Saturday, August 28, 2021

Cuomo! Oh Cuomo!!

Jimmy Nguyen Nguyen is with Hung Cao Nguyen. tgrtSAugSchumnmepsiot c2n7se aota 7rd:5emg3 PitguMd · 

 Cuomo 
(English text of the original article in Vietnamese: Cuomo) 

Pity for the poor Democrat NYS Governor. He has just resigned today. It's just from some insignificant chic fondling scandals from his “reckless” days. We male clan have a say "the hedges fall, weeds climb". Now, the public arena all have jumped on the “sex” band wagon, criticizing the “disgraced” top man! So many of his past sins, small and big, are dug up by everyone. I declare I’m not one among them. So! It is the life of a man. Talented, powerful, used to give out a giggle and many people will listen and immediately act upon, but sometimes he can be ruined because of just ladies’ butts. Alas, it has always been so true that even a few dozen books would not be enough to be written about. Of course, the ladies will be yelling: “He bloody deserves it... the pervert”, but you don't know it’s all because of you women. Honestly! We just put aside discussing about politics, also not criticize that hot man. Let’s chat between ourselves as man to man, unfortunately for writing in the open here, let’s beware that women read more than men do, so watch out for getting presents from them with uncountable bricks thrown at. However, the truth is the truth and there's nothing better than "our thinking turns out all the same".... By the way of the news about the hot guy “Cu Oh Mo”, I'll share a little bit of my “unhealthy” knowledge about this "sex, pervert" case of this hot top guy “Cuo”, just to help relieving stress the world is confronted with death and suffering and have been surrounding us for the past few months. Let me tell my personal story first. Some time in my Twenties, I had a problem with my lower anatomy “baby”. That means the lower anatomy didn't follow the order from the head like now (just in the opposite). Of course I was also curious about the lady's lower organ. Had no one else to ask. At that time, if you opened your mouth mentioning about this taboo subject, you will get a hard knock on the head ... so I didn't dare to. Sometimes during the night sleep, I dreamt about it.... and out like the real thing. I was so scared and thought I was guilty. That “thing” went on for a number of years. I was very religious, so as I thought about that, I assumed for sure that I'll go to hell after I pass away the heaven above (or hell below). Fear of the “sins” but wouldn’t dare to confess. Later, I tried to confess in a half concealed way: “Father Sir, I often thought of unethical things ... four times. The Catholic Father pardoned my “sins” under the witness of … and ordered me to read the Bible 50 times in order to be recited. The unfair thing was that for other sins, only need to read the Bible 10 times. Hic! When I grew up a bit older, I read more books and newspapers. And when I watched movies secretly, I understood the human psychology, so ... glad to know that I was just… normal, no sin committed, not like before I was afraid to death. Studied a little higher I knew more that people still have the "animal" nature in them. It's hidden, sometimes we don't see it. Especially with the right education, the "human" quality is overwhelming the “animal" nature, to the point that a person forgot he/she was an “animal” before becoming a human. That's why there are monks, great people, saints and moralists. Unfortunately, sometimes its “animal nature” like a virus hiding in the bone marrow, suddenly emerges, even though just for a tiny moment ... 5 minutes, but it causes tragedies of a lifetime to that person.... Also because of the "animal" nature, there are people who are different from one to others. There are people who are equally attractive to others and there are people who are less or more attractive. At that time, I was passionate with this “sin” and did some researching about this phenomenon. When I was a student, I was a bit bold and asked the teacher directly, not afraid. Some teachers talked about the effect of hormones, some teachers talked about age physiology.... There is an old story that I still remember. T.. taught in the same school with me (in 1980). He knew a pretty ethnic Chinese girl. These two were sexually attached, she glued tight with T. She went to T's house and openly slept in the same bed with T, even though the old house in the countryside had only a big room, everyone slept in rows. Seeing this, the family quickly let them get married and let the two moved out living independently. Then she gave birth yearly, two children in two years. Suddenly one day T ran away from home. He left his wife and two children. She went crazy, walked barefoot, carrying her two children wandering in the school yard aimlessly. The girl's family tried all they could to treat her psychological problem. I had questionable headaches at that time too, I don't know why. Later, T returned back home to reunite with his family, she quickly regained her health and soon... had a third child. At this time, the office of school’s local committee started promoting contraception. She chose to have her ovaries removed. The two have been together happily until now. I asked T: “why did you leave?” T told the truth: “My wife was very strange, she was not happy with making love only once for each episode, if it did not repeat for the second time or more, she was cranky and very upset, cried and tormented me nonstop, I could not cope with this kind of constant sexual activities. Running away but then missing my children, so I had to return home to be with them. Fortunately, after the surgery, my wife’s sex drive has returned to normal....” I now understand that when the ovaries are removed, so it must be the sex hormone, or something else, doing the “damage”.... I ponder and observe about my own life and those of the people around me and later my children and grandchildren. Suddenly, there is a more tolerant and less strict view in me. I used to be like that too, so why discussing about sexual activities it now is considered as the bad taboo. Or people when it comes to a certain age, that... that “strange phenomenon” shows up, can't be pushed aside or stopped. At this age, the "animal" nature encroaches on the quality of "people". That's all. How to cure this “disease”? The solution is: Just speak out... the nonsense, don't refrain. Don't let it lingering in your head. Listen with understanding and compassionating to the stories like that of the handsome guy Cuo or the playboy boy on the Oval table (Bill Clin) with a sympathetic smile. That's normal, everyone, guy and gal, do that. Only one is better wrapped than the others... not busted yet. hi hi.... 
English Translation: Hung Nguyen 
Vietnamese text: Jimmy Nguyen Nguyen 

Cuomo 

Tội nghiệp ông già. Mới từ chức hôm nay. Lùm xùm mấy cái vụ sờ mó chút đỉnh thôi đó mà. Phe ta có câu " giậu đổ bìm leo " . Lúc này bà con tha hồ mà phê phán soái ca nhé!bao nhiêu tội lỗi moi ra bằng hết. Tui thì không. Đời người đàn ông là vậy. Tài giỏi, quyền thế, một lời phán ra bao nhiêu người nghe răm rắp nhưng đôi khi cũng tiêu đời vì cái ...mông quý bà. Than ôi, đó luôn luôn là sự thật mà bây giờ kể ra thì vài chục cuốn sách cũng chưa hết. Dĩ nhiên là quý bà sẽ nhao nhao lên : cho đáng đời thằng cha già dê..., nhưng quý bà cũng đâu biết nguồn gốc là do quý bà chứ ai. Thiệt tình! Nhưng thôi mình không bàn chuyện chính trị, cũng không phê phán soái ca. Mình nói chuyện đàn ông với nhau, tiếc rằng viết trên đây thì coi chừng nữ đọc nhiều hơn nam nên coi chừng lụm gạch mệt nghỉ. Tuy nhiên sự thật là sự thật và không có gì hay hơn " suy bụng ta ra cái bụng người ".... Sẵn chuyện soái ca đang rùm beng, tui chia sẻ chút kiến thức về cái vụ " dâm, dê " này chút. Xem như xả stress trước bao chết chóc , đau khổ đang vây quanh ta từ một tháng nay. Để tui nói cái chuyện của tui trước. Đâu đó hơn mươi tuổi là tui có vấn đề với khúc dưới của mình rồi. Nghĩa là trên biểu mà nó không nghe giống y như bây giờ, (có điều ngược lại chút). Dĩ nhiên là cũng có tò mò về cái khúc dưới của quý bà. Thắc mắc biết hỏi ai. Thời đó mở miệng hỏi là ăn cái ... ký đầu liền nên không dám. Đôi lúc nằm ngủ mơ thấy chuyện đó rồi.... out như thật. Sợ lắm và nghĩ mình thật tội lỗi. Hình như cái chuyện đó kéo dài mấy năm trời. Tui rất ngoan đạo nên khi hay nghĩ ngợi như vậy thì thấy mình sẽ xuống hoả ngục là cái chắc. Sợ tội mà không dám xưng tội. Sau này cố gắng xưng theo kiểu giấu diếm: thưa cha , con hay nghĩ đến chuyện bậy bạ ...bốn lần ạ. Cha xá tội và cho đọc 50 kinh. Mấy đứa khác chỉ đọc có 10 kinh mà thôi. Hic! Lớn lên chút thì biết đọc sách báo, xem lén phim ảnh nữa thì hiểu được cái tâm sinh lý con người , nên ... mừng vì thấy mình vậy là... bình thường, chớ hồi đó sợ muốn chết. Học cao hơn một chút mới biết con người vẫn có chất " con ". Nó tiềm ẩn, đôi khi mình không thấy. Nhất là được giáo dục đúng đắn, thì cái chất " người " nó đè chất "con ". Đến độ mình quên đi mình đã từng là con trước khi thành người. Thế nên mới có những nhà tu hành, những người kiệt xuất, những vị thánh và những nhà đạo đức. Tiếc thay, đôi khi cái chất con nó như con virut ẩn náu trong xương tuỷ hồi nào, bất ngờ trỗi dậy, dù chỉ một thoáng ...5 phút, cũng là bi kịch của một đời.... Cũng vì cái chất " con " nên mới có người này khác người kia. Có người hấp dẫn người khác giống và có người ít hấp dẫn hơn. Hồi đó tui say sưa nghiên cứu cái này . Khi là sinh viên rồi thì mình hơi bạo dạn và hỏi thẳng thầy cô chứ không ngại. Có thầy nói về hocmon, có cô nói về sinh lý lứa tuổi.... Một chuyện xưa mà tui còn nhớ. T dạy cùng trường với tui. ( khoảng năm 80). Quen một bạn gái gốc Hoa khá đẹp. Hai người nghịch ngợm sao đó mà cô này đeo T cứng ngắc. Cô đến nhà T và ngủ chung giường luôn dù nhà ngày xưa ở quê chỉ một gian to, mọi người ngủ xếp lớp. Gia đình thấy vậy vội cưới cho rồi để hai người ở riêng. Cô sinh năm một nên hai năm là có hai cháu. Đột nhiên một ngày T bỏ nhà ra đi. Bỏ vợ con. Cô phát điên, đi chân đất bế con lang thang trong sân trường. Gia đình nhà gái chạy chữa mọi nơi mà không khỏi. Hồi đó tui cũng đau đầu, không hiểu vì sao. Sau này T trở về thì cô tỉnh lại và ...có cháu thứ ba. Lúc này ban ngành đoàn thể khuyến khích ngừa thai . Cô chọn cách cắt buồng trứng. Hai người ở với nhau đến giờ. Tui có hỏi T sao bỏ đi vậy? T kể thật : Vợ em kỳ lắm, chuyện đó một lần là không chịu, nếu không có lần hai là cô khó chịu , khóc rấm rứt, hành em dữ lắm. Hồi còn lén lút thì em thích vậy nhưng lấy nhau thì em... chịu hết nổi nên.... trốn đi. Đi thì thương con nên phải về. May sao khi giải phẫu, vợ em trở lại bình thường. Giờ không đòi hỏi em nữa... Tui hiểu, khi cắt buồng trứng thì chắc cái hocmon gì đó nó không còn nhiều nữa.... Tui lẫm rẫm suy nghĩ và quan sát cuộc đời của mình và của những người chung quanh và sau này là con cháu mình. Tự dưng có cái nhìn bao dung và bớt khắt khe hơn. Mình đã từng như vậy mà, sao giờ lại cấm nó? Hoặc người ta khi đến cái thời khắc nào đó, cái đó nó... cuồn cuộn lên đâu đỡ nổi . Lúc này cái chất " con " nó lấn chất " người ". Vậy thôi. Làm sao để chữa cái bịnh này? Cứ việc nói... bậy, đừng kiêng cử. Đừng để nó âm ỷ trong lòng. Hãy nghe những chuyện như của soái ca hay tông tông ( Bill ) với nụ cười thông cảm. Chuyện đó là thường, ai cũng vậy. Hơn nhau ở chỗ chưa... bị bể thôi hi hi....

The Great Commander In Chief

Jimmy Nguyen Nguyen is with Hung Cao Nguyen. mtAeuSgpfuaeosnst 26n oaodrcet ddell4m:59 gPaguifuM ·
 
 The Great Commander In Chief (English text of the original article in Vietnamese: Soái Ca) 

When my “Uncle in Law” was just elected to become the 45th Commander In Chief-CIC (players of the three card game like these two numbers- adding to the total of 9 points), I was in Australia reading local newspapers and listening to gossips. Seeing Vietnamese artists fleeing the US in rows as they had pledged before the election (watch on YouTube). Unfortunately, I also panicked. If a person like that becomes a CIC, America will go down the gurgle. Just got the CIC baton, he immediately banned citizens of 6 Muslim countries from entering, then built the border wall, then started a trade war against communist China.... all bad stories about my “Uncle in Law” kept on being popped by left leaning (fake) giant media . After about two years later, I found that his policy was somewhat correct, although it was less popular with some people. In Australia, young people, left leaning media hated him so much. In the US, parents and children also quarrel between each other about this. To the point that a female friend of mine confided: “He and I had separated, and later we both wanted to reunite because everyone is old...., Then he supported Uncle kneel Bi, I supported our White Wolf Marshal Uncle in Law. I feel... can't live together again. This time I left without regret, nostalgia....” Mommy! I dropped some advice: “that's other people’s problems, let’s not take it in so to interfere with family happiness....” She replied: “No! People who support someone also exude their true nature. I want a strong man regardless right or wrong. The man has to be....my “white flying hair wolf” marshal, or else... it's fine to be alone single....” Have you heard of it? Women now a day are so idealist and strong minded, not like in the old days. No wonder I see many ugly men, bald, and tattooed, but many gals are head over heel in love with them. In the old days, in text books in particular, it always emphasized that a man who thinks simple, promises not to forget his word, when he does something he is decisive even though he is dictatorial, may be scarifying himself because of the country, because of love. ... Therefore being called ... “The Chief”, he must also have time of his blood bleeding, not everyone is honoured with that title. I saw my “distant” aunt (intercontinental missile could not reach her) always looks at my “Uncle in Law” Donald affectionately (watching TV), I know she had the crush on him. Women often get married for a reason other than love. But in order to live with earned respect and admiration... the man has to be somehow exceptional, not just money or handsome....It means that he possess all. Back to the hot Afghanistan story to see how the past US presidents handled it: Mr Bush brought troops in, Mr Oh Bama always promised to bring troops back home but in the end ... increased troops. Only “Uncle in Law” Trump promised to bring the army back home, and he did it as promised, with success. Tens of thousands of troops had been withdrawn, the Taliban remained quiet. When it came to Mr. “Mr Seven Kneeling” Biden, with the army of just only more than two thousand heads left, but he just wobbly tumbled on his knee, his mouth was mumbling, he created the deadly US losing face joke in front of the whole wide world. Troop withdrawal has always been difficult and often suffered a lot of damage. Any general who is assigned the task of withdrawing troops is very worryingly sad. The history of the war in Vietnam had many successful withdrawals and victories. The troop withdrawals in the resistance war against the Mongolian army are an example. Before the large and vicious Mongolian army on the march, the army of Tran King must retreat. But along the way of retreating, all crops were destroyed, houses were stripped bare, drinking water wells were filled with dirt, deadly traps were set... so that when the enemy entered there were no food to feed the hungry army, no one to enslave. Or like General Ngo Thi Nham, organized the retreating before the invasion of the Qing army. The whole army force were orderly retreated to the strategic location of the Southern pass to halt the advancing Qing’s army. (In the military, to advance and suddenly stop is to commit suicide....). The US army also succeeded in withdrawing its troops from the battle of Khe Sanh by leaving a battalion of skilled and fierce fighting Vietnamese Rangers as the scapegoats to prevent the pursuit of the NVA. Or the withdrawing of South Vietnam’s Arm Force from the Central Highlands under the orders of president Nguyen Van Thieu, it was done without proper planning, not only unable to keep the retreating force intact but also caused the soldiers' morale to collapse in chains.... It’s not wrong in saying that an army General who successfully withdraw his troops is also a worthy hero. How did our “Uncle in Law” Commander In Chief Trump organize the withdrawal in Afghanistan? He negotiated with the Taliban with a big stick in his hand. It's okay, if you don't win, you have to negotiate, but there must be conditions. First he dropped the "mother of all” bomb, killed dozens of Taliban fighters, shaking their nerves, scared the hell out of them, then started to talk with them, no stooping nor kneeling. Like in a card game, the Taliban also thought hard and knew from own experience that when “Uncle in Law” Commander In Chief Trump said “DO”, he surely will do it to the Tee, no bluffing, so just pretending to be friendly with him for the time being and wait a little bit more time, as soon as the US soldiers are all gone, Kabul will quickly be just a dish of salad on Taliban’s table. It was not too long to wait any way. (He did shoot the Iranian top general, didn’t he?). On the day immediately after he had ordered the execution of the Iranian general in Iraq, the Democratic kneeling congressmen were scare stiffed, urinated all over in their pants, thinking that the third world war was coming fast and furious, and they hurriedly held a meeting to discuss a new Law stating "US President must ask for the Congress's permission before taking any military action against a foreign country"). Now my “Uncle in Law” no longer has the CIC power, it's not because his policies are bad but he's the straight shooter without fear or favour, he's unpopular to the dark force mafia group the stink political swamp. But he is still ... the dearest Commander In Chief of millions of fans. I deeply miss the time when gasoline was cheap, the world was peaceful without big “fire-crackers” exploding round the world under the watchful eyes of the great “Marshal”. Oh with the dismay! not long after the Great Marshal had left the White Fortress, the Middle East quickly returned back to bloodshed, Afghanistan quickly became the deadly mess, China will smash Taiwan soon, the island country where a couple of million Vietnamese expatriates are now earning their living. Dearest Great Commander in Chief, Please come back, quick and soon please.... 
Translation by Hung Nguyen 
Bài viết gốc tiếng Việt: Jimmy Nguyên Nguyễn 

Soái ca

Cái hồi mà ông dượng tui mới đắc cử thành ông 45 ( đánh bài cào thích hai con số này), tui thì ở Úc cũng xem báo và nghe bàn tán thôi. Thấy các nghệ sĩ rần rần bỏ chạy khỏi nước Mỹ ( xem trên YouTube). Thiệt tình mình cũng hoảng. Người như vậy mà làm tông tông thì chết nước Mỹ rồi. Mới lên chưa gì đã cấm công dân 6 nước Hồi giáo nhập cảnh, rồi xây hàng rào biên giới, rồi gây thương chiến với TQ.... Đủ chuyện xấu về dượng. Khoảng hai năm sau đó , tui thấy chính sách của ổng có phần đúng dù ít được lòng một số bà con. Bên Úc, giới trẻ ghét ổng dữ lắm. Bên Mỹ thì cha mẹ với con cái cũng hục hặc nhau về chuyện này. Đến độ có chị bạn tâm sự : Em với ảnh ly thân , rồi sau này cả hai cũng muốn tái hợp vì ai cũng có tuổi rồi...., Cái rồi ảnh ủng hộ bác Bi, em ủng hộ dượng. Em thấy... không thể sống chung lần nữa. Lần này em rời xa mà không ân hận, luyến lưu.... Má ơi! Tui khuyên : đó là chuyện người ta tại sao lại để xen vào hạnh phúc gia đình.... Cổ trả lời : không! Người ủng hộ một ai đó cũng toát lên cái bản chất của họ. Em muốn một người đàn ông mạnh mẽ dù đúng hay sai. Người đàn ông phải là....soái ca của em, còn không thì... ế cũng được.... Mấy ông nghe chưa, mấy bà bây giờ lý tưởng lắm chớ không như ngày xưa. Thảo nào thấy nhiều ông xấu đau, đầu trọc, tay chân thì xâm trổ mà có nhiều em mê chết. Mà xưa nay trong sách vở, bao giờ cũng đề cao người đàn ông suy nghĩ đơn giản, hứa là không quên lời, khi làm việc gì thì quyết đoán dù độc tài, có thể vì nước quên mình, vì tình chết bỏ..... Bởi vậy được gọi là ... soái ca cũng phải có một thời máu đổ thịt rơi, chớ không phải ai cũng được danh hiệu đó. Tui thì thấy bà dì tui ( hoả tiễn liên lục địa bắn chưa tới) lúc nào ánh mắt cũng nhìn ông dượng trìu mến ( xem tv ) là tui biết bả mê ổng rồi. Đàn bà nhiều khi hôn nhân là có thể có lý do khác ngoài tình yêu. Nhưng để sống chung có sự tôn trọng , kính phục...thì cánh đàn ông phải sao sao đó mới được, chớ không phải chỉ có tiền hay đẹp trai ....là tất cả. Trở lại cái chuyện Afghanistan đang nóng hổi xem mấy đời tổng thống giải quyết ra sao : Ông Bush thì đem quân vô, ông Ba luôn hứa đem quân về nhưng rút cục lại .... tăng quân. Chỉ có ông dượng hứa đem quân về mà ông đã làm được. Mấy chục ngàn quân rút về mà phe Taliban im re. Tới ông Bi thì quân còn có hơn hai ngàn mà làm lụp chụp để mất mặt quá. Rút quân bao giờ cũng khó và chịu nhiều thiệt hại. Ông tướng nào mà giao nhiệm vụ rút quân là rầu lắm. Lịch sử chiến tranh VN có nhiều cuộc rút quân thành công và làm nên chiến thắng. Những cuộc rút quân trong kháng chiến chống quân Nguyên là một thí dụ. Trước đoàn quân đông đảo của họ, ta phải rút . Nhưng trên đường rút là làm vườn không nhà trống, lấp giếng nước, làm bẫy.... khiến địch quân tiến vào không có cái ăn, không có người bắt làm nô lệ. Hoặc như Ngô Thì Nhậm, rút lui trước sự xâm lăng của quân nhà Thanh. Rút về trấn ngay chỗ hiểm yếu khiến đoàn quân kia đang tiến phải dừng lại. (Trong quân sự , hành quân mà dừng lại là chết.... ). Mỹ cũng thành công khi rút quân khỏi Khe Sanh bằng cách để lại một tiểu đoàn BĐQ thiện chiến VN làm vật tế thần cản sự truy kích của CS BV.( tiểu đoàn này chết sạch, xoá tên luôn ). Hoặc lúc rút bỏ tây nguyên theo lệnh tt T, không giữ được binh lực mà còn làm tinh thần chiến binh sụp đổ dây chuyền .... Nói để biết người rút quân thành công cũng là một anh hùng. Ông dượng tổ chức rút quân thế nào?. Ổng đàm phán với Taliban. Chớ sao, uýnh không thắng thì phải đàm phán nhưng cũng phải có điều kiện. Thả một trái bom " mẹ " làm chết mấy chục chiến binh Taliban rồi nói chuyện phải quấy họ mới nghe, chớ khom lưng hay quỳ gối thì sức mấy. Phe kia cũng phải bắt bài chớ, ông này nói là làm, thôi nhịn cho nó lành, Mỹ đi rồi làm gỏi Kabul cũng chưa muộn. (Chả bắn ông tướng Iran cái một mà, bữa ổng bắn, đám nghị sĩ dân chủ đái ra quần, tưởng thế chiến thứ ba sắp đến nơi, vội họp bàn thảo cái luật là "uýnh ai phải xin phép quốc hội" ). Nên bây giờ ông dượng tui kém thế rồi, không phải vì chính sách ổng dở mà ổng cái kiểu có sao nói vậy, không được lòng người ta. Nhưng ổng vẫn là ... soái ca của bà con hâm mộ. Sao mà tui tiếc cái thời xăng rẻ, thế giới yên bình không đại pháo nổ đùng đùng của soái ca quá. Ôi! Soái ca vừa đi là Trung Đông máu lửa, Af lộn xộn, TQ sẽ uýnh Đài Loan nay mai thôi mà người Việt ở nhóc bên đó. Soái ca ! !!!! Chàng hãy mau trở lại....