả ra, người vừa bị bắt đăng tin, và rồi họ bắt lại không ai biết:
Lúc đó, địa ngục trần gian mới thực sự ập đến. Nancy NguyenAnt Son Chu Manh, và tôi, đã từng trải qua.
Còn nhiều nạn nhân nữa mà tôi chưa biết...
VẬY NÊN:
1. ĐỪNG ĐĂNG TẢI BẤT KỲ TIN GÌ, CHO ĐẾN LÚC ĐƯỢC AN TOÀN THỰC SỰ.
2. ÍT NHẤT HÃY THÔNG TIN CHO 1 NGƯỜI TIN CẨN VỀ LỘ TRÌNH CỦA BẢN THÂN: ĐI ĐÂU, LÀM GÌ, HẸN KHUNG GIỜ CỐ ĐỊNH LIÊN LẠC VỀ.
ĐẾN GIỜ QUY ĐỊNH MÀ KHÔNG LIÊN LẠC ĐƯỢC, NGƯỜI ĐƯỢC TIN CẨN HÃY THÔNG TIN CHỦ THỂ BỊ BẮT CÓC BỞI AN NINH.
---
Ngày 22/5, khi đón bắt cóc tôi ngay tại chân cầu thang và cho lên xe hơi, khi còn ở trong xe, tôi bị 2 an ninh Nghệ An to khỏe kẹp 2 bên và đấm liên tục vào đầu, vào mặt tôi không cần nói năng gì cả.
Xe hơi vừa chạy, họ vừa đấm liên tục.
Đấm mỏi tay, 2 an ninh gỡ mỗi người 1 chiếc giày và dùng gót giày nện vào đầu tôi liên tục.
Nện chán, họ dừng xe lại ven đường, nhặt cục đá và ghè đầu tôi.
Khi tôi bị choáng, họ đẩy ra lề đường, cách biển chỉ khoảng 10m.
Sau đó, chiếc xe hơi thứ 2 trờ tới xem tôi sống chết thế nào.
Biết tôi còn sống, họ hốt lên xe tiếp và đưa về khách sạn Hương Sen thị xã Cửa Lò để tiếp tục màn tra tấn thứ 2.
Trước đó, họ đã nói rất thẳng, rất khủng bố:
"Việc mày đi từ Saigon về đây thì ai cũng biết bởi mày đăng tin mày về trên chuyến VJ278.
Nhưng việc mày từ sân bay Vinh về đâu bằng xe ôm, bằng taxi hay bằng gì thì không một ai biết.
Do đó bây giờ mày phải chết, và tao cho mày mấy sự lựa chọn:
+ Tiêm thuốc;
+ Chết tai nạn giao thông;
+ Buộc đá dìm xuống biển."
Chỉ đến đêm 22/5 rạng sáng 23, khi họ phát hiện ra hôm đó, em Nguyễn Hoài Thu có đến đón tôi và quay được clip an ninh Nghệ An xâm nhập sân bay, và sau đó bố tôi có đăng tin, thì mức độ khủng bố của an ninh Nghệ An mới được giảm xuống thành côn đồ (chỉ đánh đập thông thường sau đó).
Cám ơn em đã cứu mạng anh.
___________________

No comments:

Post a Comment