Friday, July 9, 2021

Nguyễn Văn tư Auckland NZ: Chưa có cuộc bầu cử TT Mỹ nào mà sôi động như lần này. Tất cả vì ông Trump!

Bài nhận xét của anh Nguyễn Văn TƯ (kẻ sĩ và trượng phu đúng nghĩa) viết từ tháng 10 năm 2020 vẫn còn để lại dư âm và vẫn còn tính chất thời sự: 

 Chưa có cuộc bầu cử TT Mỹ nào mà sôi động như lần này. Tất cả vì ông Trump! Chưa có TT Mỹ nào gây chia rẽ cộng đồng VN, nước Mỹ và Mitchong và thế giới như TT Trump. Sự kiện đó chưa hẳn là bằng chứng TT Trump là tồi tệ hoặc bậy bạ. Vì bên ủng hộ Trump và bên chống Trump bên nửa lạng bên tám cân. Cái đặc biệt là nhiều người hai bên chửi lộn nhau thậm tệ chưa từng có, hết chổ chê, nhất là dân Việt nam trí thức. Ủng hộ Trump thì bị gọi là Cuồng Trump, là ngu là đần. Chống Trump thì bi gọi là Thổ tả(Thiên tả). 4 năm trước, tôi không bao giờ nghĩ là bà Hillary thất cử và Trump thắng cử. Vì truyền thông khen ngợi Hillary quá chừng. Hơn nữa Hillary là vợ cựu TT Clinton, là một Bộ Trưởng Ngoại giao tiếng tăm thời Obama. Dĩ nhiên Trump thắng cử là đáng ngạc nhiên. Tôi chỉ biết Trump trước đó qua video series “ The Apprentice” và tôi không thich ông ta tí nào cả. Mặt thì lúc nào cũng ngầu. Ăn nói thì cộc lốc, thiếu lịch sự. Khi nghe ông ta bảo sẽ xây tường biên giới với Mexico và bắt Mexico trả tiền. Tôi nói ổng điên, chuyện xây tường là chuyện của Mỹ, Mexico không cần bức tường đó, sao họ chịu trả cho phí xây tường? Chưa có TT nào chưa kịp nhậm chức, Đảng đối lập và truyền thông đã bắt đầu kế hoạch truất phế và chửi bới TT mới như trường hợp ông Trump. Tôi bắt đầu thất vọng cho nước Mỹ. Trước đó tôi luôn khen ngợi nước Mỹ tôn trọng nguyên tắc dân chủ tới nơi tới chốn. Tôi thường khen họ là khi một T T được bầu thì người thua và dân ủng hộ người thua chúc mừng bên thắng, tuyên bố sẽ cùng hợp tác vì lợi ích của đất nước. Chuyện đó không cò nữa? Có phải là lỗi ông Trump không? Trong khi đó ông ta kêu gọi sự hợp tác vì để chính phủ mới phục vụ mọi người dân. Không thích ông Trump nhưng qua những chính sách và việc làm của ông, tôi bắt đầu thấy nước Mỹ thật may mắn có một người chịu đứng ra làm những chuyện cho nước Mỹ mà không ai dám làm, không ai muốn làm vì sẽ động chạm đến Đồng Minh, với Trung quốc, với thế giới ... Thứ nhất, không phải các kinh tế gia, chính trị gia Mỹ không biết là cán cân mậu dịch của Mỹ nhất là với TQ ngày càng tồi tệ, mỗi năm thâm hụt $500 tỉ Với TQ và sẽ tiếp tục tệ hơn sẽ làm kinh tế Mỹ lệ thuộc TQ. Ai cũng biết TQ hưởng lợi ích freetrade nhưng không chịu áp dụng luật chơi freetrade mà kiểm soát hối xuất, giới hạn nhập cảng, trợ cấp xuất cảng. Mỹ bị thiệt thòi trong bao nhiêu hiệp ước thương mại, mà không TT nào dám đứng ra giải quyết. Vì sẽ động chạm đến nhiều thế lực chống đối. Ông Trump tăng thuế nhập cảng từ TQ thì người ta bảo là ông ta đưa nước Mỹ trở về chính dách bảo hộ mậu dịch mà không dám nói là TQ áp dụng chính sách bảo hộ mậu rất khắt khe ngay từ đầu. TT Trump chỉ hành động để san bằng sân chơi mậu dich vì lợi ích hiện tại và tương lai kinh tế Mỹ. Chưa thành công tuyệt đối nhưng cũng đáng mừng cho Mỹ. Thứ hai, ông Trump dám đứng ra chỉnh đốn hệ thống nhập cư, tị nạn để giảm bị lạm dụng, để tránh nhập cư bất hợp pháp. Làm như vậy để bảo vệ nước Mỹ là chuyện phải làm mà không ai dám làm, vì đụng chạm đến quyền lợi của những người sống nhờ lao động rẻ của dân nhập cư bất hợp pháp và tập đoàn ma tuý dựa vào dân buôn bán ma tuý nhập cư bất hợp pháp. Dầu bị chống đối, ông ta cũng cải thiện được rất nhiều trong lãnh vực này. Đáng mừng cho nước Mỹ. Thứ ba, ông Trump làm một chính sách thuế doanh nghiệp cần thiết cho Mỹ mà chưa ai dám làm. Đó là giảm thuế kinh doanh từ 33 % xuống còn 20 % ( nếu tôi sai xin sửa giùm). Đây là biện pháp thiết yếu để Mỹ cạnh tranh công bằng với các nước khác trong lãnh vực duy trì và thu hút đầu tư kinh doanh, gia tăng và bảo vệ việc làm cho dân chúng, nhất là dân lao động. Không có gì đáng ngạc nhiên khi dân trí thức, kỹ năng cao, có việc làm vững vàng và giàu có không thấy chính sách giảm thuế doanh nghiệp này là quan trọng vì không ảnh hưởng nhiều đến họ, (ngoại trừ việc có thêm lợi tức cổ phiếu). Nhưng đối với hàng chục, hàng trăm triệu dân lao động thì đây là chánh sách quan trọng. Hơn nữa, nó giúp Mỹ giảm lệ thuộc vào nguồn cung cấp hoàng hoá nước ngoài, nhất là khi có khủng hoảng. Đáng mừng cho nước Mỹ. Thứ tư, ông Trump dám đứng ra nói với các Đồng Minh là các anh cần phải chia sẻ công bằng chi phí trong các hợp tác bảo vệ an ninh. Sự thật mất lòng nên không TT nào trước đây dám nói. TT Trump không đòi hỏi gì hơn là sự công bằng cho nước Mỹ và dân Mỹ trên thế giới. Dĩ nhiên không những lãnh đạo đồng minh mà dân chúng ở đó cũng khó chịu vì Mỹ không còn muốn bao sân cho họ nữA. So với trước kia, chính phủ và dân chíng đồng minh bớt lòng yêu m ến, khen ngợi Mỹ . Dĩ nhiên nhiều người Mỹ không được người nước ngoài ưu ái như trước đâm ra oán ông Trump và tự nhận mình ashamed là công dân Mỹ dươi thời Trump. Người khác thì cảm ơn ông Trump đã làm đều đó. Thứ năm, ông Trump rút dần quân Mỹ ra khỏi Iraq, Afghanistan... làm cho nhiều người thất vọng vì Mỹ không can thiệp nội bộ chính trị quân sự trên thế giới. Có lẽ ông Trump thấy sự can thiệp quân sự của Mỹ, nếu không vì quyền lợi và sự an toàn trực tiếp của Mỹ, đều thất bại, gây tổn hại cho dân Mỹ , mà cũng không giúp giải quyết gì được những sự tranh chấp địa phương trên thế giới. Giãi pháp do dân địa phương đạt được mới là giải pháp tốt đẹp nhất và bền vững nhất. Tôi nghĩ như vậy cũng đúng. Nếu Mỹ không can thiệp bằng quân sự ở MN Việt Nam vào 1960 mà chỉ viện trợ vủ khí thi cuộc diện VN chắc chắn khác hẳn khi VN tự giải quyết với nhau. Ông Trump thấy Mỹ cần lực lượng quân sự hùng mạnh để bảo vê an ninh và quyền lợi của Mỹ trên thế giới nên dầu rút quân về, ngân sách quốc phòng được tăng tới mức kỹ lục. ( theo tin tức tôi biết) TT Trump thật là "stupid". Ông ta đâu có cần làm TT. Ông ta giàu có, già rồi, hưởng an nhàn hạnh phúc với vợ con trong gia tài đồ sộ không sướng hơn sao. Những việc ông muốn làm và một phần nào đã làm cho nước Mỹ có thể ví như ông là người đi quét dọn rác rến, phân thúi, ổ gà ổ trâu trên con dường đi tới của nước Mỹ. Không ai chịu dọn, nên ông ta xăng tay áo làm công việc quét don sửa chữa con đường này. Quét dọn phân rác, đập sửa dĩ nhiên gây mùi hôi thúi, tiếng ồn ào khó nghe. Không có gì đáng ngạc nhiên khi những người bị khó chịu vì mùi hôi và tiếng ồn chửi mắng ông ta và muốn đuổi ông ta đi. Một số người khác nghĩ tới con đường sau này sẽ sạch sẽ, tốt đẹp thì ủng hộ và cảm ơn ông ta. Dầu ông Trump không được bầu lại thì ông cũng đã làm được nhiều việc dọn dẹp, đâp sữa cần làm cho nước Mỹ rồi. Đáng khâm phục là ông ta đã có thể làm những điều đó trong hoàn cảnh bị đảng đối lập và phe khuynh tả kịch liệt chông đối, cản trở, gây náo loạn bằng mọi cách. Ông ta đung là "điên và ngu" khi hứng trọng trách làm việc không ai muốn làm và bao nhiêu thế lực trong ngoài nước không muốn cho ông ta làm. Là một người đứng bên ngoài và có học chút ít kinh tế, tôi mừng cho nước Mỹ có TT Trump ngu điên trong 4 năm qua, mặc dầu từ đầu tôi chẳng thích ông ta, Hy vọng rằng những người viết lịch sử Mỹ sẽ vô tư nhận định đúng đắn những đóng góp của o Trump trong 4 năm ngắn ngủi đã làm cho tương lai kinh tế, mậu dịch, quốc phòng, an ninh của Mỹ. Hy vọng những người trí thức cũng nhìn thấy ý nghĩa của sự khùng dại ra làm TT của ông Trump. Những người quan tâm đến dân lao động Mỹ chắc sẽ cảm ơn ông Trump. Xin mến chào và cảm ơn quý bạn kiên nhẫn đọc đến đây. 

 NV Tư

Thursday, July 1, 2021

Việt cộng đánh dân tư sản tại miền Nam sau khi chiếm năm 1975

Nguyen Huy atSallYemspStoantseardaey oatlSt rel2g:n5trdfi8 AMa 

“Đánh tư sản” ở miền Nam sau 1975″ Những điều chưa biết, muốn biết hoặc là... (Dành cho những ai không sống tại VN sau năm 1975)


ĐÁNH TƯ SẢN ĐÁNH TƯ SẢN cũng là một sự việc làm chấn động lịch sử Việt Nam ngang hàng sự việc THUYỀN NHÂN VIỆT NAM và chỉ xảy ra sau ngày 30 tháng Tư năm 1975. Sự việc ĐÁNH TƯ SẢN do Hà Nội thực hiện đối với người dân miền Nam Việt Nam theo Quyết Định mang số 111/CP vào ngày tháng 4 năm 1977 do Phạm Hùng ký chỉ đặc biệt nhằm vào việc tịch thu nhà cửa và đất đai của nhân dân miền Nam. Các đợt ĐÁNH TƯ SẢN đối với người dân miền Nam được Hà Nội cho ký số X1, X2 và X3. Đợt X1 được bắt đầu vào sáng ngày 11 tháng Chín năm 1975 xảy ra trên khắp 17 tỉnh và thành phố ở miền Nam và thành phố Sài Gòn. Đợt này mục đích là nhắm vào nhà của các cư dân thành thị, tịch thu nhà và cưỡng bức toàn bộ những nạn nhân phải đi về vùng Kinh Tế Mới sống. Đợt X1 này tập trung vào những người dân Việt gốc Hoa vốn đã di dân vào miền Nam Việt Nam từ cuối triều Minh, đầu triều nhà Thanh, sanh sống thành công tại miền Nam ngót nghét hơn 200 năm. Đợt X2 được Hà Nội tiến hành từ tháng Ba năm 1978 và được kéo dài cho đến sau Đổi Mới, tức là khoảng năm 1990 thì mới chấm dứt. Đợt này mục đích là nhắm vào thương gia tư nhân, tiểu tư sản, các thành phần sản xuất nhỏ vốn rất đa dạng và phồn thịnh trong nền kinh tế tự do do chính phủ Việt Nam Cộng Hòa khuyến khích hậu thuẫn cho quốc dân từ bấy lâu. Nền công nghiệp nhẹ, sản xuất đồ sài gia dụng trong nhà của Việt Nam đã hoàn toàn chính thức bị phá hũy. Người dân Việt Nam sẽ không còn thấy các sản phẫm tự hào của dân tộc như nồi nhôm hiệu Ba Cây Dừa , xà-bông (savon) hiệu cô Ba, xe hơi hiệu La Đalat và hiệu đèn trang trí Nguyễn Văn Mạnh v..v.. Không những thế, các nhà máy nhỏ sản xuất nhu yếu phẫm như đường, bột giặt và giấy cũng bị tê liệt vì chủ nhân bị quốc hữu hóa. Riêng tại Sài Gòn, thì báo Tuổi Trẻ đã phải thừa nhận là đã có trên 10,000 tiệm buôn bán bị đóng cửa chỉ qua một đêm, khiến một viên thuốc trụ sinh cũng không có mà mua để mà dùng. Nhà sách Khai Trí lừng lẫy, biểu tượng của cả Sài Gòn cũng bị báo đài tại Sài Gòn lúc bấy giờ rêu rao là tư bản và cần phải tịch thu. Nhà sách Khai Trí vốn đã từ tâm giúp đỡ biết bao văn nghệ sĩ của miền Nam, âm thầm thực hiện đường lối khai dân trí của cụ Phan Chu Trinh cho dân tộc. Riêng về chỉ thị 43 của Bộ Chính Trị vào tháng Năm năm 1978 đã quốc hữu hóa toàn bộ đất đai của nông dân miền Nam vào tay nhà nước thông qua hình thức mỹ miều là “Tập Đoàn Sản Xuất” dẫn đến nạn đói năm 1979 ngay liền sau đó vì lúa gạo và các sản phẩm nông nghiệp bị sút giảm toàn diện tại miền Nam. Tình trạng ở nông thôn miền Nam càng kinh khiếp và dữ dội hơn ở Sài Gòn dù không ồn ào bằng. Tổng số lúa mà nông dân miền Nam đã làm ra và bị chở ra ngoài Bắc nhưng không thông qua quy định "thu mua" được loan truyền là khoảng 4 triệu tấn gạo vào đầu năm 1978 trên đài phát thanh Hà Nội khi đảng cs ca ngợi thành tích ĐÁNH TƯ SẢN của các đảng bộ địa phương miền Nam. Đương nhiên, con số chính thức được các nông dân MN VN kêu ca là còn lớn hơn nhiều. Sang đến năm 1979, Võ Văn Kiệt đã phải loan báo để mua lúa từ nông dân với giá cao gấp cả ngàn lần so với giá quy định của Nhà Nước (!) để cứu vãn tình thế bất mãn không còn dằn được nữa từ nông dân miền Nam trước những đợt thu (cướp) lúa từ năm 1977 trở đi. Song song với chiến dịch X2 là chiến dịch X3 đặc biệt tập trung tại Sài Gòn. Sau chiến dịch X3, hàng ngàn gia đình cán bộ miền Bắc đã vào Sài gòn sinh sống trong những ngôi nhà bị tịch thu. Theo thừa nhận ngắn ngủi từ báo SGGP và báo Công An khi bàn đến vấn đề trả lại nhà cho những “đối tượng” đã bị đánh tư sản một cách oan ức vào tháng 9 năm 1989, ước tính lên đến khoảng 150 ngàn người thuộc gia đình cán bộ gốc miền Bắc vào Sài Gòn sinh sống trong những ngôi nhà đã bị tịch thu. Đỗ Mười, sau này là Tổng Bí Thư Đảng, lúc bấy giờ thay thế ông Nguyễn Văn Linh làm trưởng ban cải tạo TW Vào ngày 16 tháng Hai năm 1976 là người chỉ huy trực tiếp đợt thực hiện này. Trong chiến dịch này, số lượng người Sài Gòn phải bị mất hết tài sản và bị cưỡng bức đi KINH TẾ MỚI là khoảng (600,000) SÁU TRĂM NGÀN NGƯỜI, tạo ra một sự hoảng sợ hoang man chưa từng có trong lịch sử phát triển Sài Gòn qua các triều đại. Cuối đợt X3, ghi nhận của Hà Nội là có khoảng 950,000 ngàn người Sài Gòn đã bị cưỡng bức đi KINH TẾ MỚI, nhưng cs đã không hoàn thành đúng chỉ tiêu đã đề ra là một (1,200,000) triệu hai trăm ngàn người! Sức mạnh kinh tế Sài Gòn tự nhiên bị phá hoại đi đến mức kiết quệ hoàn toàn sau chiến dịch X3 do Đổ Mười trực tiếp chỉ huy. Hơn 14 NGÀN cơ sở tiểu thủ công nghiệp tại Sài Gòn rất cần cho nền kinh tế quốc dân, với khoảng 270 ngàn nhân công hoàn toàn bị trắng tay, đóng cửa với tổng số thiệt hại tài sản trước mắt lên đến hai mươi mốt tỷ Mỹ kim và tiến trình phát triển công nghệ của đất nước trong tự cường hoàn toàn KHÔNG CÒN HY VỌNG để phục hồi. Riêng về tổng số vàng, nữ trang tịch thu từ tư bản ở miền Nam được các báo đài của Đảng thừa nhận lên đến 4,000 lượng vàng- nhưng đây chỉ là con số tượng trưng tính riêng ở Sài Gòn từ tháng Năm, năm 1977 và qua tháng Hai, năm 1978 mà thôi. Cả thảy trên dưới gần 35 ngàn lượng vàng, tính luôn cả nữ trang và kim cương thu trong những đợt ĐÁNH TƯ SẢN ở miền Nam. Xin được ghi chú thêm là chỉ nội vụ Hà Nội tiến hành cho phép người Việt gốc Hoa ra đi bán chính thức nếu đóng khoảng 120 lượng vàng đã góp vào gần 10 ngàn lượng vàng tổng cộng. Trung bình, mổi người dân miền Nam nằm trong thành phần bị ĐÁNH TƯ SẢN mất trắng khoảng 9 lượng vàng không tính đất đai, nhà cửa, phụ tùng và các vật dụng, đồ cổ, và các tài sản khác. Số lượng vàng của toàn bộ người dân miền Nam có thể lên đến 250 ngàn lượng vàng tính đến năm 1975 nhưng đồng bào khôn khéo giấu đi và đã phản kháng cũng như đem theo khi di tản. KINH TẾ MỚI: Tất cả những ai tại Sài Gòn bị + Sản Hà Nội tịch thu nhà, tài sản điều phải đi về vùng KINH TẾ MỚI, là những nơi mà cs họ người dân đến để sinh sống nhưng chưa được phát triển và xây dựng, trong đó có cả điện nước, trường học và bệnh xá. HƠN SÁU TRĂM NGÀN nạn nhân bị cưỡng bức qua đêm phải rời Sài Gòn để về những vùng KINH TẾ MỚI và bỏ lại hết toàn bộ tài sản của mình từ nhà ở, của cải, đồ đạc cho Đảng quản lý. Chỉ tiêu đề ra của cs là phải đưa những người bị cưỡng bức khoảng gần một triệu người Sài Gòn ra các Vùng KINH TẾ MỚI và buộc họ phải bỏ hết tài sản nhà cửa lại cho Hà Nội quản lý. Tổng kết từ các báo cáo thành tích cải tạo XHCN của Đảng, số người bị cưỡng bức đi Kinh Tế Mới từ Sài Gòn qua thời gian mười năm "Quá Độ- ĐÁNH TƯ SẢN" như sau: - THỜI KỲ 1976- 1979 - CHỈ TIÊU 4 triệu người tới 1,5 triệu người - KẾT QUẢ THỰC HIỆN 95% là từ Sài Gòn - THỜI KỲ 1979-1984 - CHỈ TIÊU 1 triệu người tới 1,3 triệu người - KẾT QUẢ THỰC HIỆN 50% là từ Sài Gòn - GHI CHÚ -o0o- Khi đến vùng KINH TẾ MỚI để sống. tham gia các tập đoàn sản xuất hay còn gọi tắt là Hợp Tác Xã, “thành quả lao động” của các nạn nhân này được phân phối chia ra như sau: – 30% trả thuế – 25% góp cho chính phủ theo giá mua của nhà nước; – 15% trả lương cho cán bộ quản lý; – 30% còn lại chia cho các "thành viên" (người dân) tính theo số điểm thuế lao động. Như vậy là sản phẩm nông nghiệp từ các nông trường vùng Kinh tế Mới đã bị Đảng cs tịch thu hết 70 % và chỉ còn 30% là chia lại cho người dân, vốn là các nạn nhân đã bị tịch thu nhà cửa và phải sống trong vùng Kinh Tế Mới. Thế là cả triệu người dân Sài Gòn đột nhiên lâm vào cảnh đói kém trầm trọng như là đòn trả thù hữu hiệu của chế độ Hà Nội đối với những người bị liệt vào thành phần không phải là dân “Cách Mạng”, ngụy quân ngụy quyền và tiểu tư sản. Ước tính có khoảng 300 ngàn trẻ em bị thất học vì sống ở các vùng Kinh Tế Mới này. Nhân dân miền Nam – cả triệu người đang sống sung túc bổng lao vào chịu đói kém khổ sở chưa từng có. Nạn đói kém lan tràn khắp mọi nơi, mọi nhà trước thảm cảnh độc tài của cs. Hàng vạn người dân Sài Gòn đã phải bỏ trốn khỏi các vùng Kinh Tế Mới, đi ăn xin trên đường Về Sài Gòn, đói rách khổ sở. Đây là thời kỳ khốn khổ bi đát nhất trong lịch sử phát triển Sài Gòn. III. Quyết Định 111/CP của Hà Nội về việc “Đánh tư sản” ở miền Nam Việt Nam. Quyết định 111/CP của Hà Nội là một tài liệu chứng minh quan trọng. Quyết định này là nguồn gốc của mọi khổ đau, nghèo khó của người dân miền Nam Việt Nam sau ngày 30 tháng Tư năm 1975 và là lý do Việt Nam bị tụt hậu về mọi mặt, đứng hàng thứ ba nghèo nhất thế giới theo tuyên bố của Liên Hiệp Quốc vào năm 1985. Xem Nguyên văn quyết định 111/CP: Trích đoạn: (IV. ĐỐI VỚI NHÀ, ĐẤT CỦA CÁC TỔ CHỨC VÀ CÁ NHÂN THUỘC BỘ MÁY CAI TRỊ CỦA NGUỴ QUÂN NGUỴ QUYỀN VÀ ĐẢNG PHÁI PHẢN ĐỘNG. - 1. Mọi loại nhà cửa, đất đai trước ngày Giải phóng do chính quyền Mỹ nguỵ quản lý hoặc dành cho những tổ chức hay cá nhân, thuộc nguỵ quân nguỵ quyền và các tổ chức đảng phái phản động sử dụng, nay đều là tài sản công cộng, do Nhà nước trực tiếp quản lý. Nhà cửa, đất đai của những người sau đây đều do Nhà nước trực tiếp quản lý: – Sĩ quan nguỵ quân cấp từ thiếu tá trở lên. – Sĩ quan cảnh sát từ cấp trung uý trở lên. – Cán bộ thuộc bộ máy cai trị của nguỵ quyền đã giữ chức vụ, từ Chủ sự phòng cơ quan Trung ương, Ty phó, Quận phó trở lên. – Các phần tử ác ôn, mật vụ, tình báo, chiêu hồi cố tình phản cách mạng. Điều IV của QĐ 111/CP đã cho thấy rõ gia đình thân nhân của quân lực Việt Nam Cộng Hòa phải chịu mất nhà mất cửa rất thê thảm. Mọi quy định chụp mũ là phản động hay Ngụy quyền thì coi như là bị tịch thu nhà cửa. Dòng chữ cuối cùng của khoản 2 điều IV của QĐ 111/CP có ghi rõ là nhà cửa đất đai của các thành phần sau đây bị tịch thu: “Các phần tử ác ôn, mật vụ, tình báo, chiêu hồi cố tình phản cách mạng.” Bởi không có định nghĩa rõ ràng thế nào là thành phần ác ôn nên các viên chức cán bộ Cộng Sản tha hồ kết tội thuờng dân vô tôi vạ là thành phần ác ôn của “Ngụy quyền” để tư lợi cướp bóc nhà cửa cho riêng mình, không cần tòa án nào xét xử cả. Ai ai cũng có thể là điệp viên CIA, hay là có lý lịch ba đời liên quan đến Ngụy quân, và điều có tư tưởng phản động và cần phải tịch thu nhà cửa dựa trên điều khoản này của QĐ 111/CP. Không khí hoảng sợ, đau thuơng oán hận lan tràn khắp cả miền Nam. Hậu quả ĐÁNH TƯ SẢN của Hà Nội: Theo các chuyên gia của Liên Hiệp Quốc về kinh tế, Việt Nam tụt hậu hơn 50 năm về kinh tế vì các chính sách đánh tư sản này của Cộng Sản Hà Nội lên đầu người dân miền Nam. Việt Nam là quốc gia nghèo đứng hàng thứ ba trên thế giới vào năm 1985. Cho đến giờ phút này, người dân Việt Nam vẫn chưa thực sự có quyền TƯ HỮU mà chỉ có quyền SỬ DỤNG, nghĩa là thảm họa bị ĐÁNH TƯ SẢN trong quá khứ vẫn treo lơ lửng trên đầu người dân Việt Nam bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra chiếu theo luật pháp hiện hành của Hà Nội. Kinh tế của Việt Nam mãi đến năm 1997 mới thực sự khôi phục được một phần hậu quả của 10 năm "Quá Độ" hay đã Quá Trớn, ĐÁNH TƯ SẢN do Hà Nội tiến hành từ năm 1976 đến năm 1987. Từ năm 1987 đến năm 1997, Hoa Kỳ đã nhắm mắt làm ngơ cho những người Việt di tản hay Vượt Biên định cư tại Mỹ gởi tiền và hàng hóa ồ ạt về cứu đói thân nhân mình và vực dậy sự sinh động về kinh tế vốn có ngày nào của miền Nam. Tổng số ngoại tệ gởi về VN lên từ $8 đến $15 tỷ Mỹ kim mỗi năm trong suốt thập niên (10 năm) đó. * Xin Lưu ý! (không phải là thập kỷ như vc, vì 1 thế kỷ là 100 năm, mà thập kỷ tức là 1,000 năm) Sang đến năm 1989, báo SGGP từ Sài Gòn phải chịu 90% ngân sách của cả nước và bắt đầu tiến hành trả lại nhà cho một số nạn nhân qua bao nhiêu năm trời khổ ải, cũng như bắt đầu bàn tới vấn đề cho phép các sĩ quan quân lực Việt Nam Cộng Hòa được bán nhà mà hầu hết đã bị tịch thu nếu ra đi theo chương trình HO-Special Release Reeducation Center Detainee Resettlement Program (Chương trình tái định cư phóng thích đặc biệt tù nhân trung tâm cải tạo) Chỉ số nghèo đói của Việt Nam đứng hàng thứ ba trên thế giới và chỉ mới có những tiến bộ cải thiện khi World Bank và USAID tăng tốc độ trợ giúp. Mọi tài liệu, hình ảnh ca ngợi ĐÁNH TƯ SẢN từ các báo chí và đài phát thanh của Đảng cũng bị dẹp dần đi. Hà Nội tới ngày nay vẫn chưa chính thức xin lỗi hai mươi mốt triệu người dân miền Nam về hành động này. 
Nguồn tin của bài đăng “Đánh Tư Sản” ở miền Nam sau 1975 05.12.2020 từ trang vinhdanhcovang 
Tham khảo: Bên Thắng Cuộc: PHẦN I: MIỀN NAM/CHƯƠNG III: ĐÁNH TƯ SẢN (Huy Đức) Nhóm TCB Sưu Tầm.